Như Ngọc nói xong những thứ cần nói, lập tức quay trở về bàn làm việc viết đơn từ chức, ngồi chờ lệnh đuổi người từ Phong Đình Quân.
Mà trong lúc đó, vị tổng giám đốc lại qua loa kết thúc cuộc họp, nhanh chóng lật tư liệu ra xem.
Quả nhiên, toàn bộ đều là sản nghiệp thuộc về nhà họ Phong.
Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho.
com | Nh ảy hố truyện
Có bản hợp đồng cao tầng, có quặng mỏ được khai thác, có cả khu nông nghiệp cùng vài thứ vụn vặt khác, toàn bộ do Tôn Bảo cướp đoạt hiện tại đều được trả lại nguyên vẹn, chẳng hề sứt mẻ chút nào.
Mà tên trên hợp đồng lại là cái tên vô cùng quen thuộc, Thời Ngọc Minh.
Ba chữ này vừa đập vào mắt, trái tim Phong Đình Quân liền cảm thấy đau nhói.
Anh đem toàn bộ tư liệu gạt sang một bên, chậm rãi đặt tay lên lồng ngực.
Thời Ngọc Minh… Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho.
com | Nh ảy hố truyện
Hơn ba năm, anh đã cố gắng không nghĩ đến cái tên này nữa.
Trí nhớ của anh vĩnh viễn dừng lại ở đoạn kí ức cùng Cố Quân Nhi triệt để cắt đứt mọi thứ, đoán ra tai nạn giao thông vào sáu năm về trước, điên cuồng chạy đi tìm Thời Ngọc Minh, muốn gai đình bốn người sống qua những tháng ngày vui vẻ.
Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho.
com | Nh ảy hố truyện
“Không còn gì nữa ạ.” Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho.
com | Nh ảy hố truyện
“Vậy cô ra ngoài đi.”
Như Ngọc tức giận đi thẳng tới phòng tài vụ, đem toàn bộ văn kiện đưa trở lại.
Sau đó, cô nhanh chóng đưa thư từ chức đến phòng nhân sự.
Cái tập đoàn này, một giây cô cũng không muốn ở lại!
…
“Chú Hình.” Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho.
com | Nh ảy hố truyện
Hết giờ làm việc, Phong Đình Quân nhận được cuộc gọi từ ông Hình.
Tâm tình đối phương hôm nay dường như vo ocufng tốt.
“Tối nay ghé chỗ chú dùng bữa đi.
Hôm nay vừa ra ngoài câu, kết quả ngoài mong đợi.”
“Vâng.”
Làm việc liên tục ba bốn ngày, cho dù là thần thánh cũng không chịu nổi.
Thư ký hiện tại đã nghỉ, vẫn chưa kịp tuyển người mới, anh quyết định gọi xe.
Không biết do đối phương lái xe qua tốt hay ngày hôm nay vô tình nhìn thấy cái tên quen thuộc mà Phong Đình Quân chậm rãi ngủ thiếp đi, chìm vào giấc mơ dài.
Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho.
com | Nh ảy hố truyện
Trong mơ, anh đứng giữa không gian thơ mộng xinh đẹp, bầu trời đem an tĩnh, ở giữa là cái cây lớn nở đầy hoa, từng cánh hoa dịu dàng rơi xuống, giống như muôn vàn bông tuyết xinh đẹp.
Thời Ngọc Minh mặc chiếc đầm hoa, đứng dưới tán cây, nở nụ cười.
Két!
Tiếng phanh xe gấp gáp khiến Phong Đình Quân giật mình tỉnh giấc, tài xế không ngừng cúi đầu xin lỗi.
“Thật ngại quá, giờ tan tầm không những kẹt xe mà ban nãy còn bị chiếc taxi khác chen ngang, suýt chút nữa xảy ra tai nạn rồi.
Tôi buộc phải bóp kèn để nhắc nhở.”
Phong Đình Quân khoát tay, ra hiệu không có chuyện gì. Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho.
com | Nh ảy hố truyện
“Nếu anh không ngại, tôi đi đường tắt nhé? Tôi biết một con đường khá thông thoáng, tiết kiệm được không ít thời gian.”
“Đường tắt?”
“Đúng vậy! Tôi thuộc nằm lòng mấy con đường ở thành phố Hòa Văn này đấy.
Bằng không sao có thể hành nghề lâu thế được!”
“Được.
Chạy nhanh một chút, tôi không có thời gian.”
“Được, được hết.” Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho.
com | Nh ảy hố truyện
Xe rẽ vào một con đường nhỏ, quả thật đúng như tài xế nói, nơi này khá rộng rãi lại chẳng hề bị kẹt xe.
“Ban nãy anh nói, anh rất rành đường xá thành phố Hòa Văn?”
“Đúng rồi, tôi y như cái bản đồ biết di chuyển.
Cho dù anh dò đường bằng định vị cũng không nhanh bằng tô chở đi đâu.”
“Vậy anh có biết chỗ nào ở thành phố có một cái cây rất lớn, tán cây rộng đến mức tưởng chừng che khuất cả bầu trời.
Hơn nữa, hoa nở màu trắng, nhiều vô số kể không?” Cập nhật chương mới nhất tại Nhayho.
com | Nh ảy hố truyện
“Hoa màu trắng? Có giống như hoa đào không?”
“Tôi không