Chờ thương thế của Hạ Hồng đã hoàn toàn ổn định, Mạnh Thiên Sở không thể không khởi hành trở về Hàng châu. Hắn phải bằng mọi cách về nhanh, vì ở Hàng châu mới có đủ lượng nha phiến để luyện ra heroin. Trên đường còn phải mất chút thời gian, không thể để Ôn Tuyền hết rồi mới dân lên, chọc cho y không cao hứng, hắn phải bị họa mà thôi.
Hạ Phượng Nghi thấy thương thế của phụ thân không còn đáng ngại nữa, khóc nức nỡ cáo bịet với phụ mẫu xong mang theo Phi Yến, lão Hà đầu, Vương bộ đầu cùng mọi người theo Mạnh Thiên Sở trở về Hàng châu.
Trên đường đi này, Trần Tinh Bằng ba người phí tâm sắp xếp mọi chuyện, Mạnh Thiên Sở cùng mọi người tiêu diêu tự tại, hơn nửa tháng sau thì thuận lợi trở về Hàng châu.
Trở về nhà trong nha môn, Thái tri huyện hay tin liền đến chào hỏi. Mạnh Thiên Sở giản đơn nói những gì đã kinh qua, Thái tri huyện biết Hạ Hồng Hạ đại nhân không sao rồi liền luôn miệng tán thán. Trong nha môn những ngày tháng này không có án gì lớn, những sự vụ hình danh bình thường Mộ Dung Húynh Tuyết đều thế Mạnh Thiên Sở xử lý đâu ra đó đường hoàng.
Mạnh Thiên Sở vô cùng cao hứng, hiện giờ hắn có tiền rồi, tùy tiện thưởng luôn cho Mộ Dung Húynh Tuyết mười lượng.
Mộ Dung Huýnh Tuyết tiếp lấy bạc, cao hứng đến hai tay phát run. Đây có thể nói là số bạc tương đương một năm công tác của nàng, hỏi sao nàng không vui mừng kia chứ.
Sự việc trong nhà sắp xếp đâu vào đó, Mạnh Thiên Sở đến Tả phủ trước, thăm Tả lão gia tử và mẹ ruột của Tả Giai Âm. Thân thể hai người đã khá hơn rất nhiều, có cây dọc tẩu của Mạnh Thiên Sở, hiệu dụng thuốc phiện được đề cao, và hai người cũng tự do khống chế lượng dùng, các chất độc tác dụng phụ đều giảm bớt, cho nên thân thể khỏe hơn so với trước nhiều.
Mạnh Thiên Sở lại biểu thị sự cảm kích đối với Kim Linh đạo trưởng, sau đó mới trở về nha môn.
Trước cửa nội nha, bọn Trần Tinh Bằng mấy người đã chờ Mạnh Thiên Sở ở đó với kiệu rước. Sau khi tiếp hắn lên kiệu, họ không trực tiếp đến trụ sở của Đông hán ở Hàng châu, mà là đi thẳng tới một tòa tiểu trạch viện ở phía sau nha môn, khiêng thẳng vào cửa lớn, đặt kiệu ở giữa sân.
Mạnh Thiên Sở vén rèm kiệu, nhìn tứ phía. Trạch viện này tuy không lớn, chỉ ba làn cửa, nhưng trang sức tinh mỹ, phòng óc đều có điêu khắc vẽ họa, sung mãn phong vị đình đài lầu các của Giang Nam.
Mọi thứ trong tòa trạch viện này đều mới, hiển nhiên là mới hoàn công không lâu.
Bọn Trần Tinh Bằng ba người chờ đón sẵn, cười cầu tài hỏi: Mạnh đại nhân, ngài xem tòa trạch viện này thế nào?"
"Không tệ a, là nhà ngươi hả?"
"Không không, tiểu nhân làm gì có phúc khí đó, đây là phủ của đại nhân ngài a."
"Của ta?" Mạnh Thiên Sở vừa kinh vừa mừng.
"Đúng vậy. Là Lý hình bá hộ Ôn Tuyền Ông công công phân một chuyên khoản dành mua riêng một khối đất phía sau nha môn này, đập bỏ nhà cửa vốn có trước đó, xây lại cái mới cho ngài. Ôn công công đối với đại nhân vô cùng coi trọng, chà chà, thật không còn gì hơn để nói nữa." Nói xong, y móc văn khế trong người ra, cung cung kính kính đệ trình cho Mạnh Thiên Sở: "Đại nhân, đây là giấy tờ đất và nhà, mong ngài thu giữ!"
Mạnh Thiên Sở tiếp lấy văn khế xem ra, khà khà.. chính sách cây gậy to và củ cà rốt của tên thái giám Ôn Tuyền này dùng thật là hay. Tặng tiền cho quan chức còn chưa đủ, còn tặng cho hắn tòa trạch viện tinh trí thế này. Lão tiểu tử này tặng những thứ như thế này, hắn quả là có điểm không còn muốn giết lão nữa. Nhưng mà, sớm muộn gì hắn cũng phải ra tay thôi, nếu không thì sự độc hại của heroin một khi bị y phát giác, hắn không giết y thì y sẽ giết hắn. Sau khi bỏ văn khế vào lòng, hắn hứng trí đi vòng còng tham quan tòa trạch viện.
Tòa nhà mới này không ngờ trang bị đủ cả đồ dùng, người chỉ cần dọn vào để ở mà thôi, khiến hắn cao hứng vô cùng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Trần Tinh Bằng nói: "Mạnh đại nhân, ngoài tòa trạch viện này có mấy nhà cửa đất đai, anh em chúng tôi cũng mua hết, cho ở một đội 15 huynh đệ, do dịch trưởng Vu Hân Long cầm đầu, chuyên môn chờ lệnh điều khiển của đại nhân, và bảo hộ cho sự an toàn của ngài."
Mạnh Thiên Sở cười bảo: "Bảo hộ cái gì chứ, ta đâu có cừu gia gì."
"Lời thì nói như vậy, nhưng cẩn thận một chút thì hay hơn. Dù gì chúng tôi cũng chỉ ở ngoài thủ vệ chờ lệnh, không có lệnh không dám tiến vào, cũng không ảnh hưởng đại nhân sinh sống gì."
"Các ngươi nghĩ quả là chu đáo."
"Đa tạ đại nhân khen ngợi. Huynh đệ chúng tôi đã đặt tửu yến ở sở, tiếp phong tẩy trần cho đại nhân. Ngài yên tâm, những người tham gia đều là các huynh đệ, sẽ không tiết lộ thân phận của ngài đâu."
Mạnh Thiên Sở gật gật đầu, ngồi kiệu đến cẩm y vệ nha môn ở Hàng châu. Đông hán và cẩm y vệ có cùng công sở, do đó chỗ làm việc của Đôn hán được thiết đặt trong cẩm y vệ nha môn, gọi là Đông hán thự.
Tiệc đã bày sẵn trong Đông Hán thự, năm vị ti phòng, 15 dịch trưởng, cùng bá hộ Phó Ngọc của bá hộ sở cẩm y vệ cũng tham gia yến hội.
Và thế là một phen vuốt mông ngựa nịnh hót a dua, tặng một loạt lễ ra mắt, đến lúc này thì Mạnh Thiên Sở cuối cùng cũng hiểu vì sao Ôn Tuyền nói không cần phải lo về bạc để dùng. Hiện giờ hắn chỉ phát sầu là làm sao đem số bạc nhiều như thế này trở về nhà.
Sáng hôm sau ăn cơm xong, Mạnh Thiên Sở đặt giấy tờ nhà đất lên bàn, Hạ Phượng Nghi cùng Phi Yến chồm tới xem, đều vừa kinh vừa mừng. Phi Yến nói: "Thiếu gia, ngài mua cái tòa trạch viện này khi nào mà không cho chúng em biết vậy?"
Mạnh Thiên Sở cười đáp: "Tối qua các người ngủ xong là ta đi mua đó. Mua ở ngay sau nha môn chúng ta thôi, thế nào? Chúng ta cùng đi xem thử chứ?"
"Được a được a! Chúng ta cuối cùng rồi cũng có nhà cửa của mình." Phi Yến vỗ tay hoan hô.
Hạ Phượng Nghi cũng vui vẻ nhìn Mạnh Thiên Sở, nhưng không nói gì.
Lúc này thì Tả Giai Âm đến chơi. Phi Yến mừng rỡ nói: "Tả cô nương, cô đến thật đúng lúc, thiếu gia chúng tôi mua một tòa trạch viện, ở ngay sau nha môn đây thôi, chúng tôi đang định đi xem đây."
Tả Giai Âm nói: "Hay quá, vừa khéo được mừng cái mừng Kiều thiên chi hỉ (dời đến ở chỗ tốt) a."
Mạnh Thiên Sở cũng gọi Mộ Dung Huýnh Tuyết đi chung. Sau khi ra cửa, họ vòng qua sau, đến tòa trạch viện mới. Dịch trưởng Vu Hân Long mang 15 phiên tử Đông hán đã mặc đồ gia đinh chờ ngoài cửa. Vừa thấy Mạnh Thiên Sở cùng mọi người đến, họ đều gập đầu cúi người làm lễ chào.
Hạ Phượng Nghi kỳ quái hỏi: "Phu quân, chàng ngay cả gia định hộ viện cũng chuẩn bị sẵn rồi sao?"
"Hà hà, đây là người bán trạch viện tặng luôn cho đó."
"Còn có chuyện tốt vậy sao?" Hạ Phượng Nghi kỳ quái hỏi lại, nhưng liếc mắt nhìn thấy Vu Hân Long, cảm thấy người này quen quen. Sau khi nhìn kỹ, nàng nhận ra đó là một trong ba bằng hữu mà Mạnh Thiên Sở nói, đã cùng đi chung trên đường từ kinh thành trở về, đương nhiên là nhận thức. Phi Yến và Tả Giai Âm nhận ra rồi, Tả Giai Âm lúc này mới minh bạch, rằng tòa trangviện này khẳng định là do Đông hán tống tặng cho Mạnh Thiên Sở.
Tiến vào trạch viện, Hạ Phượng Nghi, Phi Yến, Tả Giai Âm, Mộ Dung Huýnh Tuyết kéo nhau đi xem xét chỗ này chỗ kia. Hạ Phượng Nghi có thể coi là khuê tú đại gia, kiến thức sâu rộng, thấy tòa trạch viện này tinh mỹ như vậy, nhịn không được khen mãi không ngớt.
Mạnh Thiên Sở đắc ý nói với Hạ Phượng Nghi: "Ta đã nói trước rồi mà, có người coi ta như là cọng rơm cọng cỏ, nhưng cũng có người coi ta như cục vàng cục ngọc a."
Hạ Phượng Nghi nhìn hắn một cái, thần tình có chút gì đó dị dạng. Phi Yến kéo kéo tay áo của Mạnh Thiên Sở: "Thiếu gia, ngài lại đây, nô tì có lời muốn nói."
Mạnh Thiên Sở theo cô nàng đi qua một bên: "Làm cái gì mà thần thần bí bí như vậy?"
"Thiếu gia, nô tì cầu xin người, người sau này đừng có làm tổn thương mợ chủ nữa được không? Mợ chủ đáp ứng người rồi, người đã không chịu, giờ còn muốn mợ chủ phải làm sao đây, muốn mợ chủ ở trước mặt người khác hô mấy tiếng lớn "Tướng công, ta yêu chàng" mới được hay sao?"
"Ha ha, nghe lời này sao giống ta là kẻ không biết giảng đạo lý gì hết vậy."
"Vốn là như vậy mà! Trước đây người xấu xa như vậy, ai biết người tự nhiên biến tốt hẳn lên. Đừng nói gì mợ chủ, ngay cả nô tì cũng phản ứng không kịp nữa. Người để cho người ta có quá trình thích ứng nữa chứ!"
"Nói đúng lắm. Ta chính là múôn cấp cho mợ chủ của em một quá trình thích ứng đó. Còn thời gian mấy tháng nửa, thử kiểm nghiệm tình cảm của hai người xem sao, coi có phải là yêu hay không, có phải thích hợp sống cùng nhau