Mỗi ngày trên Weibo đều có những chuyện mới mẻ, vừa quay đầu đã bị chuyện khác thế thân.
Đến gần cuối năm, khắp nơi đều rực rỡ, tin tức trái chiều cũng giảm đi.
Khi vô số nhân viên công chức chờ lãnh lương về nhà ăn Tết, tin tức Hoa Hàn đổi chủ như quả bom thả vào mọi người, sau khi đầu óc ong ong, người bình tĩnh đã lâu bắt đầu lâm vào trạng thái điên cuồng không thể hiểu được.
Không ít người tụ tập ở tổng công ty Hoa Hàn, hầu như phóng viên đều muốn đào ra được tin tức mới nhất, thời gian này là thời điểm tốt nhất để ra ngoài hẹn hò, không cần giống như trộm che dấu mình.
Hai người là quan hệ thê thê danh chính ngôn thuận, dù bị chụp lén bên nhau cũng không sao, nhưng cô không chịu nổi những bài viết không chút đạo đức, những chuyện này đều được hai người xem như đọc lý giải tìm ra hàm nghĩa, cuối cùng lại quay về tin đồn, nói đã chứng thực hai người là tình cảm plastic, đã sớm ly hôn.
Mỹ thực ở hẻm nhỏ làm Kỷ Dao Quang nhớ mãi không quên, luôn muốn chạy đến "Xuân Nhật Yến" trộm học một chút, về nhà bộc lộ tài năng cho Thường Du xem.
Lần này đến vốn nghĩ là nơi thanh tĩnh lại đột nhiên đầy người, làm Kỷ Dao Quang sợ đến kéo tay Thường Du chạy.
May mắn có chuẩn bị, lấy kính râm ra khỏi áo khoác, đeo lên, khóe miệng đắc ý tươi cười.
Kỷ Dao Quang chạy vài bước về phía trước, đột nhiên quay đầu giơ hai tay, vỗ một cái về phía Thường Du đang tạm dừng.
Thường Du lắc đầu cười khẽ, bước đến bên cạnh Kỷ Dao Quang, kính râm che mất biểu tình do dự, cuối cùng vươn tay ôm lấy cánh tay Kỷ Dao Quang.
Kỷ Dao Quang bị Thường Du ôm lấy tay, sửng sốt, bước chân cũng vì vậy hơi lảo đảo, sau đó không che dấu được sự vui vẻ, trong lòng ai đó đã sớm như pháo hoa, không ngừng xoay tròn nhảy lên.
Giống như tư vị của mối tính đầu tốt đẹp, tựa như lại quay về thời thiếu niên.
Quay đầu nhìn sườn mặt Thường Du, cô hơi ghét cái kính râm lớn kia.
Nếu hai người có thể tàng hình trước mặt fans thì tốt rồi, có thể tự do tự tại du ngoạn, lại không mất đi sự thanh tĩnh.
Nơi náo nhiệt nhất ở hẻm nhỏ là quán ăn tên "Thử Tâm An", mà đối diện nó Xuân Nhật Yến lại lạnh lẽo, tựa như không ai hỏi thăm.
Thậm chí người qua đường cũng chỉ trỏ, không biết nói thầm điều gì.
Khi Kỷ Dao Quang cùng Thường Du đến lần nữa, phát hiện phục vụ viên bên trong đã cắt giảm hơn phân nửa, bên trong không một vị khách.
Chỉ có một người phụ nữ tầm 30 tuổi ngồi dưới ánh mặt trời chiếu rọi đọc sách.
Nghe thấy tiếng bước chân, nàng ngẩng đầu trong giây lát, trong mắt ánh lên sự kinh hỉ, nhưng sau đó thì trở về vẻ ảm đạm.
Vì trong mắt nàng, hai người Thường Du ăn mặc giống du khách.
Người phụ nữ đứng lên, chỉ đối diện nói: "Hai người là vì nghe danh mà đến sao? Người nổi tiếng của video phát sóng trực tiếp là An Mộ Ngọc đối diện."
Kỷ Dao Quang nhướng mày, trên nét mặt tái nhợt của người phụ nữ là vẻ sinh cơ cứng cỏi, đôi mắt nàng chất chứa nhiều cảm xúc, khó có thể phân biệt rõ.
Cô cởi kính râm, lắc đầu, cười nhẹ đáp: "Chúng tôi không có đi sai, chúng tôi là đến "Xuân Nhật Yến", lần trước đã ghé qua một lần, đối với quán nhớ mãi không quên."
Trên mặt người phụ nữ lộ lên ý mừng, giống như đóa hoa vô tức nở rộ dưới ánh nắng chiếu rọi.
Nàng cuối cùng còn câu nệ hơn khách, sau khi lộ biểu cảm cảm kích với Kỷ Dao Quang, quay đầu hô một tiếng "Tiểu Triệu".
Một nữ sinh chạy đến, mời hai người lên lầu có ánh sáng cực tốt.
Ghế bày biện chỉnh tề, mặt bàn sạch sẽ không nhiễm bụi.....nơi này như thật lâu không có khách đến.
Trước năm mới, mọi người đều vội vàng tụ hội mời khách, quán đối diện náo nhiệt vô cùng, thậm chí còn xếp hàng dài, ở chỗ lạnh lẽo này thật sự làm người khác cảm thấy kỳ lạ.
Rõ ràng sắc thái cùng hương vị của Xuân Nhật Yến đều không tồi.
Tiểu Triệu đưa hai người lên là nữ sinh không chịu ngồi yên, nhìn thấy nghi hoặc trên mặt Kỷ Dao Quang, có lẽ hai người là khách duy nhất mấy ngày nay không vì Thử Tâm An mà đến, nên nhịn không được nói: "Bà chủ bên đó khá may mắn, cô ta phát sóng trực tiếp rất được, hơn nữa gương mặt lại ôn nhu thanh tú, nên có được một đám fans.
Đương nhiên mấu chốt là vì cô ta có nhiều bạn, làm sao quái gở giống chị chủ nhà chúng tôi, bên người không bạn bè thân thích, bị người khác khi dễ cũng không biết tìm ai hỗ trợ? Thiên hậu, ảnh hậu gì đó, một đám người giúp cô ta tuyên truyền, không tốn phí lại được nhiều chỗ tốt, nếu nói tôi không ghen ghét, tuyệt đối là giả.
Nhưng chị chủ của chúng tôi rất ôn nhu, thật tình, một câu oán hận cũng không có, rõ ràng rất nhiều thứ......"
"Triệu Hỉ."
Nữ sinh còn chưa nói xong đã bị ngắt lời, chị chủ bưng khay trà áy náy cười nói với hai người: "Đừng nghe đứa nhỏ này nói hươu nói vượn, chuyện này không có thật."
"Em không có nói bậy!" Triệu Hỉ hiếm khi tìm được thính giả, không phục cãi lại, "Chị xem người phụ nữ kia nói thế nào trong talk show mỹ thực? Lục Dư Thanh còn giúp cô ta chuyển phát, này là nối giáo cho giặc! Chúng ta không có bạn là đại minh tinh, thấp cổ bé họng không so được,