“Cho nên có người suy đoán có phải là hài tử trong bụng Ninh Vương phi
không!” Địch phi khẽ mỉm cười, “Kể từ sau khi bụng nàng ta thành hình,
đại phu phụ khoa trong cung gần như đều đi bắt mạch cho nàng ta, tám
chín phần mười đều nói rằng là một tiểu Hoàng tôn, Hoàng thượng Thái hậu vui mừng chết đi được!”
“Nhưng như vậy cũng không quá đáng tin!” Quý Du Nhiên nhỏ giọng nói, Địch phi gật đầu, “Đúng là không đáng tin
cậy. Nhưng mà, có người tin, cũng sẽ suy nghĩ về phương hướng kia. Cho
nên, cũng không ngăn nổi có người động thủ trước.”
“Nói như thế, động thủ trước là Ninh Vương phi?”
“Chuyện này nói không chừng.” Địch phi nhẹ nhàng lắc đầu, “Cũng có thể do Ninh
Vương phi nhìn ra lòng dạ xấu xa của Thái tử phi, nên muốn đánh đòn phủ
đầu. Dù sao lúc ấy ngươi ở ngay bên cạnh, lấy giao tình của ngươi và
nàng, sẽ không bỏ mặc.”
Cho nên nói, nàng bị coi là con tốt rồi?
Trong lòng nhất thời có cảm giác bị người đẩy mạnh vào trong hố, cảm
thấy không vui, Quý Du Nhiên bĩu môi, “Nói thật, hiện giờ ta hơi sợ nàng ta rồi.” Trước kia vẫn chỉ đề phòng nàng ta một chút mà thôi, nhưng nay chuyện này vừa ra, nàng thật sự bắt đầu sợ. Biết người biết mặt nhưng
không biết lòng, mặt hổ cười là một loại tồn tại kinh khủng nhất.
“Nàng ta ngược lại không có gì đáng sợ, ít nhất sẽ không làm gì ngươi.” Địch
phi lạnh nhạt nói, “Bây giờ đối tượng đối phó chủ yếu của nàng ta là
Thái tử phi, Thái tử phi nhìn không vừa mắt nhất cũng chính là nàng ta.
Tiếp đó, chúng ta chỉ cần nhìn hai nàng đấu đá là được. Cuối cùng cho dù ai thua ai thắng, đều là chuyện của bản thân họ, không liên quan gì đến chúng ta.”
Ha ha, vậy cũng đẹp mặt! Đấu tranh bên ngoài không
khơi mào lên, bây giờ đến phiên bên trong bọn họ đấu tranh nội bộ. Chỉ
sợ Hoàng hậu nương nương sẽ bị khó cả đôi đường rồi, môi hở răng lạnh,
d1en d4nl 3q21y d0n một là nhi tử đầy đủ không sứt mẻ của bà, một là tôn tử sắp ra đời của bà, giúp bên nào cũng không được. Nhưng nếu như không giúp –– “Nếu như không có người ngoài giúp đỡ, lấy đầu óc của Thái tử
phi, chỉ sợ rất khó không bị nàng ta ăn đến gắt gao.” Quý Du Nhiên khẳng định nói.
“Cái đó đúng.” Trong lòng Địch phi có sự cảm thông gật đầu, “Gia giáo của Ninh Vương phi quá nghiêm, hơn nữa nàng ta được bồi
dưỡng giống như Thái tử phi. Nếu như không phải bởi vì Ninh Vương nhiều
bệnh yếu ớt, nàng ta khẳng định đã sớm ngồi vững vàng cái ghế Thái tử
phi.”
“Còn có chuyện này.” Quý Du Nhiên ngây ngẩn cả người.
Địch phi cười nhẹ, “Đó cũng là chuyện của hai mươi năm trước, ngươi không
biết cũng bình thường, ta cũng chỉ nghe nói! Nghe nói ban đầu Hoàng hậu
có thai, Thái y theo bụng bầu cũng chẩn đoán cũng là một nhi tử, Hoàng
thượng Thái hậu mừng rỡ, Hoàng hậu cũng cười nhẹ nhàng mỗi ngày. Lúc ấy
bà ta và nhi nữ Địch Thái phó giao hảo, lúc đó nhi nữ Địch Thái phó mới
lập gia đình, hai người đã hẹn trước nếu như nữ nhi Địch Thái phó sinh
hạ nữ nhi, thì cho hai nhà kết làm bách niên chi hảo *. Sau đó, nữ nhi
Địch Thái phó quả thật sinh hạ nữ nhi, chính là Ninh Vương phi bây giờ.
Nhưng mà, Ninh Vương vừa mới sinh ra đã bị Thái y kết luận sinh ra vốn
kém cỏi, cần điều dưỡng nhiều. Một lần điều dưỡng chính là bao nhiêu năm như vậy, nhưng nữ nhi Địch Thái phó vẫn ôm lấy lòng tin chuyện Ninh
Vương gia lên làm Thái tử, nên từ nhỏ đã hết lòng dạy dỗ nữ nhi, dạy tất cả chuyện Thái tử phi nên làm cho nàng. Nhưng mà, ai ngờ sau đó Hoàng
hậu lại sinh hạ Thái tử bây giờ, so sánh với Ninh Vương gia, Thái tử
đương nhiên càng có thể đảm nhiệm vị trí Thái tử. Cho nên, Hoàng thượng
đã hạ chỉ sắc phong Thái tử. Mẫu thân Ninh Vương phi nghe xong, muốn
khuyên Hoàng hậu sửa phong Ninh Vương phi làm Thái tử phi, cũng tích cực mang theo Ninh Vương phi chạy vào cung, dù sao Ninh Vương phi cũng lớn
hơn Thái tử ba tuổi. Nhưng mà, khi đó Hoàng hậu đã sớm cùng với phu nhân của Quý Tướng – cũng chính là mẫu thân của ngươi – có quan hệ tốt rồi,
cũng định ra chuyện hôn sự cho hai hài tử, cho nên chết không đổi giọng, vẫn còn sau khi Ninh Vương phong Vương thì khiến Hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn. Vì chuyện này, nữ nhi Địch Thái phó không nói chuyện với Hoàng hậu ước chừng một năm.”
(*) Bách niên chi hảo: Gắn bó suốt đời, ý chỉ kết thành phu thê.
Khó trách. Nàng đã nói ban đầu đã cảm thấy Ninh Vương phi có khí độ bất
phàm, mặc dù nhìn như bằng lòng bình thản, nhưng có lúc lại khiến cho
nàng có cảm giác bất ngờ.
“Hơn nữa ––” ngừng một chút, Địch phi
tiếp tục nói, “Thời điểm mới bắt đầu, Ninh Vương phi cũng không để ý
Ninh Vương gia như bây giờ. Sau khi được Hoàng hậu khuyên nhủ cảm hóa,
sau đó mẫu thân nàng ta cũng nói ra nói vào mới chậm rãi tiếp nhận thực
tế. Chúng ta đều cho rằng nàng ta đã chấp nhận hiện thực, thật sự không
nghĩ đến, thì ra trong bụng nàng ta vẫn mười năm như một ôm tức đâu!
Haizzz!
Nghe vậy, Quý Du Nhiên chỉ có thể thở dài: Nữ nhân có thể gả vào trong Hoàng gia, quả nhiên mỗi một người đều không dễ chọc. Dưới các nàng ấy làm
nổi bật, nàng cảm thấy mình giống như một con tôm tép nhãi nhép, hoàn
toàn không lên được mặt bàn.
“Đã như vậy, ta vẫn tiếp tục giấu
tài đi! Sống phóng túng mỗi ngày với Vương gia nhà ta là được.” Những
chuyện khác, dinendian.lơqid]on bọn họ vẫn không nên nhúng ta vào thì
tốt hơn.
“Đây cũng chính là điều ta muốn nói với ngươi!” Địch phi
vội vàng gật đầu, “Hôm nay ta đặc biệt bảo ngươi tới đây, chính là muốn ngay mặt nói cho ngươi biết: Giữa Thái tử phi và Ninh Vương phi còn có
một trận phải đánh, ta nghĩ Ninh Vương phi sẽ kéo ngươi vào nhóm. Còn
ngươi, thỉnh thoảng qua thăm nàng ta một chút thì có thể, nói chuyện
phiếm với nàng ta, đây là nhất định. Về phần cái khác, nàng ta nói gì
ngươi gật đầu là được, nhưng tuyệt đối không thể tham dự quá sâu. Chỉ
cần hài tử trong bụng nàng ta yên ổn sinh hạ, cả đời nàng ta có thứ dựa
vào, nhưng ngươi không thể. Hơn nữa, gần đây, Hoàng thượng tức giận càng lúc càng lớn, ta cũng không dám dễ dàng xuất hiện bên cạnh Hoàng
thượng. Ngươi và Dật Vương gia càng thêm không thể chọc giận Hoàng
thượng vào lúc này. Vì kế hoạch hôm nay, chính là ru rú trong nhà, chỉ
sống qua ngày là được.”
“Ta hiểu.” Quý Du Nhiên gật đầu, “Đúng rồi, về chuyện biên cảnh, ta nghe nói muốn nghị hòa rồi, là thật sao?”
“Có bảy tám phần xác định. Biên quan chiến đấu khổ sở, tướng sĩ đã sắp chịu không nổi, nghe nói lương thảo cũng hơi cung ứng không được, huống chi
nghị hòa là do bên kia chủ động đưa tới, vậy cũng coi như cho chúng ta
một bậc thang đi xuống. Một nửa thần tử trong triều cũng mang thái độ
đồng ý, còn dư lại có phản đối, vẫn có đang nhìn ngó. Chỉ có điều, ta
nhìn thái độ của Hoàng thượng, cũng có khuynh hướng đồng ý. Nhưng mà,
nếu như nghị hoa, thì sẽ liên lụy đến vấn đề hòa thân, hiện giờ công
chúa vừa đủ độ tuổi chỉ có Bình Cố, nhưng tính tình Bình Cố không được,
gả nàng đi qua chỉ sợ sẽ gia tăng hiềm khích hai nước. Bây giờ, Hoàng
thượng đã phái người đi hỏi nữ nhi vừa độ tuổi của quan viên tam phẩm
trở lên trong triều rồi.”
Quả nhiên! Nàng đoán không sai. Quý Du Nhiên vội vàng thở phào nhẹ nhõm:”Được, ta biết rồi. Hai ngày nay ta sẽ ngoan ngoãn.”“Biết là tốt rồi.” Nói xong, Địch phi đứng dậy, tự nắm tay Quý Du Nhiên, “Hai ngày gần đây để cho Kha nhi đến phủ ngươi chơi đi! Không khí trong
Hoàng cung quá đè nén, tất cả mọi người đều lo sợ bị Hoàng thượng bắt
lỗi mắng.”
“Được!” Quý Du Nhiên cười nói.
Lời đã nói xong, nàng lập tức cùng Phượng Dục Minh ra ngoài, vội vàng trở lại Dật Vương phủ.
Trước khi vào cửa, nàng còn tự cân nhắc mấy ngày nay phải rụt cổ ờ nhà, bình
tĩnh hòa nhã vài ngày nữa, không có việc gì cũng không cần tức giận.
Nhưng mà, vừa mới vào cửa, diee ndda fnleeq uysd doon lập tức phát hiện
không khí trong phủ rất quỷ dị, Lý ma ma vội vàng ra đón, trên mặt còn
mang theo vài phần kinh hoàng: “Vương gia Vương phi trở lại? Nhanh đi
vào trong nhà nghỉ ngơi đi! Nô tỳ cho người chuẩn bị nước trà trước.”
“Chẳng lẽ các ngươi vẫn không chuẩn bị nước trà sao?” Quý Du Nhiên lạnh giọng hỏi.
Lý ma ma ngẩn ra, vội vàng nâng khuôn mặt tươi cười lên: “Đương nhiên là
có! Nô tỳ vừa rồi nói sai rồi, nô tỳ lập tức cho người bưng nước trà
lên!” Rồi xoay người chạy như trốn.
“Từ từ!” Quý Du Nhiên vội vàng gọi bà ta lại.
Lý ma ma lập tức quay đầu lại, “Vương phi, ngài còn phân phó gì không?”
“Ma ma, có phải trong phủ xảy ra chuyện gì không?”
“Không có!” Lý ma ma tỏ vẻ mê man lắc đầu.
Nhưng mà, nhìn biểu hiện khác thường của bà ta, dáng vẻ như vậy giống như
không có chuyện gì sao? Hơn nữa, ngày thường đều là Bình công công tới
đây nghênh đón bọn họ, hôm nay Bình công công đi đâu? Tại sao lại đột
nhiên đổi thành bà ta?
Lòng Quý Du Nhiên trầm xuống: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nói mau, Bình công công đâu?”
“Đúng vậy, xảy ra chuyện gì?” Phượng Dục Minh hình như cũng nhận thấy được
tình huống rất không bình thường, đi theo lớn tiếng nói. Vừa nói, hắn
còn vừa nhìn ngó chung quanh, “Tiểu Hắc đâu? Các ngươi giấu nó ở chỗ nào rồi hả? Mau gọi nó ra ngoài! Bổn Vương muốn chơi cùng nó!”
Nghe
thấy lời ấy, Lý ma ma lại run run, trong đôi mắt già nua cuối cùng rơi
xuống hai giọt nước mắt vẩn đục: “Vương gia, ngài đừng tìm, tiểu Hắc nó, nó đã không có ở đây!”
“Ngươi nói cái gì?” Quý Du Nhiên hoảng hốt, Phượng Dục Minh trực tiếp ngây ngẩn cả người.
Lý ma ma lau một đống lệ: “Chuyện này nô tỳ vốn định chờ thu thập xong sẽ
nói tỉ mỉ với Vương gia, nhưng ai biết... Còn chưa chuẩn bị xong, Vương
gia ngài đã trở lại rồi!”
Nô tỳ chờ... Nói cách khác, là thêm vài người.
Sắc mặt Phượng Dục Minh tái nhợt, ngây ngốc lắc đầu: “Không thể nào! Tiểu Hắc nó làm sao lại chết? Ngươi gạt người!”
Quý Du Nhiên lạnh giọng hỏi: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Bây giờ tiểu Hắc đang ở đâu?”