( Pic )
Hoài Thanh : *hét lên* Là lỗi của anh đó.
Long Thiên : *ngơ ngác* Chuyện gì đây?
*******
- Mèo con! Em đang làm gì vậy? - Long Thiên thấy chuyện bất bình cũng bước tới hỏi. Cả Dương Hoàng đang đứng ở đằng sau nữa
Như tìm thấy được tia hy vọng, cô lại kéo Ánh Nguyệt, cùng Dương Hoàng lẫn Long Thiên đi. Có nhiều người thế này chắc anh ta sẽ không bắt nạt cô nữa đâu .... Và có vẻ đúng như cô nghĩ, hắn ta không có ý níu giữ cô lại.
Cô cứ vậy bước đi, bỏ lại anh một mình đứng đó. Nhưng thực chất thì không phải như vậy. Lâm Phong mà biết sợ sao, không có đâu. Điều mà hắn bận tâm bây giờ là cái khác. "Mèo con" sao? Hai từ đơn giản khiến người ta chẳng buồn suy nghĩ, nhưng đối với anh là cả một nghi vấn. Long Thiên gọi con bé đó như vậy thật làm anh thấy vừa bất ngờ lại vừa khó chịu. Nó làm anh nhớ lại những kỷ niệm ngày xưa.
*** Flashback ***
- Hahaha! Anh có giỏi thì bắt em đi.
Tại đây, nơi cây cầu Sâm Thương này có hai đứa bé tầm tám tuổi đang chơi đuổi bắt. Cô bé tóc đen đó vẫn cứ chạy, chạy mãi làm cậu bé kia khó mà bắt kịp.
- Hộc ... hộc ... *tiếng thở dốc* Mèo con ... hộc... anh mà bắt được thì em ....
- Em làm sao chứ? Anh bắt được đi rồi nói ha. Hahaha...
Oạch... Do vừa chạy vừa quay ra đằng sau nói nên cô bé bị ngã. Cơ hội cho cậu bé đây rồi.
Và cậu đã tóm được cô.
- Hahaha... ! - Cả hai cùng cười nhưng ý nghĩa lại khác nhau. Cô thì cười ngốc nghếch, chắp hai tay trước mặt mong anh rộng lượng tha thứ. Cậu thì nở nụ cười gian với ý "em chết với anh rồi".
- Haha, em xin lỗi mà.
*** End Flashback ***
Sau khi thoát khỏi tên satan đáng ghét đó, cô cùng Ánh Nguyệt đi nhận lớp mới. Thật may là hai cô được học chung lớp....
Lớp 10A5
Cạch .... tiếng mở cửa lớp
Hoài Thanh cùng Ánh Nguyệt bước vào lớp và ... mọi ánh nhìn đều hướng vào hai cô. Gì thế này? Có phải là yêu quái đâu mà nhìn như sinh vật lạ thế này?
Kiếm một bàn nào đi còn trống, cô và Ánh Nguyệt cùng ngồi.
Cạch... Một lần nữa cánh cửa lớp được mở ra.
- Mèo con, đưa anh sách vở đi. - Long Thiên bước vào lớp một cách tự nhiên như đây là nhà của mình vậy.
Ủa? Mà anh hai nói vậy là sao? Chẳng lẽ là ... cô nhanh chóng mở cặp sách đang mở trên bàn ra.
- Yah! Sao anh cứ để đồ trong cặp em hoài vậy? Mỏi vai