Thời Ngọc Minh gật gật đầu: “Mình biết anh ấy là tiên sinh là đủ rồi.”
Thẩm Như Ý vỗ vỗ quai hàm: “Nói cũng đúng, Lục Hào kín miệng như bưng, cho dù mình có làm nũng đến loạn cũng khẳng định không lộ ra một lời.”
Thời Ngọc Minh an ủi nói: “Không sao đâu, bây giờ mình hoàn toàn không để ý nữa, cậu không cần phải vì mình mà đi lấy lòng bất cứ kẻ nào. Về phần Lục Hào, mình hi vọng cậu có thể suy xét nội tâm của chính mình, yêu hay không yêu anh ta.”
Vấn đề này tựa hồ làm khó Thẩm Như Ý: “Ngọc Minh, mình không phải là kẻ ngốc, mình biết Lục Hào đối tốt với mình, nhưng anh ấy cho mình được cuộc sống mà mình mong muốn. Đúng vậy, anh ấy đẹp trai, có quyền có thể, trong lòng chỉ anh ấy chỉ có mình, những điều này mình đều biết, nhưng cái mà mình muốn chỉ là tự do”.
Cô nhấc cốc coca trong tay lên, nói: “Giống như cốc coca này, Lục Hào nói cho mình biết, coca không lành mạnh, đối với sức khoẻ không tốt, nhưng mình không nghĩ đến những điều này, mình chỉ muốn một cốc coca” Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | Nhảy*hố truyện full
Những ngày làm bạn với Thẩm Như Ý, cô cũng xem như là hiểu được người chị em này.
Thẩm Như Ý nhiệt tình, trường nghĩa, ngay thẳng, tốt bụng, nhưng cô ấy có sẽ trời sinh là phong cách hiệp nữ, cho dù là hoàng để hay vương gia cũng không có cách nào làm cô ấy dừng lại, cô ấy thuộc loại thích ân oán giang hồ.
“Vậy Hoắc Tuân thì sao? Hai người gần đây còn liên lạc không?”
Thẩm Như Ý lắc lắc đầu: “Đã sớm không còn nữa, đúng rồi, cuối tuần này chính là concert âm nhạc của Hoắc Tuân, lần trước mình có đưa vé cho bọn cậu, cậu đi không?”
Thời Ngọc Minh nói: “Mình có lẽ… không có thời.”
“Cũng đúng, bây giờ cậu nhiều việc, công ty, con cái, haiz, đọc Minh cậu xem, mình sợ tương lai cũng biến thành như vậy, bổ mẹ mình chỉ có một đứa con gái là mình, sau này mình có lẽ cũng phải tiếp nhận công ty nhà mình, nếu như lúc đấy còn có chồng, còn phải chăm sóc con cái nữa…trời ơi! Mình chỉ mới nghĩ tới thôi cũng cảm thấy sụp đổ rồi”
Thời Ngọc Minh chỉ cười không nói.
Chính cô là một kẻ thất bại trong hôn nhân, thật sự là không có lập trường để nói điều gì.
Thẩm Như Ý thở dài, cười hì hì nói: “Được rồi được rồi, không nói chuyện này nữa, mình có thể tham quan nhà của cậu không?
Thời Ngọc Minh đứng dậy chỉ đường cho cô ấy: “Đương nhiên rồi”
Hai người cùng đi xuống tầng, chậm rãi đi dọc theo hành lang đến phòng khách, Thẩm Như Ý vừa đi vừa nói: “Đúng thật là, bây giờ các thiết kế lắp đặt đẹp hơn rất nhiều lần trước Trương Huệ tổ chức tiệc sinh nhật, mình vừa mới vào nhà mà cả mông muội. cả người đi, bà ta đây là muốn trang hoàng căn biệt thự này thành kim tự tháp Ai Cập sao? Cả nhà đều là màu vàng, suýt chút nữa làm mắt mình mù loà luôn.”
“Cũng may, bây giờ đã khôi phục lại rồi.” Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | N hảy*hố truyện full
“Đúng vậy, nhất là bức tranh sơn dầu này, thật sự rất có hàm ý nghệ thuật, mặc dù mình nhìn không hiểu, Ngọc Minh nét vẽ trên bức vẽ này là có ý nghĩ gì?”.
Thời Ngọc Minh nhìn theo tay cô chỉ, chỉ nhìn thấy trên bức tường bên cạnh cầu thang xoay, treo rất nhiều bức tranh sơn dầu với những nét vẽ hỗn tạp chằng chịt, những bức tranh sơn dầu này đều do mẹ cô Tôn Uyển Hà vẽ trước đây, bà ấy là một nghệ sĩ dương cầm, đồng thời cũng thích vẽ tranh, nhưng bức vẽ này đều là tác phẩm của bà trước đây.
Thời Ngọc Minh giải thích: “Đó là một bầu trời sao.”
“Bầu trời sao? Ôi mẹ ơi, mình còn không nhìn ra được, chắc là mình không có năng khiếu nghệ thuật.” Thẩm Như Ý lại nói: “Dòng tiếng anh ở góc dưới bên phải kia…là tên tiếng anh của mẹ cậu sao?”
“Đúng vậy”
Thẩm Như Ý không khỏi cảm thán một tiếng: “Tiên sinh đúng là tiên sinh, những bức hoạ này đã bị bọn người Tôn Bảo gỡ xuống sáu năm trước, không biết là bị đánh mất hay bị huỷ rồi, không ngờ rằng tiên sinh nhanh như vậy có thể đem chúng trở về, hơn nữa vị trí treo tranh cũng nhớ rất rõ ràng, wow, Ngọc Minh, cậu nhớ được vị trí của những bức tranh này sao?”
Thời Ngọc Minh ngây ngốc sửng sốt mất hai giây.
Sau đó trong lòng đột nhiên trầm xuống.
Cô ấy sống ở trong căn nhà mười tám năm, vô số lần đi qua cầu thang xoay kia, nhưng muốn cô đặt những bức hoạ này vào vị trí ban đầu không sai một ly nào, cô không thể làm được.
Tiên sinh nói anh ấy từng đến đây, nhưng từ khi cô bắt đầu biết nhớ, người đến nhà đều là những quản lý cấp cao trong công ty đến tìm bố cô bàn bạc chuyện kinh doanh, nếu là bạn bè