Vầng hào quang nam chủ của Cầu Vân Lập yếu ớt như một bóng đèn tiếp xúc kém, ánh sáng yếu ớt đó có thể bị dập tắt bất cứ lúc nào, tan biến trên thế giới này.
Một "nam chủ" tràn đầy những khả năng nguy hiểm.
Nam chủ của mỗi thế giới đều được nữ thần đại nhân lựa chọn kỹ càng, những người đó có tính cách không giống nhau, có thể không hoàn hảo, có thể có nhiều loại khuyết điểm khác nhau, nhưng điều không có ngoại lệ là dung mạo của họ đều khôi ngô tuấn tú, thân phận địa vị luôn vượt trội hơn người khác một bậc.
Nói cách khác, sau khi phản công sẽ vượt trội hơn những người khác một bậc.
À, còn một điểm nữa là rất cố chấp với nữ chủ, người yêu trong trái tim nhất định phải là nữ chủ ở trung tâm của thế giới.
Nữ thần đại nhân không cần họ mười phân vẹn mười, cũng không cần họ phải dịu dàng quyến rũ thế nào, cô ta chỉ muốn họ hội đủ 3 điều kiện trên, cộng thêm một cái tính cách khác biệt là được.
Cô ta có nhiều thế giới như vậy, nếu tính cách nam chủ đều giống nhau, vậy thì sẽ rất nhàm chán -- đồ chơi đều có diện mạo giống nhau, thật sự là rất không thú vị.
Còn nam chủ cũ bị bỏ rơi, thì tình huống sinh ra nam chủ mới không phải là không có.
Chỉ cần nữ thần đại nhân muốn thay đổi còn đưa thêm một chỉ thị, máy chủ hệ thống sẽ lập tức bắt đầu ghép đôi cho ký chủ, sau khi ký chủ vào vị trí, những người vận hành hệ thống có liên quan sẽ lập tức bắt tay hợp tác với ký chủ để tiến công nam chủ mới.
Sẽ có một vầng hào quang mờ nhạt và cực kỳ kín đáo xuất hiện trên đỉnh đầu nam chủ mới được chọn, được coi là dấu hiệu ứng cử viên của nam chủ, chỉ đợi sau khi nữ chủ ở trung tâm thế giới hoàn toàn thu phục được anh ta, vầng hào quang của nam chủ cũ sẽ lập tức hoàn toàn chuyển qua cho anh ta.
Vì vậy tình huống của Cầu Vân Lập là tiền đề cho việc mất thân phận của nam chủ, nhưng 008 không hoàn toàn hiểu được, tại sao điều này lại xảy ra.
Dựa theo số liệu hiển thị, ký chủ, nữ chính ở trung tâm thế giới hiện tại là Du Như Băng căn bản chưa từng tiến công một người đàn ông nào khác, máy chủ hệ thống cũng chưa từng ra chỉ thị thay đổi nam chủ của thế giới này.
Nếu Du Như Băng chưa từng tiến công những người đàn ông khác, nữ thần đại nhân cũng không đưa chỉ thị, vậy tại sao vầng hào quang của Cầu Vân Lập lại yếu đi như vậy?
Chẳng lẽ ở thế giới này có một loại BUG mới, tự nó sinh ra một nam chủ tiềm năng mới à?
Để kiểm chứng ý tưởng của mình, 008 lập tức kích hoạt chức năng tìm kiếm, tìm kiếm dấu vết nam chủ trên thế giới này.
Nhưng sau khi sử dụng chức năng tìm kiếm năm lần cũng không thể tìm thấy bất kỳ nam chủ tiềm năng nào, vì vậy anh ta đành phải tra cứu thông tin của tất cả các nam giới trên thế giới, kiểm tra từng người một lần.
Anh ta nhất định phải đào ra nam chủ tiềm năng này!
Sau khi cứ kiểm tra như vậy, đã quên mất chuyện sửa lỗi chữa cốt truyện trong tay và việc quan sát tình hình của Du Như Băng.
Bên này Du Như Băng nghe thấy một âm thanh 【 tấm chặn đóng lại.
】 sau đó cuối cùng lại không nghe thấy gì, 008 không chủ động nói chuyện, cô ấy cũng sẽ không tìm đến để nói.
Cô ấy bận, bận làm bạn gái của Đường Hàn Thu -- bây giờ không chuyện gì quan trọng bằng việc trở thành bạn gái Thu Thu của cô ấy!
Cầu Vân Lập bước đi rất nhanh, Đường Hàn Thu và Du Như Băng hoàn toàn không có ý định giữ hắn lại, mục đích hôm nay đã đạt được, giữ hắn ở đây cũng không có ý nghĩa gì, nhiều nhất cũng chỉ cho hắn ăn thêm một túi thức ăn cho chó thôi.
Còn việc tìm lý do gì để lần sau gặp hắn, vậy thì để lại lần sau xem xét đi.
Các cô đã nắm quyền chủ động trong lần sửa lỗi cốt truyện đầu tiên, vụ thu hoạch này cũng vô cùng tốt.
Cầu Vân Lập vừa đi, người đàn ông duy nhất còn ở trong phòng là tên em trai Đường Thịnh Hòa này.
Đường Hàn Thu đối phó hắn ta dễ dàng hơn nhiều so với đối phó với Cầu Vân Lập.
Trước đây cô không dùng những thủ đoạn tàn nhẫn để đối phó hắn ta, chỉ vì cô không muốn, không phải vì cô không dám.
Bác* của cô là Đường Thúy Nhi có ân với Đường thị bọn họ, cô có thể hiểu được mong muốn báo đáp lòng tốt của ba mẹ cô, cũng có thể thông cảm cho mong muốn bảo vệ dòng máu duy nhất của chị cả của ba cô.
*Cái này tùy vùng miền nhé, tôi miền Bắc nên chị của ba sẽ được gọi là bác.
Sau khi lớn lên hiểu chuyện, biết rõ ngọn nguồn, cô cũng không còn trách ba mình tại sao lại thiên vị em trai như vậy nữa, trái lại là cô có thể bỏ qua.
Nhưng người em trai Đường Thịnh Hoà này luôn giả vờ rất giỏi, bề ngoài thì tốt bụng, đối với người nhà thì biết nũng nịu khoe mẽ, còn đối với thế giới bên ngoài thì ngang ngược càn quấy lại vô pháp vô thiên.
Vì vậy khi đó cô cũng không thể nhìn xuyên qua lớp ngụy trang của hắn, cha mẹ cô cũng vậy.
Đường Thịnh Hòa xúi giục cô làm chuyện xấu, đều là thủ đoạn nhỏ nhặt, nó lại vừa đúng xảy ra ở kiếp trước lúc cô không có khả năng suy nghĩ độc lập, ngu ngốc hết thuốc chữa, nên rất dễ bị lừa, hơn nữa chính cô cũng không nhận ra bản thân mình bị người em trai này sử dụng như một cây súng, cũng chưa từng mách với ba mẹ lần nào, ba mẹ cô đương nhiên không biết những thủ đoạn nhỏ mà Đường Thịnh Hòa giở trò sau lưng rồi.
Mà bọn họ làm sao có thể nghĩ đến, đứa trẻ lớn lên với nhiều sự yêu thương chăm sóc hơn, lại mang chấp niệm trong lòng về dòng máu chân chính của Đường thị méo mó đến đáng sợ như vậy.
Đường Hàn Thu nghiêm túc nói với Đường Thịnh Hòa: "Nếu cậu đã ở đây rồi, thì có những chuyện tôi nên nói rõ với cậu một chút."
Dáng vẻ nghiêm túc của cô, chạm vào dây thần kinh nhạy cảm trong lòng Đường Thịnh Hòa, sắc mặt hắn ta lập tức tối sầm, trừng mắt nhìn Du Như Băng người ngoài nhà họ Đường, rất không vui từ chối: "Không được, có người ngoài ở đây."
Hắn không hy vọng có người ngoài biết mấy chuyện này.
Hắn hận không thể để không ai trên đời này biết được!
Đường Hàn Thu nói: "Cậu quá nhạy cảm."
Người nhà họ Đường căn bản không ai quan tâm hắn đến cùng có phải là con ruột nhà họ Đường hay không, chỉ có hắn để ý, tự giam chính bản thân mình trong cái giếng huyết thống, suốt ngày xoay người trong đó, thần kinh càng ngày càng trở nên mỏng manh, một khi ai đó nhắc đến sẽ trở nên nóng nảy buồn rầu lại còn bất an.
Không có nghĩa lý gì cả.
Đường Thịnh Hoà tránh ánh mắt nóng rực của cô, kiên quyết nói: "Tôi không có."
Để có thể nói chuyện với hắn tốt hơn, Đường Hàn Thu đã sắp xếp một phòng riêng khác cho Du Như Băng, bảo cô ấy đợi mình ở đó.
Du Như Băng không từ chối, nhẹ nhàng nói đồng ý.
Đây là chuyện của nhà họ Đường, đối với một người ngoài như cô ấy thật sự không tốt chút nào.
Khi trong phòng chỉ còn lại hai người nhà họ Đường, Đường Hàn Thu lại mở miệng, lấy thân phận của bề trên chất vấn: "Tại sao cậu lại xuất hiện ở đây với Cầu Vân Lập, đừng nói với tôi là chỉ đang ăn sáng, tôi không tin cái giải thích này đâu."
Đường Thịnh Đồng bất mãn, phản bác: "Vậy thì tại sao chị và cô ấy lại xuất hiện ở đây? Ăn sáng à? Tôi cũng không tin nổi."
"Nhìn không ra à?" Đường Hàn Thu bình tĩnh nói, "Chúng tôi đang hẹn hò."
Dù sao thì cả hai đã tuyên bố đang ở bên nhau trước mặt bọn họ rồi, nói là hẹn hò hắn cũng không cách nào nghi ngờ được.
Cô nhướng mày: "Sao, cậu và Cầu Vân Lập cũng đang hẹn hò hửm?"
Đường Thịnh Đồng đột nhiên mất cảnh giác sặc một chút -- làm sao có thể!
Ánh mắt Đường Hàn Thu lạnh lùng, vẻ mặt nghiêm túc vô cùng, có chút giống với Đường Mặc Uyên trước khi tức giận, đều làm người ta rất sợ hãi: "Nói thật cho tôi."
Đường Thịnh Hoà vẫn luôn sợ Đường Mặc Uyên, sau khi nhìn thấy bóng dáng của Đường Mặc Uyên không thể giải thích được trên người cô, hắn ta lập tức lúng túng rất nhiều, khô khan trả lời: "Tôi chỉ ở đây để giúp anh Vân Lập phân tích lý do tại sao chị lại gọi cho anh ấy thôi......"
Đường Hàn Thu chuyển động