Ngày tôi ra cữ, tại do con rạ nên chỉ cần kiêng 1 tháng thôi. Được vài bữa thì tôi nghe tin con Mỹ cấn bầu đã được 2 tháng mà mừng hết lớn cho nó. Ra trường 1 cái là anh Nam hốt nó về dinh liền, à quên, nó đã về dinh của ảnh lâu rồi mà. Cái này chính xác gọi là cho nó 1 danh phận đàng hoàng chính thức. Đám cưới của anh Nam và nó, ông chồng già nhà tôi lo từ A cho tới Z, từ chụp hình cưới trên tận Sapa theo nguyện vọng của con Mỹ, đến nhà hàng sang trọng bậc nhất Sài Gòn, kèm hưởng tuần trăng mật bên tận Maldives các thứ. Tại ảnh là em trai rượu của ổng mà, sao mà ổng không lo cho được.
Nhưng đau buồn ở chỗ, cả 2 thả mãi không dính sau lần sảy thai đó. Tội nghiệp anh Nam, nài lưng ra cày cấy bấy lâu, từ ngày này qua ngày nọ, tháng này qua tháng nọ, nhưng không gặt được hạt gạo nào về làng cả. Mẹ 2 bên dẫn đi khám hết nơi này đến nơi kia, uống bao nhiêu là thuốc tây thuốc tàu, chữa trị 2 năm trời ròng rã, cuối cùng trứng mới đậu được thành con. Mừng hết lớn.
Ngày biết nó có thai, anh Nam khỏi nói rồi, cho nó nằm trên giường luôn cấm động tay động chân chuyện gì cả, sợ ảnh hưởng đến nòi giống nhà ảnh. Thiếu điều tiểu tiện, đi nặng ảnh cũng muốn con Mỹ làm tại giường. Vì nghe nói con Mỹ bị niêm mạc tử cung mỏng, nên sau khi trứng được thụ tinh sẽ gây ra khó khăn trong việc bám vào thành tử cung của phôi thai. Vì thế phải hạn chế tối đa việc vận động mạnh, sơ sẩy 1 chút rất dễ bong tróc nhau thai dẫn đến sảy. Nghe xong muốn khiếp hết hồn vía, hỏi sao mà anh Nam không lo sốt vó cho được.
Còn tôi, ngày ngày ôm 3 cục cưng sống trong nhung lụa, hạnh phúc bên cạnh ông chồng già của mình. Vợ chồng tôi cùng nhau thường xuyên đi làm từ thiện để tích đức cho con cháu. Nói đến chuyện từ thiện, tôi mới thấy nể phục và tự hào về chồng mình rất nhiều. Số cây cầu từ trước đến nay ổng xây cho các thôn xã ở vùng sâu vùng xa, chắc hơn cả tuổi tôi hiện giờ. Số nhà tình thương dành tặng cho các hộ gia đình nghèo khó, không biết đếm sao cho đủ. Đã thế, ổng lập ra rất nhiều mái ấm nuôi dưỡng và che chở các bà mẹ trẻ lầm đường lạc lối, lo cho họ từ lúc bầu bì đến lúc sinh nở, do gia đình họ có hoàn cảnh khó khăn và giúp họ tránh né ánh mắt kì thị của xã hội.
Đảm bảo khi con họ mạnh khoẻ chào đời, họ cứ ra đi và làm lại cuộc đời của mình. Con của họ sẽ được nuôi dưỡng đầy đủ trong các mái ấm tình thương, sống cùng nhiều đứa trẻ xấu số khác đến lúc trưởng thành. Vì ổng muốn góp phần hạn chế tình trạng phá thai đến mức báo động đỏ của thanh thiếu niên hiện nay.
Chưa hết, ổng còn có các khu nhà cho các cụ ông, cụ bà lớn tuổi cơ nhỡ bị con cái bỏ rơi. Lập các quỹ từ thiện mổ tim, mổ hàm ếch cho trẻ nhỏ. Xây dựng các bếp ăn từ thiện không đồng khắp thành phố, nhằm hỗ trợ những người vô gia cư và nghèo khổ có bữa cơm vào bụng. Hình như ổng càng làm nhiều việc thiện, tôi thấy ổng càng ngày càng ăn nên làm ra, công việc và sự nghiệp mỗi lúc một phát đạt thêm thì phải. Ổng luôn tâm niệm với tôi rằng, sự dư giả của bản thân được ông Trời thương ban chiếu cố như hiện nay, là để san sẻ và giúp đỡ những cuộc đời bất hạnh nghèo khó.
Các con của tôi cũng được ông rèn giũa kĩ càng. Không những dạy về trí tuệ, mà còn dạy về nhân đức nữa. Ổng hay dẫn tụi nó ra các công viên, cho tụi nó so sánh bản thân với nhiều bạn bè cùng trang lứa, lủi thủi đen đúa đang đi nhặt từng cái ve chai giữa trời nắng nôi sôi da bỏng thịt. Với các đứa bé bơ vơ thiếu vắng tình thương của người cha người mẹ, khao khát được ôm ấp vỗ về trong các trại trẻ mồ côi. Để cho chúng nó hiểu được rằng, cuộc sống hiện tại của tụi nó đang rất may mắn và vô cùng sung sướng. Vì thế hãy biết quý trong và tuyệt đối không nên đòi hỏi, vòi vĩnh những thứ không cần thiết và xa hoa. Ngoài ra không được khinh khi và phân biệt giai cấp. Hãy luôn mở rộng tấm lòng nhân hậu giúp đỡ những người không được may mắn và bất hạnh. Phấn đấu trở thành những người công dân có ích cho xã hội. Mà muốn trở thành người có ích, thì trước tiên khi còn nhỏ tuổi, tụi nó phải là những người con ngoan trò giỏi. Mà nói chung ổng dạy con ổng nhiều cái hay lắm, tôi nói sương sương vậy thôi vì nhớ không có hết.
Còn con bé Ái Ái nhà tôi, hic, tôi cà nanh ganh tị với nó ghê gớm. Nó xinh xắn 1 cách diễm lệ, càng lớn càng trổ vẻ đẹp nhẹ nhàng thanh thoát như sương mai, mốt lớn lạng quạng đi thi hoa hậu cũng được. Tôi đang bảo sau này nó mà đến tuổi cập kê, thằng nào mà muốn cưa cẩm nó, không những phải qua được cửa ải cha già của nó, mà còn phải thông qua 2 ông anh khó tính khó nết của nó nữa. Tối ngày tụi nó sợ em nó thế này, sợ em nó bị thế kia,