Nói đến Thời Ngọc Minh hô hấp của Phong Đình Quân trở nên nặng nề hơn giống như có phần mất kiên nhẫn.
Ông cụ Hình nghe ra được cười khẽ một tiếng nói: "Bỏ đi lời còn lại chú cũng không nói nữa trong lòng cháu tự hiểu rõ là được."
"Chú Hình chuyện cháu đã đáp ứng với chú cháu nhất định sẽ làm tốt chú có thể yên tâm an hưởng tuổi già."
"Ừ được chú rất tin tưởng năng lực của cháu."
"Nhưng ngoại trừ chuyện công việc cháu muốn tự mình làm chủ."
Ông cụ Hình hơi ngẩn ra giọng điệu cũng sắc bén dần lên: "Đình Quân lời này của cháu có ý gì?"
Chứng rối loạn lưỡng cực của anh quá đáng sợ mấy năm nay mỗi khi đêm xuống chỉ có một mình chìm vào giấc ngủ anh sẽ luôn mơ thấy thời gian Ngọc Minh kết hôn với anh.
Anh gần như đã dùng mặt điên cuồng và hung hãn nhất đối diện với cô.
Bởi vì chuyện tai nạn giao thông nên khi đó anh đang hận cô.
Bởi vì những lời nói lừa gạt của Cố Quân Nhi mà khi đó anh đang hiểu lầm cô.
Không nghe cô giải thích không quan tâm đến thân thể cô anh khiến người phụ nữ mình yêu nhất đời này chỉ có thể gãy từng chiếc răng hoặc nuốt máu vào trong muôn vàn ấm ức tất cả tuyệt vọng tất cả chỉ có thể nuốt toàn bộ vào trong bụng.
Anh không muốn dẫm lên vết xe đổ.
Cho nên chỉ có thể liều mạng tự kiềm chế bản thân vừa uống thuốc vừa nỗ lực khống chế.
Nhưng mấy năm gần đây anh có thể cảm nhận được rõ ràng tình huống của mình càng lúc càng không ổn.
Lúc mới bắt đầu chỉ mất ngủ nóng nảy đa nghi dễ giận càng về sau càng không khống chế được cảm xúc nữa...!Mười mấy thư kí bên cạnh anh cũng vì như vậy mới từ chức.
Trước mặt mọi người anh vẫn là con cưng của trời trong thành phố Hòa Vân là thần thoại được vô số người trẻ tuổi sùng bái nhưng phía sau chỉ có anh mới biết bản thân sống khổ sở thế nào.
"Chú Hình cháu chỉ muốn sống vui vẻ một chút."
"Sự nghiệp thành công được vô số người hâm mộ như vậy chẳng lẽ không vui vẻ sao?"
"Chú cảm thấy như vậy sao?"
"Đúng vậy." Ông cụ Hình nói: "Chú nhắc lại lần nữa với cháu tình yêu gì đó đều là trò đùa gạt người chỉ có sự nghiệp mới là thứ nắm chắc được trong tay phụ nữ hay thay đổi nhất.
Mà Thời Ngọc Minh đã yêu người khác cháu cần gì phải cố chấp như vậy?"
"Nhưng chỉ những lúc có cô ấy bên cạnh cháu mới có thể ngủ ngon."
"Kêu bác sĩ đổi thuốc ngủ cho cháu."
"Chú Hình." Anh bật cười bất đắc dĩ: "Chú đại khái không biết thuốc ngủ trên thị trường hiện tại mặc kệ là sản phẩm trong nước hay là nhập khẩu cháu đều đã thử hết.
Chỉ cần có một loại có thể giúp cháu ngủ ngon cháu cũng không đến mức bây giờ vẫn đi khám bác sĩ tâm lý."
Ông cụ Hình nặng nề thở dài một hơi tám phần sầu lo hai phần quan tâm hỏi: "Bác sĩ tâm lý cháu tìm lần trước người ta nói thế nào?"
"Cũng giống với trước kia chướng ngại tình cảm song hướng phải tiếp tục uống thuốc phương thuốc bác sĩ Triệu kê cho cháu trước đó không có vấn đề cô ta kêu cháu tiếp tục uống."
"Ha ha xem ra vẫn là một lang băm nói cũng như không đổi người đi."
"Cô ta đã là bác sĩ tâm lý vô cùng nổi danh cả trong và ngoài nước rồi."
"Mua danh chuộc tiếng mà thôi." Ông cụ Hình nói: "Bỏ đi Đình Quân cháu tạm thời bỏ chuyện này sang một bên đã lấy được quyền hợp tác đá quý Châu Phi vào tay trước rồi lại nói.
Đây chính là một bước quan trọng giúp nâng cao sự nghiệp sau này của cháu còn có thân phận đã kết hôn này cháu tính..."
Đô ---
Một âm thanh máy móc ngắn ngủi nhắc nhở cát ngang điện thoại đột