Sáng hôm sau
- Anh tới thăm em nè - anh mỉm cười đi vào phòng đặt bó hoa lên bàn rồ ngồi xuống bên cạnh giường
- Sao em vẫn chưa tỉnh dậy hả Băng - anh cầm tay cô lên, nhìn cô gầy quá, xanh xao đi nhiều
Đột nhiên những ngón tay đụng đâu
- Bác sĩ - anh như ko tin vào mắt mình tìm bác sĩ thật anh để kiểm chứng
1 Lúc sau khi bác sĩ ra khỏi phòng bệnh
- Bệnh nhân đã tỉnh lại giờ có thể vào rồi - bác sĩ tươi cười nói
- Cảm ơn anh - anh ko nói j thêm đi vào
- Băng - anh thốt lên
- Dạ - vẫn giọng nói đó, vẫn là giọng nói trong trẻo nghe thật em tai
- Anh nhớ em - anh ôm trầm lấy cô như để xem đây có phải là mơ ko
- Em muốn ra biến chơi - cô nói nhẹ nhàng
- Em vẫn còn chưa khoẻ..........đc rồi - anh nói nhắc nhở nhưng khi thấy cái mặt hờn dỗi của cô thì ko thể khắng cự lại đc
- yehet - cô vui sướng hét lên
Sau khi lấp đầy cái bụng của mình, cô thay quần áo chuẩn bị ra biển, cô mặc 1 cái váy chữ A màu trắng, 1 cái áo khoác nhẹ màu vàng chanh đi thêm đôi giày cao gót màu trắng nốt
- Em đẹp lắm - anh khen ngợi cô
- Cảm ơn - mặt cô hơi đỏ
Cả hai người đi tới bãi biển
- Biển ơi ta tới đây - ko nghĩ j hết cô cởi bở đôi dày đi chân ko chạy ra biển
- AAAAAAA thả em xuống - Lúc cô ko để ý anh chạy ra nhấc bổng cô lên
- Hôn anh cái - anh ra điều kiện
Cô và anh hôn nhau, nhìn hạnh phúc biết bao
- Đc chưa - cô cười hạnh phúc
- Uk - anh bế cô vào bợ, đặt cô xuống cái xích đu màu trắng
- Thật thoải mái - cô dựa vai vào vai anh nhìn biển
- Anh đọc truyện cho em nghe - anh ngọt ngào nói
- Ok - cô cười đồng tình
Anh bắt đầu đọc, ban đầu cô cũng nghe nhưng về sau, đầu óc cô chỉ nhớ tới những kỉ niệm của 2 đứa
Lúc cô và anh trên lễ đường
Lúc cả hai ở chung
Lúc cả hai hẹn hò
Lúc anh cầu hôn cô
Tất cả như 1 giấc mơ đẹp vậy tất cả đều rất đỗi ngọt ngào! Cảm ơn anh đã ở bên em, Cảm ơn anh đã yêu em, Cảm ơn anh vì tất cả
Cho tới phút cuối cùng em vấn yêu anh