Sau khi các huấn luyện viên công bố kết quả đánh giá điểm số lần hai, tiếp theo là phần tuyển chọn vị trí C cho bài hát chủ đề.
Tất cả các thành viên lớp A sẽ đứng trên sân khấu lấp lánh nhất biểu diễn ca khúc chủ đề, mà người đứng ở trung tâm sân khấu chỉ có một.
Quyền bình chọn ở vị trí C cho bài hát chủ đề, thuộc về tất cả các thực tập sinh ngoại trừ lớp A.
Sau lần đánh giá điểm số lần hai, các thực tập sinh lớp A sẽ biểu diễn bài hát chủ đề theo từng nhóm cho các thực tập sinh có quyền bình chọn, sau đó họ sẽ bỏ phiếu cho vị trí C trong lòng họ, người có số phiếu bình chọn cao nhất sẽ trình diễn ở vị trí C nổi bật nhất trong phần trình diễn ca khúc chủ đề chính thức đầu tiên.
Các thực tập sinh Hoa Diệu ngồi trên khán phòng*, gửi những cái nhìn khích lệ trước hai niềm tự hào của Hoa Diệu.
*Khán phòng: phòng dành cho khán giả
Bất kể hai người họ ai ở vị trí C, đều là tăng thể diện cho Hoa Diệu!.
Ngôn Tình Hay
Đàm Tịch giơ tay chỉ vào Du Như Băng, ý bảo bọn họ nên nhất trí chọn người biểu diễn xuất sắc nhất là Giang tinh.
Trong phần này, tuy nói là lựa chọn vị trí C trong lòng các thực tập sinh, nhưng thực tế đó chỉ là một tiết mục tuyển chọn trá hình giữa những người được yêu thích nhất, mà người đó không thể nghi ngờ được chính là Du Như Băng một tên trộm thích đào quặng.
Mặc dù Du Như Băng ở lớp B, nhưng thỉnh thoảng cô ấy vẫn chạy xuống ba lớp C, D, E bên dưới, bí mật quan sát quặng để đào, khi có người xin cô ấy chỉ bảo cô ấy cũng sẽ rất vui lòng dạy bảo.
Thường xuyên qua lại như vậy, mặc dù không lăn lộn toàn bộ thực tập sinh của tổ chương trình đều đạt được thành tựu, nhưng cũng để lại ấn tượng tốt trong lòng mọi người.
Âm nhạc của bài hát chủ đề vang lên, các thực tập sinh lớp A đều tập trung cao độ, cố gắng thể hiện những gì tốt nhất của bản thân trước mặt mọi người.
Các thực tập sinh đóng vai khán giả nhìn hoa cả mắt, người nào cũng muốn nhìn, nhưng lại không biết nhìn người nào, tệ nhất chính là, có đôi khi muốn ngâm mình trong mưa sương, nhưng ánh mắt lại vô thức bị tên yêu tinh nhỏ Du Như Băng này hoàn toàn thu hút.
Các thực tập sinh: Họa quốc yêu cơ* hại tôi làm hôn quân*!
*Họa quốc yêu cơ: yêu tinh hại nước
*Hôn quân: vua ngu muội, say đắm trong những thú vui tầm thường, không biết lo việc nước
Ngay cả Lily trước đó không phục ít nhiều ánh mắt cũng bị hút hồn, mỗi lần đều suýt chút nữa rơi vào sức quyến rũ chết tiệt của Du Như Băng, sau đó lại nhớ ra mình đang tức giận, phẫn nộ thu lại tầm mắt, khó chịu khẽ mắng thầm một câu: "Đồ phụ nữ lớn tuổi!"
Bài hát kết thúc, huấn luyện viên A Đặc phụ trách hướng dẫn mọi người thực hiện các quá trình.
Đầu tiên, các thực tập sinh lớp A tiến hành tự giới thiệu về bản thân, kéo phiếu bầu cho mình.
Du Như Băng đứng cuối hàng, là người cuối cùng tự giới thiệu.
Cô ấy cầm lấy chiếc micro Đàm Tịch truyền qua, nói lời cảm ơn, sau đó cúi đầu chào khán giả, đồng thời ngón tay thon dài quét qua bảng tên dán bên hông: "Xin chào mọi người, tôi là Du Như Băng đến từ Hoa Diệu."
"Hãy bình chọn cho tôi", cô ấy vứt cho mọi người một cái wink đầy quyến rũ, "Mọi người có thể nhìn thấy Archimedes đứng ở vị trí C, nhảy trực tiếp cho mọi người cùng hoan nghênh nha."
Các thực tập sinh đã bị cô ấy bắn trúng, bùng nổ một trận tiếng reo hò.
Đàm Tịch đau đầu đỡ trán: "......"
Mặc dù nhưng......!Tôi cảm thấy sớm muộn gì Archimedes cũng cạy nắp quan tài lên chạy ra tố cáo cô ấy.
Cuồng bách hợp A Đặc: Không hổ là người phụ nữ của chị Thu Thu tôi, cả tuyên truyền kéo phiếu cũng không giống người thường thế này!
Sau đó các thực tập sinh sẽ dành ra thời gian ba phút quyết định, tiếp tục bước vào phần bỏ phiếu.
Tất nhiên Trì Noãn và những người khác không cần phải nói rồi, không chút do dự nào viết ra tên của Du Như Băng.
Các thực tập sinh lớp A đứng bên thùng phiếu chờ bỏ phiếu, các thực tập sinh phụ trách bỏ phiếu ngồi trên khán phòng thì thầm với nhau, thỉnh thoảng lại phát ra vài tiếng cười giòn tan, mơ hồ còn có thể nghe được vài tiếng "Ai nha, tôi thật là xấu xa!" "Tôi viết tên nữ thần xấu mất rồi, tội lỗi quá!" "Tôi muốn nhìn Archimedes nhảy!".
Bầu không khí hoà thuận vui vẻ, hoà hợp êm ấm.
Sau khi các thực tập sinh bầu chọn xong, sẽ xếp thành một hàng dài, lần lượt bỏ những tấm phiếu trên tay vào thùng phiếu trong suốt, người đạt được vị trí C sẽ được công bố trong phần trình diễn ca khúc chủ đề đầu tiên.
Đây là lần đầu tiên Đàm Tịch tham gia một hoạt động như vậy, khó tránh khỏi có chút căng thẳng.
Đầu tiên là nắm lấy tay áo Du Như Băng, khuôn mặt cứng lại.
Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất*, vạn nhất cô và Du Như Băng đều không được chọn thì sao? Công ty có phải sẽ thất vọng với các cô hay không?
*Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất (不怕一万, 就怕万一): nhất vạn (一萬) là chỉ số 10.000, vạn nhất (萬一) là 1 phần của 10.000.
Không sợ việc to tát, chỉ sợ việc không may xảy ra bất ngờ.
Đây cũng là một lối chơi chữ, luyến láy 2 từ nhất vạn (10.000) và vạn nhất (1/10.000).
Liệu có phải không xứng với tấm lòng của Đường tổng đi thật xa tới nơi tập huấn bảo vệ công bằng cho các cô hay không?
Cô càng nghĩ càng hoảng sợ, lông mày nhíu chặt.
Du Như Băng nhìn ra cô căng thẳng, động viên xoa nhẹ lên mu bàn tay cô, kéo dài giọng nói: "Bình tĩnh, đừng sợ."
Đàm Tịch nhìn cô ấy, nghi hoặc nói: "Cô không hoảng sợ sao?"
Đàm Tịch lúc này mới nhớ tới, bản thân mình chưa bao giờ thấy cô ấy hoảng sợ vì những chuyện này.
Cô ấy luôn luôn có hy vọng và tự tin, luôn luôn thong thả bình tĩnh, như thể không có gì có thể lay chuyển được cô ấy.
Du Như Băng xoa đầu cô, an ủi nói: "Không có gì phải hoảng sợ."
Cô ấy là ánh tà dương vào nghề lần thứ hai, trước lạ sau quen, dĩ nhiên sẽ không hoảng sợ.
Hơn nữa dù kết quả bình chọn thế nào, cô ấy cũng sẽ bình thản đón nhận.
Nếu là cô ấy đương nhiên là tốt nhất, nếu không phải, vậy quên đi.
Bởi vì thứ cô ấy muốn tranh không phải là vị trí C trong màn trình diễn ca khúc chủ đề nhỏ bé này, thứ cô ấy muốn, là tất cả các vị trí C trong vòng hai năm thành lập nhóm.
Đó là người chiến thắng cuối cùng.
Tuy nhiên cô ấy vẫn có một ánh hào quang nữ chủ không chịu được tịch mịch......!99% vị trí C này sẽ rơi vào tay cô ấy.
Cô ấy vỗ nhẹ vào lưng Đàm Tịch, an ủi nói: "Đừng hoảng sợ, chị gái có hào quang nữ chính, vị trí C này chắc chắn là của chị gái."
Cái loạn thất bát tao* hào quang nữ chính gì.
*Loạn thất bát tao: Lộn xộn, rối bời, không theo một trật tự nào cả.
Đàm Tịch nói không nên lời: "......!Chị gái, chúng ta đây không có, tỉnh lại đi được không?"
Du Như Băng: "Ai ui, có đôi khi hiện thực có thể ảo diệu hơn ma quỷ nhiều."
Đàm Tịch bị cô ấy làm cho phân tâm, nhưng thật sự sau khi nghe bình tĩnh được không ít, nghe cô ấy nói lời này, chế độ điều chỉnh hình thức tự động tiếp lời cô ấy: "Ừm, cô nói đúng, dù sao cô và Phật Tổ Như Lai vẫn là chị em."
Du Như Băng bỗng nhiên tỉnh ngộ rất nhiều: "Đúng nha, tối nay tôi sẽ gọi điện thoại cho em gái tôi, để em ấy giúp tôi đạt được vị trí C."
Đàm Tịch: "......!Tôi cảm thấy, Phật giáo hẳn là không quan tâm chuyện này đâu?"
Giống như cầu nguyện Quan Âm để làm bài kiểm tra tiếng Anh vậy, cầu nguyện vô ích!
Du Như Băng: "Aiz, đều là em gái, còn có chuyện gì mà không thể giúp chứ? Cô đợi đi, ngày