Tổng giám đốc Vương nhìn vô vẻ mặt nghi ngờ
“Tôn Bảo không tới?”
“Cậu tôi có chút việc phải xử lý, ông ấy sắp ra nước ngoài, nên hôm nay tôi đến đây thay cậu tôi.
Nhưng anh đừng lo, Tập đoàn Thời Thị chúng tôi rất ưu ái và muốn hợp tác cùng với anh.
Nếu anh có chuyện gì cần nói với Tôn Bảo, anh có thể trực tiếp nói với tôi!”
Tổng giám đốc Vương cười khinh:
“Cô nhìn như vậy mà có thể gánh gác cả Tập đoàn Thời Thị, lại còn nói Tôn Bảo là cậu của cô sao?”
“Đúng vậy!”
“Vậy cô là con gái của Thời Phong? Đôi mắt của Tổng giám đốc Vương đột nhiên sáng lên.
“Vậy thì được”
“Hèn gì?” “Tổng giám đốc Vương, anh biết bố tôi sao?” Tổng giám đốc Vương vuốt cằm, ngước mắt nhìn cô:
“Đương nhiên, tôi là khách hàng cũ của công ty cô, khi bố cô vẫn còn sống, ông ta đã đến bàn chuyện kinh doanh với tôi.
Khi đó ông ta rất tự đắc, tôi không ngờ…kết cục là vừa lớn vừa tốt đẹp như vậy!”.
Ánh mắt đó của anh ta khiến Thời Minh Ngọc rất khó chịu.
Nhưng vì là hợp tác công việc nên cô đành phải chịu đựng.
Anh ta nổi tiếng là người nhỏ nhen, nên chẳng mấy thân thiện với cô ấy.
Cô gái đại diện phát ngôn của công ty anh ta miễn cường rời đi và cô ta nhìn Thời Minh Ngọc với ánh mắt chán ghét..
“Cô Thời” Tổng giám đốc Vương cười, mời Thời Minh Ngọc:
“Chuyện hợp tác thì phải bàn bạc, còn đến đây đánh bóng thì cũng phải chơi, nào, cô chọn gậy đi.
Nếu có thắng được tôi, tôi sẽ thanh toán số dư còn lại, thuận mua vừa bán, cô thấy thế nào?”
Lúc này Thời Ngọc Minh có chút ngượng ngùng:
“Tổng giám đốc Vương, tôi không biết nhiều về chơi gôn”
“Không sao đâu.
Chúng ta chơi một lúc đi.
Không biết chừng cô lại trở thành thiên tài trong lĩnh vực này.
Học một lúc là chơi được thôi!”
“Bố tôi khi còn bé đã dạy tôi, nhưng tôi luôn chơi không được tốt, tôi trên phương diện này thực sự không có tài năng.
Hoặc là… Tổng giám đốc Vương, hay tôi đợi anh chơi xong chúng ta sẽ nói chuyện, được chứ!”
Tổng giám đốc Vương nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên xấu hổ:
“Cô Thời nói như vậy, ai không biết, còn tưởng rằng tôi đang cầu xin cô”
“Ý tôi không phải như vậy!”
“Vậy cứ này nhé Cô Thời”
Tổng giám đốc Vương nói:
“Hôm nay tôi đuổi nữ nhân của tôi đi để gặp cô.
Cô không chơi cũng không sao, cứ xem như bên cạnh hỗ trợ tối là được”
Thời Ngọc Minh mặc áo sơ mi trắng và váy chữ A cùng giày cao gót, nghiến răng nghiến lợi:
“Được”
Chồng cô đã chọn cho cô bộ quần áo này.
Dáng người cô rất đẹp, lại vừa mới sinh nên vòng một căng tròn.
Nếu mặc bộ quần áo rộng hơn một chút sẽ không sao, nhưng để chuyên nghiệp hơn, cô đã lựa chọn bộ trang phục này, chỉ cần thở mạnh một chút cô sợ rằng hàng cúc sẽ bị bung ra.
Hơn nữa, sân gôn toàn có, cô đi giày cao gót mấy lần suýt bị trượt chân.
May mắn thay cô là người linh hoạt nên vẫn bình tĩnh mà không gặp khó khăn gì.
Tổng giám đốc Vương thật ra chăm sóc cô rất tốt, anh ta đưa cho cô một bình nước nóng:
“Mệt không? Uống chút nước đi.
Con gái nên uống nóng”
Thời Ngọc Minh vội vàng cảm ơn, cầm lấy bình nước trong tay.
“Cô Thời tại sao không uống?”
Cô ấy không thể uống nước nóng, mặc dù đã trải qua một cuộc phẫu thuật nhưng cô ấy vẫn bị đau.
Nhưng đây là một câu chuyện dài, cô không có ý định nói chuyện với người lạ, vì vậy cô mở nắp chai và uống một ngụm nhỏ, Tổng giám đốc Vương thấy hài lòng và tiếp tục chơi.
Trong lúc Tổng giám đốc Vương quay đầu lại, cô đã phun ngụm nước nóng đó ra.
“Cô Thời … nghe nói lúc trước cô đã đính hôn với Phong tổng?”
“… Trước đây đúng là như vậy, Phong tổng bây giờ đã có bạn gái khác.
Tôi và anh ấy không còn quan hệ gì!”
Thời Ngọc Minh nói: “Tổng giám đốc Vương cũng giao lưu với Phong tổng?”
“Hahaha, Phong Đình Quận”.
Tổng giám đốc Vương nghiến răng nghiến lợi:
“Vì anh ta mà tôi cũng hao tổn nhiều thứ! Đáng nhẽ ra đã yên bề gia thất, việc làm ăn của ai người đó làm, nhưng chính vì tên tiểu tử Phong Đình Quân đó năng lực quá mạnh, tự mình độc chiếm tất cả lợi nhuận, thâu tóm rất nhiều công ty, tôi suýt nữa bị anh ta ép mất tất cả!”
Thời Ngọc Minh lúc này không biết nên nói gì.
“Hì hì, cũng là duyên phận, hôm nay tôi đã gặp vị hôn thê của anh ta!”
Thời Ngọc Minh có linh cảm không tốt, trong tiềm thức lùi về phía sau tránh xa Tổng giám đốc Vương, nhưng đột nhiên cô cảm thấy chóng