Hiệp Phàm cười thản nhiên, càng cười trông càng bất đắc dĩ, trong lòng bi ai, ngay cả chính mình có một thân võ nghệ, có gia thế tốt, nhưng mà ở thời đại này, có năng lực thì như thế nào? Nếu lúc nàng ở hiện đại cũng xinh đẹp như vậy, gia thế tốt như vậy, vậy Lâm Hi Thần kia còn thể đem nàng trở thành đối tượng giải khuây của hắn khi nhàm chán sao? Nhưng mà bây giờ, nàng có tất cả rồi thì Lâm Hi Thần này thích cũng là một cô nương xinh đẹp động lòng người.
Bản thân vĩnh viễn chỉ có thể là vai phụ [chẳng phải tỷ đang làm vai chính đó sao ;))]. Ở hiện đại, nàng vĩnh viễn là đối tượng cười nhạo của Lâm Hi Thần cùng bạn bè hắn. Ở cổ đại, nàng cũng chỉ là kẻ không quan hệ cùng phối hợp diễn với hắn, gả cho thì sao, rồi sẽ có một ngày bị Đỗ Nhược Hân thay thế. Bây giờ Lâm phu nhân lựa chọn nàng, nhất định có nguyên nhân không thể cho ai biết, nói trắng ra là hiện tại nàng còn có giá trị lợi dụng. Nàng không thể yêu, cũng không thể làm cho Lâm Hi Thần yêu nàng, chỉ có thể trở thành nữ nhân chống đỡ sau lưng Lâm Hi Thần, vĩnh viễn không thể quang minh chính đại.
“Nếu ta ngu đốt, có lẽ sẽ càng chấp thuận.” Hiệp Phàm thản nhiên trả lời, ánh mắt có chút ướt át, lặng lẽ cúi đầu, không thèm nhắc lại.
“Hi Thần, ăn cơm xong cùng Diệp cô nương trở về, đến Hiệp Vương phủ thỉnh an nhạc phụ nhạc mẫu tương lai của ngươi.” Lâm phu nhân nghiêm trang nói, vẻ mặt nghiêm túc, không giống đang nói một chuyện đáng mừng, mà là giải quyết việc chung, “Về phần sính lễ, cùng với đồ cưới của Diệp cô nương, phiền toái nói cho Hiệp Vương gia, chúng ta là nữ nhân giang hồ, không quan tâm những thứ này, liền miễn đi.”
“Không được.” Hiệp Phàm lạnh lùng nói, “Nếu muốn ta gả, sẽ quang minh chính đại gả, đồ sính lễ không thể thiếu, đồ cưới cũng không thể thiếu, phòng ngừa chuyện xảy ra sau này, bây giờ, Lâm thiếu trang chủ muốn kết hôn, phải được biết là thật lòng muốn lấy.”
“Đừng vội đặt điều kiện với ta!” Lâm phu nhân lạnh lùng nói, “Nếu đã biết lấy ngươi chẳng qua là vì mục đích nào đó, ngươi sẽ không nghĩ từ nay về sau mình thật sự chính là Ngạo Lâm sơn trang thiếu trang chủ phu nhân! Tuỳ lúc ta đều có thể lấy mạng của ngươi.”
“Đó là chuyện sau này.” Hiệp Phàm cũng không nhượng bộ, thản nhiên nói, ngữ khí cũng không kích động, “Ngươi khiến cho cha mẹ ta không thể không từ hôn với Tô gia, mặt mũi này phải bồi thường như thế nào? Đều không phải là ta Hiệp Phàm vì Lâm Thiếu trang chủ mà không lấy chồng, cũng không phải vì Hiệp Vương phủ muốn nữ nhi của mình gả vào Ngạo Lâm sơn trang. Nếu nói rõ, ta chẳng qua chỉ là người tồn tại vì cái mục đích nào đó, thân ta đây chính là lợi thế lớn nhất, bây giờ ngươi cũng không thể giết ta, nhưng điều kiện của ta chính là đề vào lúc này. Không nói sau này như thế nào, nếu bây giờ ta đã gả cho, ta chính là Ngạo Lâm sơn trang Thiếu trang chủ phu nhân.”
“Ngươi!… lá gan thật sự không nhỏ, tỷ tỷ, ngươi tuyệt đối không thể để nàng làm vậy được!” Bằng Tử Y oán hận nói.
“Đỗ phu nhân, bây giờ là Hiệp Phàm cùng mẹ chồng tương lai đặt điều kiện, ngươi chẳng qua là người ngoài, xin đừng nhiều chuyện.” Hiệp Phàm lạnh lùng nói, thanh âm vẫn không cao như cũ, nhưng nghe xong làm trong lòng người ta căng thẳng.
“Được.” Lâm Hi Thần cười lanh lảnh, đột nhiên mở miệng nói, “Được, Lâm Hi Thần ta liền quang minh chính đại lấy ngươi vào cửa, cho ngươi về sau cho dù không cam lòng cũng phải tình nguyện.”
“Đa tạ”. Hiệp Phàm thản nhiên nói, biểu tình trên mặt vẫn phong thanh vân đạm ( không vui không buồn ), nhìn không ra là trong lòng bốn bề đã dậy sóng.
Lâm phu nhân nhìn thoáng qua Lâm Hi Thần, không hé răng. Coi như ngầm đồng ý. Chung quy về sau cũng phải áy náy cho nữ tử này, vậy để cho nàng vui vẻ một chút, miễn cho năm đó giống như chính mình, có một số việc, đau khổ, chỉ có thể nuốt xuống.
Lâm phu nhân không nói, Bằng Tử Y dường như muốn nói cái gì, lại bị tỷ tỷ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn. Đỗ Nhược Hân vẻ mặt mờ mịt, trong mắt hàm chứ lệ, ở cũng không được mà không ở cũng không được, nhìn những người trước mặt vui vẻ mà ngẩn người, tiếng khóc dường như tuỳ lúc có thể phát ra.
Nhìn nàng một cái, Bằng Lục Y nhẹ nhàng thở dài trong lòng, đứa nhỏ này, dù sao cũng là mình chăm sóc từ nhỏ đến lớn, không có gì không tốt, chẳng qua, tính cách