Naruto Giữa Đời Thực Tokyo

Chấp niệm


trước sau

Translator: Waveliterature Vietnam

Dự báo thời tiết dự đoán rằng tỷ lệ mưa cao là chính xác, khi hai người ăn cơm xong và chuẩn bị rời đi, thì mưa bắt đầu rơi lộp bộp lộp bộp.

"Xoẹt."

Thủy Dã Không dơ cái ô lên che trên đầu, hạt mưa ngay lập tức rơi lộp bộp phía trên ô.

Chiếc ô màu đen láy này là hàng giá rẻ được đưa ra trong các chương trình giảm giá tổ chức ở siêu thị, với việc giảm giá và ép hàng hóa, cùng với đó Tả Điền Thực Y đã lấy được một chiếc áo len tốt, hơn nữa còn nhận được rất nhiều quà tặng.

Hải Bộ Sa đứng kế bên vai Thủy Dã Không, Thủy Dã cao hơn cô cả cái đầu, cho nên chiều cao chiếc ô mà Thủy Dã Không cầm rất tương xứng với cơ thể của cô.

Bởi vì phạm vi diện tích của chiếc ô bị hạn chế, cơ thể hai người dựa vào rất gần nhau, có rất nhiều cặp đôi như vậy trên đường phố, trong đền Otsaka đi bộ vài bước nữa là qua sông rồi, đó chính là Kỳ Ngọc Huyền và thành phố Bajiao ở tỉnh Saitama, không có gì lạ khi Adachi ở một vị trí khó khăn trong quận 23.

Những hạt mưa đập vào chiếc ô, rồi chảy xối xả xuống đất, phát ra tiếng kêu chói tai.

Gần sát như vậy... Hải Bộ Sa cảm thấy bất an và cúi đầu, cả hai mắt nhìn vào chóp mũi, và cô có thể cảm nhận được sức nhiệt trong cơ thể Thủy Dã Không.

Thật ấm áp.

Cô vô tình đi chậm mấy bước, trên người bị ướt một ít nước mưa.

"Chậc chậc."Tựa vào Thủy Dã Không để tránh mưa, Hải Bộ phát ra những tiếng nấc hơi ngồ ngộ.

Những người không có ô trông thật khổ sở, họ chạy trong mưa như một con gà. Mặc dù đi bộ hoặc chạy chậm, chỉ cần bị những hạt mưa xối vào người, thì bọn họ cũng không muốn tăng hay giảm tốc độ, nhưng thôi chạy trong mưa thì sẽ làm cho người ta có cảm giác ít bị ướt hơn.

Đôi giày của Hải Bộ đi nhẹ trên mặt đất, nước bắn vào đôi giày của cô, cô hy vọng có thể đi chậm một chút, chậm một chút, tốt nhất là đi từ Hoa Khói đến Lăng, rồi quay lại cửa hàng xung quanh một vòng tròn lớn.

Ở trong cơn mưa như thế này, trước mắt Thủy Dã hiện ra thanh mở khóa nước chạy trốn bằng đường thủy LV1.

Trong thời tiết mưa như thế này, việc chạy trốn bằng đường thủy cuối cùng cũng được giải.

Thủy Dã một tay cầm dù chặn cơn mưa, tay kia đang từ từ đỡ bên hông cơ thể, Nhẫn thuật là từ Chuck lạp phòng thích ra, nút thắt giống như một cách đánh lửa, thông qua "nghi thức" đơn giản hoặc có thể là phức tạp này, người điều khiển huy động Chuck lạp trong cơ thể và giải phóng các nhẫn thuật khác nhau.

Thủy Dã Không không có ấn giấu, hắn chỉ có thể cảm nhận được bản chất hình thái của cơn mưa giữa bầu trời và trái đất, rồi từ từ thao túng mô phỏng Chuck lạp, dưới sự điều khiển của tâm trí, Chuck lạp mô phỏng các tính chất của nước, đôi khi nước trở nên mềm mại, đôi khi no có sức mạnh phá hủy mọi thứ.

Cơn mưa xung quanh dường như có cảm giác về tiếng gọi của Chuck lạp, mắt thường không thể nào quan sát được những hạt mưa này hơi hướng về phía lòng bàn tay của Thủy Dã Không, nhưng vì Thủy Dã Không không thực sự muốn giải phóng Nhẫn thuật, cho nên hạt mưa chỉ có thể hơi lệch lệch một chút.

Hải Bộ Sa không nhận thức được các hoạt động của Thủy Dã Không, và vẫn đắm chìm trong thế giới ngọt ngào nhỏ bé.

Chuck lạp không phải là một phép thuật thần tiên bịa đặt, các ninja sa mạc tinh thông khi muốn chạy trốn bằng đường thủy có thể ném một quả bóng nước nhỏ, nó không tệ, dựa vào thiên thời mà các ninja sẽ tung ra nhẫn thuật tương ứng tạo ra một sức mạnh khủng bố.

...…..

Trận mưa đã rửa sạch máu ở Vạn Phúc Tự, sau khi Mỹ Sa giải quyết từng người xong, cô vươn con dao xương ra rồi hạ xuống.

Con dao xương sắc nhọn chém sắt như chém bùn, và lưỡi dao cắt ngang khoảng chừng nửa mét cũng khiến cho người ta sởn gai góc, nhưng con dao của Mỹ Sa cắt một cách rất nhanh chóng làm cho người ta không kịp cảm nhận nỗi đau.

Con dao xương là một phần của cơ thể cô, chẳng hạn như cánh tay và ngón tay, giống như bác sĩ khi phẩu thuật thì phải có một con dao bên cạnh.

Nữ quan chức phụ trách nhanh chóng lấy một chiếc ô màu đen, chạm vào đầu Mỹ Sa.

"Mỹ Sa đại nhân, làm phiền ngài rồi, đây là một chiếc khăn nóng, ngài hãy lau nó."

Mỹ Sa
dùng con dao xương nhặt chiếc khăn, lau nước mưa dính trên tóc.

"Có còn nữa không?"

Món nợ Tùng Diệp hội ta phải trừ sạch tận gốc.

Nữ quan dẫn Mỹ Sa đi ra ngoài: "Các nhóm người của hội Tùng Diệp đều đã bị chém đầu, nhưng vẫn còn một vài tên may mắn có cơ hội trốn thoát, chúng rải rác trong Tokyo không hề ít, tuy chính phủ đã ra tay bắt hết bọn chúng, nhưng bên ngoài vẫn còn sót rất nhiều. "

Sau khi Mỹ Sa bỏ đi, người đàn ông da đen đã tập hợp các thi thể lại, một số thì được đặt lên xe trong Vạn Phúc Tự, một số bị chôn vùi dưới đất, bao gồm cả người da vàng và người da trắng.

Bọn họ cống hiến hết mình cho từng quá trình diễn ra trong ngày, từ địa điểm tử vong cho đến nơi chôn cất, còn dựa vào các chủng tộc để phân phối đối chiếu. Những người tham gia thử nghiệm kế hoạch cốt nữ đều là những người ưu tú nhất thế giới, mặc kệ những người này là ai, bọn họ đều thể hiện một thái độ thận trọng khi thực hiện thí nghiệm trên những con chuột bạch đầu tiên này, ngay cả việc xử lý tử thi cũng tràn đầy nghi lễ.

Vẫn còn các thành viên của hội Tùng Diệp đang trốn ở Tokyo?

Mọi người luôn phải có một mục tiêu để tiếp tục sống, giết chết thành viên của hội Tùng Diệp, giết chết mọi thành viên của hội Tùng Diệp, đã trở thành một chấp niệm trong lòng Mỹ Sa, cô dường như đã thực sự trở thành một con ma huyền thoại, điên cuồng căm hận những kẻ ác nhân"Khi còn sống".

Thấy sắc mặt của Mỹ Sa thay đổi, khuôn mặt của nữ quan vẫn không một chút thay đổi rồi tiếp tục nói: "Nhưng Mỹ Sa tiểu thư hãy yên tâm, người của chúng tôi đang tích cực hoạt động ở Tokyo, sẽ không buông tha cho bất cứ tên ác nhân nào, chỉ lo lắng là mặc dù hội Tùng Diệp đã bị xóa bỏ, nhưng những thành viên còn sống sót sẽ bí quá hóa liều, trong tay cầm vũ khí và làm nhiều chuyện phản động, sẽ làm cho người dân và quan chức chính quyền chết vô tội, vì vậy nên tiến độ sẽ chậm hơn. "

Sau khi nữ sĩ quan nói xong, cô ta liếc nhìn Mỹ Sa một cái, rồi lại nhìn ra phía xa xa, giống như có một điều gì đó khó nói.

Phía xa xa kia chính là những nhân viên cài chế độ theo dõi nghe lén, đã bắt đầu trong vài giây.

Một

Hai

Ba

Bốn

"Ta cũng tham gia." Mỹ Sa thu hồi các gai xương trên cơ thế. "Ta muốn tự tay giết chết chúng."

Khí phách nói trong miệng Mỹ Sa, xuất phát từ Chuck lạp trong cơ thể Thủy Dã Không, chảy chậm trong cơ thể.

"Đây..." Nữ quan trầm ngâm một chút, như thể cô ta không ngờ được rằng Mỹ Sa lại đưa ra yêu cầu như vậy, "Tôi phải đi xin chỉ thị cấp trên một chút."

"Ừ." Mỹ Sa gật đầu.

Cô chợt cảm thấy có khoảng cách gì đó từ phía mưa ngoài xa.

Trong mơ hồ, Mỹ Sa nhận ra được hơi thở của "đồng loại", nhưng trong chốc lát hơi thở này biến mất.

Không phải là hơi thở của Cốt nữ đại nhân, còn có con quái vật nào khác ở Tokyo sao?

Muốn gia nhập vào chính phủ thì cần phải có chỉ thị, huống hồ quan chức cũng ước Mỹ Sa thuộc về phe cánh của họ, mỗi câu nói của nữ quan đều là một sự phân tích chặt chẽ.

Với yêu cầu của Mỹ Sa, những người trong phòng phân tích vui vẻ ra mặt, đúng là một người làm quan cả họ được nhờ.

"Dự đoán này là rất chính xác, và mục tiêu quả nhiên đã yêu cầu như vậy."

"Nó chỉ trong bốn giây thôi, hay thật, ta còn nghĩ sẽ mất năm giây."

"Vừa rồi Cao Sa đã cá cược trong ba giây đấy! Cao Sa, bữa tối nay làm phiền ngươi trả rồi."

Mỹ Sa có thể đề xuất công việc phối hợp với chính phủ, thì đây là một bước đột phá quan trọng, cơ hội hợp tác đã được thiết lập, trong tương lai, hợp tác sẽ giúp đào sâu hơn sự hiểu biết cũng như hiểu các bí mật...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện