Nàng Phóng Viên Siêu Quậy

Vế Cuối Và Buổi Tập Căng Thẳng. Thần Bóng Tối Tái Xuất. (5)


trước sau

"... Cứ làm theo lời tôi nói đi. Thắc mắc chẳng có ích lợi gì đâu. Chào"

"Ừ. Bye"

Nhấn nốt nút "send", đôi môi hắn vẽ lên một đường cong rất nhỏ, nhỏ thôi không ai thấy được. Cuối cùng thì hắn cũng đã đạt được ý muốn của mình. Lướt sang bên Key, cậu ta đã gục tiếp xuống bàn từ bao giờ. Hắn lôi giấy bút ra viết viết cái gì đó rồi nhét vào tay Key, sau đó tỏ ra như mình không biết gì trước vài chục cặp mắt hám trai của đám nữ sinh. Rất lâu sau đó hắn vẫn bị chú ý, đành dùng cặp mắt sắc đầy uy quyền của mình chiếu vào từng người khiến lũ hám trai đó lạnh sống lưng, không ai bảo ai đồng loạt quay về phía bảng tiếp tục làm "học sinh chăm ngoan"

Buổi sáng trôi qua rất nhanh. Thoáng cái đã hết năm tiết học rồi. Bây giờ Key mới chịu mở con mắt ra, vươn vai một cái. Hắn đi đâu mất tiêu rồi. Cậu đứng dậy, một tờ giấy gấp gọn rớt trước mặt.

"Muốn Windy không giận ông việc kia nữa thì mau tới sân bóng rổ của trường. Hân Hân sẽ dẫn Windy tới. Sau giờ ăn trưa"

Key tỉnh hẳn và như lấy lại sức sống vậy. Vội chạy như bay tới sân bóng rổ mà không thèm để ý tới thời gian ghi "sau giờ ăn trưa" của hắn. Tới nơi... Sân vắng hoe chẳng có một ai. À có... Từ xa xa, có một người dáng dấp nhỏ nhỏ tới dần... Đó là bác lao công đang lau dọn (==") "Windy" được nhắc tới chắc là đây...

Rút tờ giấy ra với tâm trạng khá ngạc nhiên, Key đọc lại mới thấy mình bị hớ. Tại cái tội hấp ta hấp tấp của cậu đây mà! Đúng là chán đời...

Key định xuống căng tin vì nghĩ rằng họ đang ở đó, nhưng lại thôi. Cậu đi nhặt một quả bóng rổ, tới gần vạch kẻ li và bắt đầu những màn phát bóng lặp đi lặp lại. Ném rồi lại nhặt, ném rồi nhặt...

Hiện tại, nếu Key có xuống căng tin tìm nó và Windy thì cũng không thể được vì bọn nó đang ở bệnh viện với Mi Yeon. Cô nàng này cứ một hai nhất nhất đòi xuất viện, kêu mình đã khoẻ rồi. Vả lại, ở bệnh viện chán quá không có ai chơi cùng nên xuất viện đi học cho vui.

- Có thật là ổn rồi không đó? Đừng giấu không có tai vạ về sau.

- Có thật là ổn rồi không đó? Đừng giấu không có tai vạ về sau.

Windy vừa thu xếp đồ đạc giúp Mi Yeon, vừa hỏi. Nó thì chẳng làm gì cứ ngồi đó coi khắp xung quanh, thi thoảng mở điện thoại ra xem giờ nữa. Chẳng biết nó có ý định gì đây.

- Ổn rồi mà! Đừng có hỏi mình suốt như bà cụ non thế!

Mi Yeon nhanh nhảu bê cái chậu hoa xương rồng nhỏ ở cửa sổ tới gần chỗ nó, tiện thể quay đầu lè lưỡi với Windy.

- Rồi. Biết nàng khoẻ rồi.

Windy khẽ lắc đầu và cười. Mi Yeon vừa dễ thương vừa ngây thơ như thế này ai dám làm cô buồn chứ?

- Tất nhiên. Mình là ai hả? Hwang Mi Yeon đó_ Mi Yeon cười tít mắt, rồi quay mặt sang chỗ nó_ Hân Hân nè, mình có món quà này cho bạn.

- Quà?

- Ừm. Là chậu cây xương rồng này đấy_ Mi Yeon đưa cho nó cầm lấy_ Mình đã nuôi trồng nó và coi nó như một người bạn suốt mấy năm qua, cụ thể là 4 năm rồi.

- Ừm. Là chậu cây xương rồng này đấy_ Mi Yeon đưa cho nó cầm lấy_ Mình đã nuôi trồng nó và coi nó như một người bạn suốt mấy năm qua, cụ thể là 4 năm rồi.

Nó nhìn kĩ cây xương rồng trong tay mình. Cây đang nở hoa rất đẹp và cũng chỉ nở một bông duy nhất. Cánh hoa màu vàng, bên trong là màu phớt đỏ. Mình cây xương rồng chi chít những gai, không nhánh. Một loài cây đẹp mà giản dị.

Mi Yeon tiếp tục nói khi thấy nó vẫn giữ im lặng:

- Mình tặng bạn bởi vì bạn có nhiều nét giống cây xương rồng. Người ta thường ví xương rồng với sự giản dị. Nhưng theo mình, bạn không như vậy. Bạn thu hút, bí ẩn, có khí chất quý tộc như hoa hồng, hoa lan, hoa mẫu đơn. Tính cách của bạn mới thực sự là cây xương rồng. Mạnh mẽ, luôn tạo cho mình một vỏ bọc đầy gai, có thể vượt qua tất cả những khó khăn, gian khổ cho dù có bị tổn thương, chảy máu tới đứt ruột đứt gan vẫn luôn tràn trề nhựa sống, tuy vậy vẫn có sự thay đổi về bề ngoài. Hân Hân, mình nói có phải không? Đó chính là lý do mà mình tặng cái cây này cho bạn đó!

Nó lắng nghe hết những lời của Mi Yeon. Tay khẽ mân mê vuốt lên đầu những cái gai nhọn hoắt. Bất cẩn một chút thôi, cái gai đó sẽ làm ta chảy máu.

- Giống được sao? Tôi còn lâu mới được như nó...

Nó khẽ thầm thì như muốn nói với chính cái cây vậy. Đằng xa kia, Windy cũng nghe những lời nói đó. Cô cũng tự hứa với mình, phải mạnh mẽ như loài xương rồng kia. Cho dù chỉ là một nửa...

Truyện convert hay : Tuyệt Thế Võ Đế

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện