Cuộc đời của hai người vốn dĩ là hai đường thẳng song song, Con người ta giống nhau là để hiểu nhau, khác nhau là để yêu nhau.
Bọn họ nên giữ lại những điều khác biệt đó, bởi nếu bọn họ quá giống nhau thì hai đường thằng song song kia cũng chỉ còn lại là một, và khi đó cô không còn là mình và hắn cũng không còn là được chính mình.
Dùng thế cũng cám ơn Phong Lãng đã đến bên cuộc đời của Thẩm Hi, tạo nên một mảng kí ức tuyệt đẹp trong trái tim của cô, Thẩm Hi thật sự không muốn rời xa Phong Lãng nhưng cũng đã đến lúc cô sẽ buông bỏ.
Sau một tháng trải qua cùng nhau Phong Lãng cuối cùng cũng đã thoát ra được bóng tối của bản thân hắn đã cai nghiện thành công.
Hôm nay Phong Lãng gọi Thời Phúc đến để lên kế hoạch cho bước ngoặc tiếp theo, Ngày mai Phong Lãng sẽ đưa Thẩm Hi rời khỏi đây mãi mãi, cô đứng bên ngoài đã tình cờ nghe được tất cả, tại sao cô chẳng thể nào vui nổi khi được rời khỏi đây, cỗi lòng cứ trĩu nặng, đôi mắt rũ xuống một nổi buồn vô tận, trong thân tâm cô chẳng muốn rời xa Phong Lãng, nhưng thế giới của hắn cô không thể bước chân vào được, có lẽ cuộc tình đẹp của họ đã đi đến đoạn đường chia ly.
Đêm đó Thẩm Hi đã chủ động đi vào bên trong phòng của Phong Lãng, cô đi đến nằm trong lòng của hẳn để cảm nhận được hơi ấm mùi hương trên cơ thể của người đàn ông đã cướp đi trái tim của mình, qua ngày mai hai người sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa, Thẩm Hi đau lòng vô tận, cô rít vào lòng của Phong Lãng không kiềm được giọt nước mắt thương tâm, hắn cảm nhận được những giọt nước mắt nóng hổi của Thẩm Hi đã thấm ướt một mảng áo của mình, trái tim của Phong Lãng cũng đã nhói đau, hắn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mượt của Thẩm Hi, rồi khẽ đặt lên đó một nụ hôn.
“ Chúng ta là hai đường thẳng song song nếu như một ngày có một điểm giao nhau anh muốn được ở bên cạnh em mãi mãi.
”
Trong lời nói của Phong Lãng là một nổi lòng và cả một nhiệm vụ nặng nề mà hắn phải gánh vác trên vai, Thẩm Hi cố gắng kiềm chế cảm xúc nhưng tại sao cô lại đau lòng như thế này.
“ Anh đã khiến cho em đau lòng lắm, anh có biết không hả, tại sao chúng ta phải rời ra nhau em muốn anh là một người bình thường để được ở bên cạnh anh mãi mãi, em thật sự đã đặt trái tim của mình ở chỗ của anh, tại sao anh cứ đẩy em ra như thế, bây giờ em chỉ muốn ở bên cạnh anh mà thôi.
”
Phong Lãng cũng vô cùng đau thương hắn không ngờ Thẩm Hi đã nặng lòng vì mình như thế, hắn lại