Thời điểm xem mắt, cô gái nào cũng nên dịu dàng ôn nhu hơn một chút đúng không?
Huống chi là xem mắt với một người đàn ông như Phong Đình Quân.
Hai người trước đây cũng chỉ gặt mặt ba lần, hơn nữa trong đó hai lần còn là mẹ của của cô theo đi cùng, lần gần đây nhất mới xem như hai một người gặp mặt riêng nhưng ở bên cạnh Phong Đình Quân có một người trợ lý đi theo.
Ngô Mẫn Mẫn đến cùng vẫn còn giữ chút cố chấp và mong manh của một cô gái nhỏ: “Mỗi người đều có rất nhiều mặt, tôi có thể rất ôn nhu, nhưng tôi cũng biết nóng tính tức giận.”
“Hử.”
“Không được, người phụ nữ vừa rồi, hôm nay anh nhất định phải cho tôi một lời giải thích, nếu không thì tôi không cưới nữa!”
Nói đoạn, Ngô Mẫn Mẫn tự giật mạng che mặt của mình, ném xuống đất, tức giận đi đến ngồi xuống chiếc sô pha cách đó không xa, quay mặt qua chỗ khác không nhìn anh, phụng phịu.
Trên mặt Phong Đình Quân càng lúc càng biểu thị sự mất kiên nhẫn, cuối cùng rốt cục cười lên một tiếng: “Fine.”
Ngô Mẫn Mẫn không thể tưởng tượng nổi quay đầu lại: “Ngươi nói cái gì?”
“Tôi đồng ý.”
“Anh…chính là vì người phụ nữ kia?”
Phong Đình Quân lạnh mặt nói: “Không có liên quan gì đến cô ấy, cô Ngô, vào lần đầu tiên chúng ta gặp mặt tôi đã nói rất rõ ràng, tôi cần chính là một người vợ ôn nhu, đơn thuần, không can thiệp vào chuyện riêng của tôi, ngay từ đầu tôi đã cho là cô là người phù hợp, nhưng mà hiện tại bây giờ, tôi có vẻ đã nhìn lầm rồi.”
Ngô Mẫn Mẫn nổi nóng, trong nháy mắt đứng lên: “Anh đây là đang tìm vợ sao? Anh chính là đang tìm một con rối thì có?”
“Không sai, tôi cần thân phận của một người đã kết hôn, nhưng tôi không muốn bỏ quá nhiều sức lực để quan tâm đến phụ nữ.
Cuộc hôn nhân này, kỳ thực chính là để giải quyết nhu cầu, tôi cho cô một cuộc sống tốt, để cô tiến vào xã hội thượng lưu, mà cô chỉ việc không nghe không hỏi là được rồi, cuộc giao dịch này rất công bằng.”
“Anh coi hôn nhân như một thoả thuận giao dịch?”
Phong Đình Quân vẫn lạnh lùng như cũ: “Nếu như không phải người mình yêu, thì kết hôn với ai cũng đều như thế, chẳng lẽ cô Ngô cô yêu tôi?”
“Được, kết toán cho cô tiền lương một ngày.”
“Không phải vậy.” Trần Quân Ninh nhỏ giọng nói: “Chân của tôi thế này…nên tính là tai nạn lao động chứ?”
Phong Đình Quân thấy tức cười: “Lừa bịp tôi?”
“Không phải không phải, tôi nào dám vậy! Là tôi cảm thấy bản thân mình quá xui xẻo, vừa mới đi làm ngày đầu tiên, liền chứng kiến ông chủ và vợ sắp cưới của ông chủ chia tay, còn bị trẹo chân, nếu công việc còn bị mất, phải tự mình đi khám bệnh…tôi thực sự không còn tiền nữa.”
Phong Đình Quân không có kiên nhẫn nghe: “…cô thật nhiều lời.”
“Ngược lại dù sao cũng sắp bị đuổi việc…à không phải, bị đánh trượt, tôi cũng không sợ đắc tội anh nữa cho nên muốn nói cái gì liền nói cái đó.
Tổng giám đốc Phong, người trong xã hội thượng lưu các anh kết hôn, đều đơn giản khắt khe như vậy sao? Tùy tiện chọn một người, chỉ cần phù hợp yêu cầu là được rồi, cũng không để ý là yêu hay không yêu, có thích hay không, chỉ cần phù hợp thì có thể lập tức kết hôn?”
Phong Đình Quân lấy điện thoại di động ra, vừa lướt vừa trả lời: “Người khác như thế nào tôi không biết, tôi như vậy.”
“Vậy đời này anh đã từng yêu chưa?”
“…Nói nhảm.”
“Vậy tại sao không cưới người con gái mà anh yêu?”
Phong Đình Quân trừng mắt nhìn cô một cái: “…cô học đại học ngành nào?”
“Tôi á? Chuyên ngành thư ký!”
Anh cười lạnh: “Tôi còn tưởng rằng cô học chuyên ngành hài kịch.”
“Ha ha ha ha tôi đúng là đã từng tham gia vào câu lạc bộ hài kịch của trường, hơn nữa còn đạt giải nhất cuộc thi hài kịch mà tổ văn của trường tổ chức trong đêm hội đón tết nguyên đán nữa!”
“…Ha, thật lợi hại nhỉ.”
“Haha, tổng giám đốc Phong, tôi cảm thấy anh không giống lúc nãy chút nào.”
“Không giống như thế nào?”
Trần Quân Ninh sờ cằm một cái, nói: “Theo như tôi quan sát, anh rất giống như có hai nhân cách, một cái vô cùng thành thục chững chạc, một cái đặc biệt ấu trĩ nóng vội.”
“Hử?”
“Lúc nói chuyện với Ngô tiểu thư, còn có lúc làm việc, rất giống với một tảng băng giá lạnh, tới gần một chút thì sẽ rét cóng chết người.
Nhưng mà lúc nói chuyện với chị gái vừa nãy, lại cực kỳ nóng nảy ấu trĩ, như kiểu hai người khác nhau vậy.”
Phong Đình Quân nhất thời sửng sốt, không nói lời nào.
Trần Quân Ninh lại tiếp tục nói liên miên lải nhải: “Nhưng bây giờ nói chuyện với anh trong chốc lát, tôi cảm thấy khí chất lạnh lùng xa cách của anh thật ra chỉ là ngụy trang, thật ra anh là người hiền hòa dễ gần.
Đúng rồi tổng giám đốc Phong, chúng ta chờ Ngô tiểu thư rồi mới đi sao?”
“Không cần chờ, bây giờ đi luôn.”
“Vậy để tôi lái xe.”
“Không cần, tôi gọi người lái thay rồi.”
Người lái thay ở cách đó không xa, rất nhanh đã tới, vừa ngồi lên xe, ngay lập tức nhịn không nổi nuốt xuống một ngụm.
Là xe Maybach!
Anh ta còn chưa từng lái loại xe tốt như vậy!.
Truyện Teen Hay
“Cao ốc tập đoàn Phong Khởi.” Phong Đình Quân nói địa