Một cỗ chân khí không biết từ đâu ép tới phía sau Hiệp Phàm, kiếm trong tay không tự chủ được đi về phía trước, lúc nàng cầm kiếm không dùng chân khí để giữ kiếm, tại Hoàng Thượng chỉ là một tên bệnh hoạn tay trói gà không chặt, không cần dùng chân khí cũng có thể khống chế hắn, nhưng, chân khí đột nhiên xuất hiện này làm nàng không kịp phòng bị, trên mũi kiếm có vết máu mờ nhạt, khăng khăng tiến về phía trước.
Tim Hiệp Phàm muốn rớt ra ngoài.
Đối phương nghĩ nàng không biết võ công, cho nên cũng không dùng chân khí nhiều lắm, Tư Mã Hi Thần thật sự coi nàng là công cụ sao, lúc nàng mới gặp hắn, nàng biết hắn trêu đùa nàng, dùng tình cảm làm công cụ “dụ dỗ” nàng, nhưng, lại có lúc nàng cảm thấy hắn chỉ là háo sắc, không có ý tứ gì khác, nhưng mà, hiện tại, nàng rất muốn xoay mũi kiếm đâm cho hắn một nhát.
Nàng cố gắng giữ kiếm dừng lại, Hoàng Thượng đáng thương hình như là lần đầu tiên thấy mình bị chảy máu, ai u một tiếng, thân mình mềm nhũn, ngã lăn trên đất, sau đó, một đám người xông tới, Hiệp Phàm nhắm mắt lại, kiếm trong tay rơi trên mặt đất, nước mắt tràn mi, nàng thích Tư Mã Hi Thần, thích người có bộ dáng tương tự với người mà nàng thích kiếp trước, nhưng mà, kết quả lại giống nhau, nàng, cuối cùng cũng chỉ là một loại công cụ.
Quân lính đang muốn đen nàng bắt lại, Hoàng Thượng đột nhiên nói:“Đừng làm khó xử nàng, ta có chuyện muốn nói với nàng.”
Hiệp phàm ngơ ngác đứng, mờ mịt nghĩ: Vì sao, Tư Mã Hi Thần không có chút động tĩnh nào ? Chẳng lẽ dùng chỉ dùng khí lực, thấy không thương tổn được Hoàng Thượng liền không hành động tiếp sao ?
“Để bọn họ rời khỏi đây đi.” Hoàng Thượng được người nâng đứng dậy, nhìn Hiệp Phàm, Tư Mã Hi Thần với Kiều Hà, thanh âm run run nói.
“Đi thôi.” Thanh âm của Tư Mã Hi Thần nhẹ nhàng vang lên bên tai, Hiệp Phàm nghe thấy, cảm thấy thật chói tai, nàng cúi đầu, nghĩ, cõ lẽ một kiếm kết liễu Hoàng Thượng, có thể hoàn thành được ý nguyện của cỗ chân khí kia, tối thiểu, có lẽ người này sẽ nhớ rõ đã từng có người vì hắn mà làm được việc gì.
***
Tiến vào Hiệp vương phủ, liền thấy Bằng Lúc Y lạnh lùng đứng ở trong viện, kiếm trong tay máu còn nhỏ giọt, Tư Mã hi thần bật thốt lên hỏi:“Ngươi đã làm cái gì?”
“Ta giết nhạc phụ đại nhân của ngươi !” Bằng Lục Y lạnh lùng nói,“Hi Thần, ngươi làm cho ta quá thất vọng, tại sao ngươi lại ngăn cản Thiên Tố ?!”
Hiệp phàm vọt vào phòng, trong phòng tràn đầy máu, cha mẹ nàng, đang nằm trong vũng máu.
Trong viện, mặt Tư Mã hi thần trầm như nước, nhìn chằm chằm Bằng Lục Y, khàn giọng hỏi:“Vì sao ngươi dám tự chủ trương làm ra việc này ?”
“Nếu lúc ấy ngươi không ngăn cản Thiên Tố, chân lực của nàng đủ để Hiệp Phàm một kiếm kết liễu Hoàng Thượng, nhưng ngươi lại ngăn cản Thiến Tố, buông tha cho cơ hội tốt như vậy, hiện tại, ta chỉ có thể để người của Hà phủ ra mặt, kết liễu Hiệp lão đầu, như vậy, thiên hạ đều biết, Hoàng Thượng là một hôn quân vô đạo, cũng tiện cho chúng ta lấy lý do này để thảo phạt tên Hoàng Thượng vô dụng này!” Bằng Lục Y mặt không biến sắc nói,“Đây vốn là từng bước kế hoạch của chúng ta, lúc ấy, nếu không phải Hiệp lão nhân này đứng về phía Lý Cường, Lý Cường làm sao biết chỗ mẫu thân ngươi đang ở, cũng vì thế mà làm mẫu thân ngươi mất mạng !”
“Hiệp Phàm không phải làm công cụ của chúng ta, chuyện của phụ thân nàng cũng nàng có quan hệ gì ?” Tư Mã Hi Thần thấp giọng nói,“Ta không muốn lợi dụng nàng!”
“Ngươi không muốn lợi dụng nàng?!” Bằng Lục Y bật cười nói,“Ngươi nói lời này là muốn lừa ai, trong lòng ngươi chưa từng buông tha cho bất cứ kẻ nào, từ lúc ngươi bắt đầu, không phải đã muốn lợi dụng nàng sao, ngươi thích hay không thích loại người nào, nuôi ngươi lớn lên sao ta lại không biết. Ngươi căn bản là không thích nàng, trong tình cảm, ngươi vĩnh viễn là một con người keo kiệt!”
“Ta có lẽ không thích nàng, nhưng, ta tuyệt đối không đáp ứng dùng nàng trở thành công cụ!” Trong lòng Tư Mã Hi Thần tức muốn thổ huyết.
“Lúc trước lựa chọn nàng chính là ngươi, là từ