Nàng Phóng Viên Siêu Quậy

Trở Lại Trường Học


trước sau

Nó mang theo một tâm trạng không hề tốt về nhà. Windy lặng lẽ đi theo không nói gì. Cô hiểu, nếu nói gì lúc này thì nó sẽ càng buồn hơn nên đành chờ nó thực sự bình tĩnh lại đã.

- Anh hai... Đã không liên lạc gì với ta suốt hai năm rồi_ nó nói khẽ, đủ để Windy nghe thấy.

- Ta biết_ Windy thở dài_ Anh ấy đi du học chứ có phải đi chơi đâu mà mi lo lắng quá!

- Ừm...

Nó cụp đôi mi xuống đầy mệt mỏi. Nó nhớ anh hai. Windy khẽ thở dài rồi lại nhớ ra gì đó:

- Mi... Vẫn không quên được chuyện một năm trước ư?

Đôi mắt nó mở to nhìn Windy. Sau đó, nó lại khẽ gật đầu, giọng xen chút thê lương:

- Sao quên được... Chuyện đó chứ!

- Mi nên quên hết đi_ Windy vỗ nhẹ vai nó an ủi_ Mọi chuyện đã là quá khứ rồi kia mà!

- Ta hiểu. Nhưng ta cần nhiều thời gian hơn nữa!

Windy nhìn nó buồn bã. Là bạn của con nhỏ suốt mười mấy năm trời tại sao lại không hiểu nó chứ? Quá khứ này... Có thể nó sẽ không quên được mãi mãi. Trừ phi nó bị mất trí nhớ... Hay chết đi...

- Thôi mi đi ngủ đi_ Windy kéo nó nằm vào giường và đắp chăn_ Mai còn đi lấy chiếc vòng cổ nữa chứ!

- Này Windy_ nó gọi với lại.

- Này Windy_ nó gọi với lại.

- Hả?

- Mai đi học!

- Cái... Gì?_ Windy mắt ếch nhìn nó.

- Papa bắt ta đi. Mi đi cùng ta nhá. Tháng sau có chủ đề cho bài báo_ nó kéo chăn trùm đầu giả mếu_ Ta không muốn đi học mà hu hu.

- Haiz được rồi ta đi cùng mi_ nói rồi Windy rời khỏi phòng. Cô
đi tới một nơi...

...

Trong khi đó, tại biệt thự của nhà hắn và Key.

Hắn đã gọi cho ông giám đốc quán cà phê đó để lấy đoạn clip lúc xảy ra chuyện giữa nó và Huỳnh Trâm. Key lanh chanh không hiểu gì nhưng cũng chui vào xem.

Và rồi... Hắn cũng đã tìm ra sự thật. Bần thần nhìn vào màn hình, hắn sốc không thể làm gì được. Hắn đã trách nhầm nó sao?

Key xem clip mà cứ chúi mũi vô nhìn nó, Windy và Huỳnh Trâm. Nhìn chán xong rồi lại lấy tai chỉ chỉ vào Windy:

- Em nào vậy? Xinh và cute ghê á! Ông biết giới thiệu cho tui đi! Tán cái!

Hắn trở về thực tại đôi chút. Nghe Key nói vậy không kìm được cốc tên đó một phát rõ đau:

- Thằng khỉ! Tui có quen biết họ đâu mà ông đòi giới thiệu chứ?

- Thằng khỉ! Tui có quen biết họ đâu mà ông đòi giới thiệu chứ?

Key nhăn nhó xoa xoa đầu cãi biện:

- Vậy sao ông nói chuyện với họ?

- Chuyện là thế này. Blah blah..._ Hắn kể một tràng, xong rồi thở dài_ Và bây giờ tui mới tìm ra sự thật. Huỳnh Trâm đã lừa tui và con nhỏ tên Hân Hân gì đó bị oan.

- À ra thế!_ Key gật gù tỏ vẻ đã hiểu.

- Tui muốn xin lỗi cô ta. Nhưng không biết cô ta ở đâu hết!_ hắn hơi thất vọng, dựa lưng vào ghế uể oải.

- Ha ha yên tâm đi ông bạn_ Key cười vỗ vai hắn_ Có duyên ắt gặp lại thôi.

- Biết rồi. Ông về phòng đi lải nhải quá_ hắn xua xua Key ra.

- Thằng bạn chết tiệt!_ Key cáu mù lên, nhưng cũng đành ton ton về phòng.

"Biết bao giờ... Tôi mới gặp lại được cô nhỉ? Cô gái kì lạ."

Truyện convert hay : Tiêu Dao Chiến Thần

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện