Nguyên Phi Cách thưởng thức ánh mắt mê ly và cơn cực khoái không khống chế được của người con gái, cho đến khi cô gái nhỏ hoàn toàn xụi lơ anh mới buông món đồ chơi nhỏ trong tay.
Thấy người đàn ông đè lên, Hòa Yến đẩy ngực anh ra: “Anh để em nghỉ ngơi một lát được không?”
Nguyên Phi Cách cầm lấy hộp bao cao su mới mua trong túi quần bị ném trên mặt đất, xé mở một chiếc rồi đeo vào. Giữa hai chân anh là khu rừng rậm huyền bí, quy đầu mượt mà ngóc cao, mạch máu hằn rõ trên thân gậy.
Hòa Yến nhất thời dao động, muốn oral s*x cho anh.
Chân cô trêu chọc, bao cao su vừa mang vào bị cô đẩy ra. Anh gạt chân cô sang hai bên, lúc chuẩn bị đeo bao vào lại bị cô quấy rối.
Nguyên Phi Cách nhìn cô cảnh cáo: “Đừng nghịch, em rửa chân chưa?”
Cô gái nhỏ lè lưỡi: “Em chưa.”
“Vậy em bỏ chân ra.”
Bàn chân trắng nõn bị anh đè dưới chân không thể động đậy. Hòa Yến làm gì chịu nghe lời, cô dẩu môi không phục, rướn người muốn hôn anh. Cô ôm lấy cổ anh, vừa hôn vừa cắn, không chịu cho anh mang bao vào.
Nguyên Phi Cách kìm nén đến mức sắp nổ tung, song vẫn chịu những nụ hôn đầy ngang ngược của Hòa Yến. Đến khi thật sự hết cách với cô, anh bắt đầu giả khổ, ôm vai mình kêu lên: “Shhh——! Em làm đau anh rồi.”
Hòa Yến lập tức bật người ra, ánh mắt thoáng sợ sệt, nhanh chóng quan sát bả vai anh: “Em đâu có dùng nhiều lực ạ?”
Người đàn ông nhân cơ hội đeo bao cao su vào, túm cổ tay cô đè xuống dưới thân rồi đắc ý cười ra tiếng. Hòa Yến vặn vẹo kháng nghị: “Anh chơi xấu!”
“Người chơi xấu chính là em, ai bảo em không nghe lời?”
Tách chân cô ra, quy đầu nhắm thẳng hang động, chầm chậm đẩy vào. Lâu rồi không làm, nơi đó của cô vô cùng chặt khít, lúc đầu anh di chuyển chậm rãi để cô thoải mái hơn. Nhưng chưa được mấy cái, cả hai đều cảm thấy khó chịu, anh tăng thêm sức mạnh, hông chuyển động nhanh hơn.
Hòa Yến ngửa cổ hít sâu, thừa nhận sự xâm nhập cực lớn của anh.
Lúc làm tình, cả hai đều thích nhìn thấy đối phương, muốn thấy một mặt khác hẳn ngày thường vì tình dục. Nhìn nhau chưa được bao lâu, đầu lưỡi đã dây dưa một chỗ, anh nuốt tiếng rên rỉ của cô xuống, lắng nghe tiếng ngân nga yếu ớt của cô.
Bàn tay to rộng nổi rõ gân xanh nhẹ nhàng vuốt ve gò má cô, nhưng dưới thân lại đưa đẩy một cách thô bạo. Hòa Yến yêu chết cái loại tương phản này, hai tay bám tóc anh, khe hẹp cắn chặt dương vật thô to, khóe mắt đuôi mày vô cùng quyến rũ, tiếng rên yêu kiều dần trở nên càn rỡ.
Nghe thấy tiếng rên của cô, Nguyên Phi Cách bỗng muốn trêu chọc, tay vòng qua gáy rồi ôm cô vào lòng: “Ngoan, em kêu dễ nghe lắm.”
Ý thức Hòa Yến có chút mơ màng, chỉ biết mình đang rất thoải mái, muốn kêu lên, phóng thích dục vọng vô tận của mình.
Hai người đổi tư thế khác, Nguyên Phi Cách nằm xuống còn cô ngồi trên người anh. Sau mấy cú thúc, cái đầu của Hòa Yến cũng đung đưa theo, hai quả đào trước ngực nảy lên điên cuồng.
Anh đưa tay ngắt hai nụ hoa đỏ rực, thở hổn hển nói: “Yến Yến, động đi em.”
Hai tay Hòa Yến chống lên cơ bụng của anh, mông chậm rãi chuyển động. Tư thế này khiến anh vào càng sâu, cô thở dốc vì thoải mái, eo nhỏ đong đưa càng lúc càng hăng say.
Hòa Yến cúi xuống hôn anh, đường cong mảnh mai uyển chuyển, bờ mông trắng nõn mềm mại, khe hẹp ngậm lấy dương vật thô to.
“Anh thích không?”
Đầu lưỡi khẽ liếm chóp mũi anh, ánh mắt đê mê quyến rũ.
Người đàn ông xoa nắn hai nhũ hoa, thành thật trả lời: “Thích, thích dáng vẻ dâm đãng của em.”
Hòa Yến cúi đầu bật cười, lần thứ hai gắn bó giao hòa với anh.
Tốc độ di chuyển của cô quá chậm, Nguyên Phi Cách để cô chơi một lúc rồi lập tức nắm lấy hai bên thắt lưng của cô rồi bắt đầu thúc mạnh. Hòa Yến không chịu nổi ngã người ra sau, anh thuận thế đổi thành tư thế vừa nãy, nâng một chân cô đặt lên vai mình. Lúc này Hòa Yến còn nghĩ tới thương thế của anh, chân không dám đặt lên, sau lại bị thúc mạnh quá không còn sức đâu mà quan tâm nữa.
Dày vò hơn nửa tiếng mà vẫn chưa thấy anh có dấu hiệu bắn, bên dưới của Hòa Yến bủn rủn, cao trào mấy lần, thật sự không di chuyển được nữa mới mặc anh cày cấy.
Nguyên Phi Cách cũng không dám làm quá sức, cuối cùng đưa đẩy vài cái rồi bắn ra, lột áo mưa ném vào thùng rác.
Hòa Yến khó khăn lật người, nhìn ga trải giường ướt đẫm, cô hối hận vì đã không lấy tấm lót mông ra để lót.
Nguyên Phi Cách cười khẽ: “Em nhiều nước như vậy, có lót cũng vô dụng.”
“Hừ, anh cứ hả hê một mình đi.”
Cô gãi gãi mặt, quay lưng không thèm để ý đến anh.
Dáng vẻ trừng mắt của cô sao mà đáng yêu, anh rướn người qua hôn cô.
Đúng là thạch rau câu thành tinh.
***
Nguyên Phi Cách bế cô đi tắm rửa đơn giản rồi thay ga trải giường mới. Hòa Yến chui vào chăn bông nhanh chóng ngủ mất, Nguyên Phi Cách lại không buồn ngủ lắm, anh lấy di động ra lướt weibo.
Tự dưng thấy chán, anh buông di động nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc, bỗng vô tình nhìn thấy những bông hồng phấn trong chiếc bình trong suốt đặt trên bàn trang điểm.
Anh ngây người, cúi đầu nhìn Hòa Yến đang ôm lấy cổ anh ngủ say. Trong lòng chợt thấy ấm áp, anh vươn tay khẽ nhéo hai má cô.
Khoảng ba tiếng sau, người trong lòng từ từ tỉnh lại, ậm ừ vươn vai, bàn tay nhỏ bé đè lên mặt anh.
Nguyên Phi Cách bất đắc dĩ hỏi: “Dậy rồi à em?”
“Mấy giờ rồi ạ?”
“Gần 10 giờ.”
Hòa Yến cố gắng mở to mắt để bản thân tỉnh táo lại, sau đó ngồi dậy khỏi ổ chăn.
“Sao đã dậy rồi? Anh còn tưởng em sẽ ngủ thẳng đến sáng mai.”
“An An còn chưa được đi dạo ạ.”
Nguyên Phi Cách nghiêng người ôm cô từ đằng sau, tay vuốt ve cái bụng phẳng lì của cô rồi đặt lên vai một nụ hôn: “Chúng ta cùng đi nhé?”
“Dạ được.”
Hòa Yến nhẹ nhàng xoa tóc anh rồi giục anh đi mặc quần áo.
Cô vào phòng vệ sinh buộc tóc lên, dùng kẹp cố định tóc mái, để lộ cái trán trơn bóng. Cô soi gương mấy lần, sau khi hài lòng mới bước ra ngoài.
An An đang nằm trong ổ cắn đồ chơi của mình, nghe thấy tiếng mở cửa, nó bật dậy lao thẳng đến chỗ Hòa Yến.
“Được rồi An An, mang con ra ngoài chơi nhé.”
Đi tới huyền quan, cô đeo vòng cổ vào cho An An, bé Shiba hân hoan theo hai người ra ngoài.
Lúc này