Hạ Nhược Vũ chống hai tay lên lồng
ngực: “Mạc Du Hải, anh…”
“Đêm hôm đó cho cô trải nghiệm quá tệ,
cho nên, nhân dịp đêm tân hôn hôm nay, cô
hãy cảm nhận cho tốt, rốt cuộc “cậu nhở”
của tôi có bị liệt hay không?”
Hạ Nhược Vũ không kịp nói lời dư thừa
đã bị anh đè người xuống, áo ngủ cô mặc
trên người, anh cởi hai ba cái đã rơi xuống.
“Mạc Du Hải, anh bị bệnh à, tôi… ưm
Toàn bộ lời nói đều bị anh nuốt vào trong
miệng.
Cảm giác của Mạc Du Hải đối với Hạ
Nhược Vũ rất kỳ lạ, anh biết rõ, anh không
yêu cô gái này, thế nhưng mỗi khi gặp cô thì
sẽ dâng lên một cảm giác lạ lùng, chính bản
thân anh cũng không thể khống chế.
Hơi thở bá đạo của người đàn ông tựa
như thuốc độc rót vào khoang miệng cô
không chừa một chỗ, lan vào trong tim phổi
cô. Hạ Nhược Vũ ngẩn ngơ trong chốc lát,
đột nhiên nhận ra rằng, bản thân đang bị
người ta xâm phạm.
Cơ thể giấy giụa theo bản năng.
Nhưng sự chênh lệch quá xa giữa hai cơ
thể khiến cho cô hoàn toàn không thể động
đậy, chỉ có thể nhân lúc người đàn ông dời
môi đi, cô mới tức giận nói: “Đồ khốn, anh
đang cưỡng gian người khác đấy!”
Thân thể Mạc Du Hải dừng lại, đôi mắt u
ám chất chứa nhiều ngọn lửa, nhìn chằm
chằm không chớp mắt cô gái sắc mặt ửng
hồng dưới thân: “Có phải cô quên mất rồi
không, chúng ta đã kết hôn, đây không gọi là
cưỡng gian, đây gọi là thực hiện nghĩa vụ vợ
chồng”
“Anh!” Hạ Nhược Vũ tức giận trợn mắt,
nhưng lại không tìm ra lý do để phản bác
anh, vì kích động lên lồng ngực phập phồng
kịch liệt.
“Tôi làm sao, mời bà Mạc nằm xuống,
mở chân ra, thực hiện nghĩa vụ của người
vợ.” Cũng không phải anh sẽ thật sự đối xử
với cô như thế, chỉ muốn nhìn xem cô sẽ có
phản ứng gì.
Vô lại! Hạ Nhược Vũ đảo mắt, cánh tay
nhỏ nhắn, yếu đuối không xương quàng lên
cổ rắn chắc của người đàn ông: “Tôi rất tò
mò, bạn gái anh có biết anh đói khát như thế
hay không?”
Quả nhiên sắc mặt của người đàn ông
lập tức thay đổi, nhưng rất nhanh chóng đã
lấy lại vẻ bình tĩnh, từ từ gỡ cánh tay quấn
trên cổ xuống, lạnh mặt đứng lên khỏi
giường, chỉnh sửa lại quần áo trên người rồi
nói: “Làm tốt bổn phận của cô là được,
những chuyện khác đừng hỏi đến.”
“Tôi nói cái gì rồi sao?” Hạ