Nàng Phóng Viên Siêu Quậy

Bí Mật Của Key - Diễm My? (5)


trước sau

Vịn tay xuống bàn, Key cố giữ người mình khỏi nằm vật xuống dưới nền nhà lạnh lẽo. Vì lúc nãy cậu thoáng nghe thấy, người đó... là Diễm My.

Windy nhìn bọn hắn mà khó hiểu vô cùng. Hai người một thì xúc động mạnh tới không đứng vững được. Một thì lại nhìn người kia với ánh mắt lo lắng.

- Này, có chuyện gì vậy? Sao khi từ lúc tôi nhắc tới Diễm My hai người cứ như thần địa ngục thế? Hai người biết con nhỏ đó sao? Có quan hệ gì với con nhỏ Diễm My đó hả??? Nói đi!

Windy tức giận xổ một tràng như đang tra tấn người khác vậy. Mặt cô lúc đỏ bừng, lúc lại tím tái, thở dốc vì bị tức tới nghẹt thở. Điên lắm chứ! Muốn quên đi Diễm My và một lũ đáng ghét xung quanh cô ta mà cứ hết lượt nọ tới lượt kia xuất hiện là sao? Giờ tới bọn hắn. Cái Hân Hân nó đâu có tội tình gì mà sao cứ phải khơi gợi tới những kí ức không hề có chút nào vui vẻ của nó chứ? Định thảm sát người bằng tinh thần mới thấy thích sao?

Cả căn phòng hỗn tạp những khung bậc cảm xúc phải nói rằng rất tệ hại; căng thẳng, sát khí không có mà cứ như đang hiện hữu vậy. Một không khí quá nặng nề. Chẳng ai vào đây mà không muốn thoát khỏi nơi này cả. Không tiếng nói, chỉ có tiếng thở dài heo hút...

...

Cạch!

Tiếng cửa phòng lại mở ra. Windy và Key hai người đó không để ý tới. Có mỗi hắn là chú ý.

- Windy thân mến, bổn đại tiểu thư Hân Hân ta đây đã về! Sao ở phòng ta thế?

Nó dường như tâm trạng rất tốt hay là sao đây. Chắc lại đi đập phá vài ba quán bar rồi. Người thoang thoảng mùi rượu. Cứ nghĩ có một mình Windy nên nhắm tịt mắt lại, chả may mà lại ôm lấy......... hắn, không biết trong phòng có người. Ở nhà mà, thoải mái thể hiện cảm xúc chứ đâu có kìm nén như bên ngoài đâu. Nhưng, cả năm thấy nó như vậy có vài ngày thôi, chỉ khi nó rất vui và... đang cố gắng che giấu điều gì đó...

Hắn nhìn nó, lập tức đóng băng. Khuôn mặt hơi ửng hồng cộng thêm nụ cười ấm áp, thánh thiện gần giống trong bức ảnh của nó nữa, khiến bỗng chốc người hắn nóng bừng, tim đập mạnh không kiểm soát được.

- Ủa Windy, sao mi to vậy? Ta ôm không hết này... Á A... Tên Ken... Làm gì... Ưm...

Nó lờ đờ mở mắt, đập ngay vào mặt là hắn. Định hét lên nhưng hắn nhanh chóng lấy tay bịt
miệng kéo ra ngoài.

Nó lờ đờ mở mắt, đập ngay vào mặt là hắn. Định hét lên nhưng hắn nhanh chóng lấy tay bịt miệng kéo ra ngoài.

Hai người còn lại dường như đang tách biệt với thế giới, mải bỏ mình vào suy nghĩ mà quên hết những gì đang diễn ra...

- Làm gì thế hả tên kia?

Nó bực mình văng tay hắn ra, trở lại với thái độ thường ngày, đôi mắt tím đẹp đẽ giờ lại phủ một màn sương.

Vô tình, hắn đã làm sự thoải mái phút chốc của nó tan thành bọt biển.

Dù thế nào, hắn đành phải phá đi vì bây giờ không phải lúc. Đẩy cửa phòng để hai người vào, hắn khẽ chỉ cho nó xem Windy và Key bây giờ đã chuyển sang căng thẳng y hệt một vụ đối đầu trí óc. Trên tay cậu ta cầm bức ảnh đó, nó giật mình định giật lấy, nhưng hắn đã giữ lại và lắc đầu nhìn nó. Hiểu ý, nó im lặng.

Và có lẽ sắp hạ màn khi Key buông lời nói mệt mỏi, gương mặt tỏ rõ sự chán chường thất vọng. Tay cậu chống xuống bàn, đầu cúi xuống, hệt như một xác chết mất đi sức sống vậy.

- Diễm My... Cô ta là người tôi từng thích trước kia...

Người tôi từng thích trước kia...

Người từng thích...

Trước kia...

Choang!!!

Choang!!!

Một cái cốc rơi xuống, vỡ tan tành. Mảnh thuỷ tinh vung vãi khắp nơi...

- Key, anh biết Diễm My...?

- Hân Hân? Tôi...

Key sững người nhìn nó rồi giật mình nhìn lại Windy.

Cô giờ trong một trạng thái vô hồn, đồng tử đen láy trở nên khô khốc. Tim cô trở nên đau, đau lắm! Không biết vì sao nữa. Như bị xé làm trăm mảnh, nghìn mảnh vậy. Cô đang đối mặt với sự thật chính mình đang trốn tránh: cô đang yêu Key.

Không biết từ bao giờ, trái tim cô đã không thuộc về chính mình nữa. Thời gian lướt qua như gió thoảng. Cô luôn coi Key như món đồ chơi thử thách tài năng của mình, vậy mà... Bây giờ trực tiếp nghe người mình yêu nói thích người khác, thử cảm giác của cô như thế nào nữa...

Sợ, sợ lắm... Sợ trái tim nhỏ bé không có sức chịu nổi, và sẽ vỡ như những mảnh thuỷ tinh cô vừa làm rơi kia.

Rất sợ...

~end chap 9~

Truyện convert hay : Huyền Thiên Ma Đế

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện