Tổng tài đã kết hôn, hơn nữa đối tượng lại là một nhân viên vệ sinh của công ty. Tin tức này chỉ trong một ngày liền như tốc độ ánh sáng truyền đến mọi ngóc ngách trong công ty.
Nhất thời những người trước giờ khinh thường công nhân hay chưa từng nhìn qua kho hàng cùng nhà xưởng nhốn nháo cả lên, đám nhân tài tinh anh áo mũ chỉnh tề ùn ùn kéo đến, ai nấy đều muốn xem tổng tài phu nhân đến tột cùng là yêu mị thế nào mới có thể khiến cho tổng tài ở trước mặt bao nhiêu người thừa nhận quan hệ của bọn họ.
Đương nhiên cái quan hệ này không phải là chỉ hai nam nhân kết hôn với nhau, mà là mà là việc tổng tài cùng một công nhân vệ sinh có tình cảm với nhau, điều này nhìn thế nào cũng đều làm người ta cảm thấy rất khủng bố. Tất nhiên việc hai người đàn ông kết hôn, nhìn thế nào cũng không đủ tạo thành chuyện kinh thiên động địa như vậy, mấu chốt là ở chỗ sau khi cùng tổng tài trẻ tuổi anh tuấn kết hôn, vị phu nhân kia lại vẫn yên lặng ở cương vị nhân viên vệ sinh tích cực làm việc, cái này không thể không làm cho người ta cảm thấy kỳ quái.
Kỳ thật là vào thời điểm này, Ôn Nhuận đâu còn dám đến tổ vệ sinh trình diện, sau khi hăm he đe dọa tiểu đầu nhi không được công khai thân phận, cậu đã bị Kế Hoằng kéo vào văn phòng tị nạn rồi.
Nhưng là năng lực vẽ chuyện cao siêu của người Trung Quốc là từ lão tổ tông truyền xuống, đám tinh anh kia đều tìm được đủ lý do để dạo một vòng quanh nhà xưởng khi trở về đều nói được mình đã thấy được bộ dáng của tổng tài phu nhân, hơn nữa còn tỉ mỉ thêm ra rất nhiều chi tiết để gia tăng thêm độ đáng tin.
Bởi vậy đến ngày hôm sau, trong công ty đã có tới mười mấy lời đồn về diện mạo của Ôn Nhuận, bất đồng với mấy phiên bản cũ, mấy phiên bản mới này nói Ôn Nhuận bộ dáng so với yêu tinh còn xinh đẹp hơn, làm cho đám người tinh anh lại càng xôn xao.
“Xem ra bát quái đã trở thành một loại bản năng của nhân dân nước ta rồi.” Trong văn phòng, Hàn Tưởng cười cười lắc đầu, y may mắn ở trên đường đi nghe được vài cái phiên bản cũ về “diện mạo của tổng tài phu nhân”, nhìn về phía Kế Hoằng: “Cho dù cậu có năng lực xuất sắc thế nào, công ty có kỷ luật nghiêm minh ra sao, nhưng nếu là chạm đến bát quái, cậu cùng mớ kỷ luật của cậu liền giống như tường đất khô không chịu nổi lấy một kích a.” Nhìn đến sắc mặt đen thui của Kế Hoằng, y kinh ngạc chọn cao mi: “Không phải chứ? Cậu thật sự sẽ vì loại sự tình này phiền lòng? Tự do ngôn luận mà, quản bọn họ nói cái gì, chỉ cần năng suất làm việc không giảm là được rồi, cậu làm gì phải bày ra cái bộ ủ rũ này?”
Kế Hoằng ngẩng đầu nhìn y: “Tôi không phải vì cái này. Được rồi, có phải công việc của cậu quá ít không? Có muốn tôi phân thêm việc cho cậu nữa không?” Những lời này hiệu quả thập phần kinh người, Hàn Tưởng ngay cả cự cãi cũng không có liền chạy trối chết ra ngoài. Thật là, y làm sao cũng không nghĩ đến công ty phát triển tốt như vậy, hậu quả là lòi ra một đống công việc, sớm biết như thế y đã