Cố Quân Nhi cắn môi, không nói một lời.
Cái này bắt cô ta phải nói thế nào đây? Nói cô ta mang thai chỉ là giả bộ, chính là vì muốn cùng anh kết hôn?
Nói cô bị sảy thai cũng là giả, vốn chỉ là muốn giá họa cho Thời Ngọc Minh?
Nếu như nói ra thì cô ta tàn đời là cái chắc.
Nhưng mà không nói thì với cái trạng thái sắp phát điện này của Phong Đình Quân, cô thật không nghĩ được anh sẽ làm cái gì nữa.
Vừa lúc này, một cuộc điện thoại gọi tới giải cứu cho cô ta.
| Cố Quân Nhi như được đại xá, vội vàng cầm điện thoại di động đi tới phía đằng xa bắt máy: “Alo?”
“Quân Nhi à, xin lỗi trễ như vậy còn quấy rầy cô, tôi là Kiên đây.” Kiên? Kiên ở tiệm 4S?
Cố Quân Nhi vừa nhớ tới việc anh ta nói với Phong Đình Quân chuyện mình và anh ta đổi ca làm cho nhau thì tức điên lên: “Anh có chuyện gì không?”
“Ồ, là như thế này, tôi nhớ lúc cô còn làm trong tiệm không phải là cô phụ trách việc hậu mãi và bảo hành với mấy chiếc xe nhà Tổng Giám đốc Phong hay sao? Tài liệu sửa chữa cô có còn nhớ là bỏ đâu không?”
Cố Quân Nhi hơi cau mày: “Anh hỏi cái này để làm gì?”
“À, là Tổng Giám đốc Phong muốn điều tra lại vụ tai nạn xe cộ sáu năm trước, nhưng xe bị kéo đến bãi phế thải mãi vẫn không tìm được.
Nên tôi muốn tìm ghi chép sửa chữa còn lưu lại trong tiệm chung ta.
Muốn tìm thử một chút, nói không chừng có thể giúp anh ta được việc gì.
Dù sao anh ta cũng là khách hàng lớn của chúng ta, lại là chồng cô, dù sao cũng phải tận tâm tận lực”
Tim Cố Quân Nhị chùng xuống, lập tức nói: “Tài liệu đó tôi đã vứt bỏ rồi”
Kiên có chút sửng sốt: “Vứt bỏ? Không thể nào! Cô là người cẩn thận lắm.
mà.
Tài liệu quan trọng như vậy mà sao nói bỏ là bỏ ngay được thế?”
“Bỏ chính là bỏ rồi.
Không tìm được, anh nghe không hiểu à?”
"...!Không phải.
Không tìm được thì không tìm được thôi, cô hung hăng như vậy làm gì..”.
“Tôi không có hung hăng” Cố Quân Nhi hít sâu một hơi, nói: “Được rồi, tôi nói thẳng với anh.
Kiên, Tổng Giám đốc Phong điều tra chuyện này chẳng qua là có chút suy tưởng mà thôi.
Đó dù sao cũng là bố mẹ của anh ấy.
Nhưng cảnh sát đều đã điều tra kĩ càng rồi.
Vụ tai nạn giao thông đó xảy ra là do rượu, không có liên hệ gì đến xe cả.
Anh dù cho có tìm được tài liệu cũng không tra được cái gì đâu”
Kiên bật cười “ha ha” hai tiếng, cảm thấy có chút kì quái: “Quân Nhi sao mà tôi cảm thấy có vẻ như cô không muốn tôi giúp Tổng Giám đốc Phong điều tra tai nạn xe thế?”
"Anh đừng có mà nói nhảm, tôi nào có?”
“Tôi nhớ cô lúc trước vô cùng dịu dàng, nói chuyện cũng nhỏ nhẹ dễ nghe, làm sao mà nhắc đến chuyện này lại gấp gáp như vậy chứ? Quân Nhi, có phải mang thai rồi hay không? Tôi nghe nói phụ nữ mang thai tính khí cũng rất nóng nảy.
| Mang thai? Ánh mắt Cố Quân Nhi chợt lóe, lập tức sửa lại lời: "...Đúng vậy, tôi mang thai cho nên không muốn nghe mấy chuyện thương tâm như thế.
Khi nãy thái độ không tốt lắm, anh đừng để trong lòng, tôi xin lỗi anh.”
Kiến ngược lại cũng không thù dai: “Không sao, không sao, phụ nữ có thai mà, tâm trạng thất thường là chuyện thường thôi”.
Kiên, chuyện này anh đừng tra xét nữa có được hay không? Anh hãy nói với chồng tôi rằng thời gian đã qua lâu quá rồi, không tra xét được gì nữa đi.
Bây giờ tôi thật sự không nghe được một chút xíu gì về chuyện này nữa.
Hơn nữa bác sĩ nói tôi bị động thai, lúc nào cũng có thể bị sinh non.”
Vừa nói, thanh âm của cô ta càng lúc càng yếu.
Thứ nhất, thấp giọng là vì không muốn để cho Phong Đình Quân nghe được.
Thứ hai, cũng là để cho giọng mình càng thêm mềm mỏng một chút.
Suy nghĩ của Kiên rất đơn giản, chỉ là muốn cầm chân được người khách hàng lớn Phong Đình Quân này mà thôi.
Xe của anh nhiều, đến đầy một gara hai ba chục cái cũng có, tất cả đều ủy thác cho tiệm 4S bảo dưỡng.
Anh ta giúp Phong Đình Quân chuyện này cũng là vì muốn duy trì quan hệ làm ăn với người khách hàng lớn này.
Hơn nữa Phong Đình Quân còn nói sẽ trả thù lao cho anh ta.
Nhưng với góc nhìn của anh ta, Cố Quân Nhi cùng Phong Đình Quân là một cặp.
Con cái so với xe cộ thì nhất định con cái vẫn quan trọng hơn.
Nếu bởi vì chuyện này mà khiến cho Cố Quân Nhi sinh non thì Tổng Giám đốc Phong nhất định sẽ không vui.
Còn không bằng nghe lời cô ta, chẳng điều tra cái gì nữa, mặc dù không lấy được thù lao cao, nhưng bao nhiêu xe của Tổng Giám đốc Phong vẫn còn nằm ở đây chờ anh ta bảo dưỡng, bớt làm thì ít sai.
Vì vậy, Kiên đồng