Hôm nay, Băng Tuyết Linh cô phải đến học viện Jack Sky nộp hồ sơ nhập học nha. Tại sao phải nộp??? Đương nhiên là vì anh hai, chị dâu và tiểu mỹ thụ không muốn cô gặp mặt nữ chủ đại nhân và " cựu " hôn phu Mạc Tử Vỹ nên bắt cô chuyển trường. Học viện Jack Sky là học viện danh tiếng khắp nước, học viện này quan trọng nhất hai thứ chính là thế lực và học lực. Ở đây tập chung rất nhiều cậu ấm cô chiêu nhà giàu cũng không thiếu học sinh được nhận học bổng vào. Thở dài một cái... Thật sự rất thảm nha. Ai bảo cái tật ngủ nướng nên cô đến muộn học viện đã đóng cửa rồi... Làm sao đây!??? Liếc ngang liếc dọc dừng lại cái tường cao hơn 3 mét... Trong đầu cô hiện lên một ý tưởng " Trèo tường thôi ". Tuy nói ở thế giới bên kia cô là nữ thần của học viện nhưng lại rất hay thường xuyên trèo tường trốn học, leo tường trốn ra khỏi nhà, hơn nữa cô còn là " Boss đường phố " nổi danh mà. Nhìn cô hiền vậy thôi nhưng không hề, đua xe, đánh nhau gì gì đó đối với cô là quá quen thuộc vì do áp lực ở nhà lẫn trường học nên cô thường giải tỏa bằng việc đánh nhau, đua xe bí mật. Lảm nhảm mãi cứ nghĩ về chuyện ở thế giới bên kia là cô thấy buồn quá... Tất cả cũng tại con Lam, vì cuốn tiểu thuyết tào lao bát xế của nó mà cô mới xuyên vào. Chờ đi, khi nào cô chở về đứa cô xử đầu tiên là nó.
Lùi lại vài bước lấy đà chạy nhảy lên....
***** Bên kia bức tường...
- Đàm Thế Nam, hình như dạo này cậu không biết đều thì phải - Đông Phương Kì ngạo mạn nói người con trai đối diện tên Đàm Thế Nam trước mặt, giọng nói lạnh lùng pha chút khinh thường. Đàm Thế Nam một thân lười biếng dựa vào gốc cây sau lưng, mắt nhìn Đông Phương Kì mang theo một tia sáng quỷ dị. Nhếch mép cười nhạt lên tiếng, giọng nói âm u khiến người bình thường không rét mà run và đương nhiên không ảnh hưởng đến Đông Phương Kì (="."=)
" Người không biết điều là cậu, lô hàng ở bến cảng là vụ làm ăn của Đàm thị và Âu Dương gia, thế quái nào người của Đông Phương gia mấy người xen vào phá hoại, còn làm thiếu chủ của Âu Dương gia bị thương nữa chứ. Cậu cũng nên biết thiếu chủ của Âu Dương gia Âu Dương Hàn Phong là con người như thế nào. Đông Phương gia các người còn nợ Đàm gia một lời giải thích và một lời xin lỗi đấy "
" Hừ! Đừng có nói như vậy đáng lẽ lô hàng của Âu Dương gia là do Đông Phương gia làm nếu không phải Đàm gia mấy người giở trò thì mấy người tưởng miếng thịt ngon Âu Dương
gia là của mấy người sao " Đông Phương Kì hận ý tăng cao, nghiến răng nói với Đàm Thế Nam.
" Thế bây giờ giải quyết ở đây. Ok "
" Được thôi... Người thua phải nhường người thắng vụ lô hàng ở Canada và Campuchia "
" Thành giao "
Lời nói vừa dứt, cả hai xông vào " oánh nhau " với những tư thế võ thuật đẹp mắt và chuẩn xác. Đàm Thế Nam và Đông Phương Kì mỗi người nắm chặt lấy nắm đấm của đối phương đang đoạn gay cấn thì " RẦM " một vật thể lạ không xác định rơi xuống chỗ hai người....
" Ai ui " Băng Tuyết Linh khẽ kêu, lâu lắm rồi cô không " vượt tường " cộng với thể lực của thân thể này qúa yếu nên cô nhảy không được chuẩn lắm, xảy ra lỗi kĩ thuật và tiếp đất một cách rất... ╯△╰. Nhưng mà sao mềm vậy ta, không đau tí nào??? Chẳng lẽ đất ở học viện này làm bằng bông. Nhìn xuống... OMG
~ CÔ ĐANG NHÌN THẤY CẢNH GÌ THẾ NÀY????? Hai chàng trai đẹp như tranh vẽ có thể so sánh với anh hai đại nhân, tiểu mỹ thụ Mai Thiên Tịch và tiểu mỹ nhân Sở Minh Hiên, tuy không yêu nghiệt bằng Âu hồ ly... Nhưng mà nói chung rất đẹp. Hai chàng trai đẹp mã này đang nằm đè lên nhau, quần áo xốc xếch người nằm dưới áo còn hả ba cúc... Đặc biệt nhất hai bọn họ đang môi chạm môi, Kiss là Kiss đó.... Aaaaaaa ~ Đam mỹ, ôi mẹ ơi! Không thể tin được vừa vào trường cô lại nhìn thấy cảnh " Đặc sắc " thế này... Không thể tin được hai người họ đẹp trai thế này lại là gay...
Vội vàng đứng lên, cúi đầu tạ lỗi
" Xin lỗi vì đã làm phiền hai người. Hai người cứ tiếp tục " Nói xong cô lập tức chạy ngay, ở đây thêm một chút nào nữa chắc bị hai người họ xẻo thịt mất vì tội phá hoại cảnh tốt của bọn họ mà. Đàm Thế Nam và Đông Phương Kì nhanh chóng đúng dậy trợn mắt nhìn nhau, máu dồn lên não... Mẹ nó! Nụ hôn đầu của mình lại rơi tay cậu / hắn ta... hai người không hẹn cùng nghĩ rồi mỗi người ra nơi nôn mửa, càng nghĩ càng tởm mà. Ôi nụ hôn đầu của mình lại rơi vào tay một thằng đàn ông đã thế còn là kẻ thù... ( Tội hai anh quá ╯︿╰ -_-!)
Còn về Băng Tuyết Linh cô chạy thật xa rồi mới dừng lại thấy hai người họ không đuổi theo thầm nghĩ có lẽ bọn họ tiếp tục công việc " dang dở " của họ rồi. Thở dài một cái, lắc đầu chán đời
" Đúng là gừng càng già càng cay, zai càng đẹp càng gay mà. Thời này đúng thật zai đẹp nó yêu nhau hết rồi. Ôi! Mình gần mất hết niềm tin về nửa kia của tương lai rồi "