Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1023: Nguy cơ tới gần


trước sau

Ở trong Hải Thành, Mạnh Hạo phát tán khí tức đẩy lùi 7 lão già, mỗi người phun máu, ở ngoài tam hoàn Thiên Hà Hải, trong tứ hoàn, lúc này một mảnh mây đen, sấm vang chớp giật, xuất hiện bên ngoài tam hoàn Phi Tiên Tông.

Mây tan đi, hóa thành một lão già, mặc trường bào màu đen, dung nhan tang thương, cảm giác như năm tháng vây quanh, trên bầu trời, cúi đầu nhìn xuống mặt biển, trong mắt lóe lên thâm thúy.

Nếu như Mạnh Hạo ở đây, nhất định lập tức nhận ra, lão già này... chính là đệ thập tổ Vương gia!

- Không thể kéo dài nữa, lần này... nhất định phải lấy đạo cơ của hắn, nếu phân thân này vẫn thất bại, vậy lão phu chỉ cần định vị, không tiếc Phong Tiên Đài phát hiện, cũng phải dịch chuyển bổn tôn đến, đạt thành ước nguyện! Lão già nhàn nhạt nói, trong mắt lóe lên tia sắc bén, ẩn chứa sát phạt quyết đoán.

- Toàn bộ tứ hoàn, không có dấu vết của hắn, ta suy diễn trước khi đến, dù không tìm được vị trí cụ thể của hắn, nhưng tính ra hắn còn ở Thiên Hà Hải!

- Tứ hoàn không có, ngoại hải cũng không có, vậy hắn nhất định đã vào... Tam hoàn!

- Tam hoàn... Cấm khu Vấn Đạo... Lão già nhíu mày, người trầm xuống, đi thẳng Phi Tiên Tông.

Hắn vào Phi Tiên Tông chừng một nén nhang, liền đi ra, ngay khi hắn rời đi, toàn bộ Phi Tiên Tông đột nhiên chấn động, Thánh Tôn Phi Tiên Tông hạ lệnh nháy mắt lan truyền, quá nửa đệ tử Phi Tiên Tông đồng loạt bay ra, chạy thẳng tới tam hoàn, Phi Tiên Hải Thành.

Mấy vạn đệ tử Phi Tiên Tông đồng loạt đi ra, trong tay mỗi người đều có một ngọc giản, bên trên có hình vẽ của Mạnh Hạo, thậm chí còn có một tia thần thức của đệ thập tổ Vương gia.

Theo những luồng sáng đệ tử Phi Tiên Tông đi vào Phi Tiên Hải Thành, lập tức tra xét ghi chép tam hoàn, nhưng không tìm được manh mối nào. Tiếp theo đó, mấy vạn đệ tử lập tức triển khai toàn lực Phi Tiên Tông, những chiếc chiến thuyền vượt qua tường gió, đi vào tam hoàn, hoàn thành mệnh lệnh tông môn.

Cùng lúc, Hải Thần Tông một trong Tam Tông, đệ thập tổ Vương gia đích thân đến, không biết hứa hẹn gì, sau khi hắn đi, Hải Thần Thánh Tôn đích thân hạ lệnh, mấy vạn đệ tử Hải Thần Tông cầm ngọc giản có hình vẽ Mạnh Hạo, hóa thành vô số kiếm quang chạy thẳng tới Hải Thần Thành, ở trong đó tra xét hết ghi chép ra vào tam hoàn, mấy vạn đệ tử Hải Thần Tông cũng giống như Phi Tiên Tông, đi vào tam hoàn.

Thậm chí Phi Tiên Thánh Tôn cùng Hải Thần Thánh Tôn, hai vị cường giả Trảm Linh cũng rời tông môn, đi vào tường gió, cùng vào tam hoàn.

Ba đại tông, lúc này đã có 2 tông bị đệ thập tổ Vương gia sai khiến, khi đệ thập tổ Vương gia đi tới Dương Hồn Đạo, vì Dương Hồn Thánh Tôn đến ở Tam Tông Hải Thành trong tam hoàn, những người khác không thể quyết định, thế mới không điều động, nhưng vì đệ thập tổ Vương gia, cũng tra xét ghi chép ra vào tam hoàn ở Dương Hồn Hải Thành.

- Kẻ nào xảo quyệt đa đoan, nhưng nếu suy nghĩ ngược lại, càng không có ghi chép của hắn, thì càng có khả năng hắn ở tam hoàn! Đệ thập tổ Vương gia trầm ngâm một hồi, trong mắt lóe lên cơ trí, rời khỏi tông môn Dương Hồn Đạo, đích thân đi vào tường gió.

- Ta ở trong tam hoàn bố trí thiên la địa võng, Mạnh Hạo... bị 70 ngàn tu sĩ của hai tông môn tìm kiếm, lão phu không tin... ngươi còn có thể không cánh mà bay ở trong tam hoàn!

- Phi Tiên Thánh cùng Hải Thần Thánh, được lão phu hứa hẹn, đi vào tam hoàn, tu vi hai người này bình thường, nhưng cầm bảo vật truyền thừa của bọn họ, vẫn có lợi hại.

- Không ai hiểu rõ tam hoàn hơn bọn họ, nếu ngươi còn trốn được, lão phu sẽ phục Mạnh Hạo ngươi.

- Chẳng những bọn họ đang tìm ngươi, Dương Hồn Đạo, lão phu cũng có nắm chắc thuyết phục, đến lúc đó 100 ngàn tu sĩ Tam Tông, tìm một mình ngươi.... Nếu còn chưa đủ, lão phu sai người ban bố thưởng lớn, đến lúc đó tất cả tu sĩ trong tam hoàn đều là tai mắt của lão phu.

- Chỉ cần có một người tìm đến ngươi, lão phu liền có thể phát hiện trong nháy mắt. Đệ thập tổ Vương gia bước đi, bên trong tướng gió, nơi đi qua sương mù đen đều tan rã, hiện ra một đường, không dám cản trở đệ thập tổ Vương gia.

- Lần này, lão phu nhất định phải thành công, thời gian quá lâu, Quý tộc đã có hoài nghi... Sắc mặt Đệ thập tổ Vương gia có chút âm trầm, lúc trước hắn làm sao cũng không ngờ, chỉ là một tên tiểu bối, lại làm mình bó tay như thế, thất bại hai lần.

70 ngàn tu sĩ Phi Tiên Tông cùng Hải Thần Tông đều đi vào tường gió, đi thẳng đến tam hoàn, ở bên trong Tam Tông Hải Thành, Yêu Tâm Các, Mạnh Hạo chụp vào hư không, lấy đi tất cả yêu tâm.

7 lão già câm nín run sợ, sắc mặt tái nhợt, không dám cản trở, trong lòng chua xót tràn khắp thân tâm.

- Tiền bối, có thể quy đổi số yêu tâm này cho bổn tông, tiền bối yên tâm, bổn tông nhất định ra giá cho tiền bối hài lòng! Tôn Vân Lượng hít thở dồn dập, vội vàng nói, ánh mắt nóng bỏng, theo hắn thấy, nếu có thể quy đổi yêu tâm của Mạnh Hạo qua tay mình, đối với hắn sẽ là công lao to lớn.

Công lao này, thậm chỉ có thể cho Thánh Tôn tự mình ra tay chỉ điểm, làm mình có khả năng tiến thêm, đặt chân cảnh giới Trảm Linh!

Dù không đặt chân vào cảnh giới Trảm Linh, cũng đủ làm cho mình được nhiều người chú ý trong tông môn.

- Một cái tông môn Dương Hồn Đạo ngươi, có thể nuốt được số yêu tâm này? Mạnh Hạo liếc Tôn Vân Lượng.

Tôn Vân Lượng sửng sốt, tính toán một chút, sắc mặt liền khó coi, thế hắn mới nghĩ tới, dù cho Dương Hồn Đạo dốc hết sức cả tông, cũng không dễ dàng quy đổi hết số yêu tâm này.

Hắn chần chờ, ngoài lầu các
có luồng sáng lao tới, vừa đến liền thuấn di trực tiếp xuất hiện trên lầu hai, đúng là đệ tử của Dương Hồn Thánh. Hắn vừa xuất hiện, liền nhìn thấy 7 lão già sắc mặt tái nhợt, sau đó ánh mắt lóe lên, rơi vào người Mạnh Hạo.

Chỉ cần nhìn qua, hắn liền đoán được, người trước mắt chính là tiền bối mà sư tôn nói.

Đơn giản là một loại trực giác, nam nhân trung niên kia hít sâu một hơi, liền cúi đầu chắp tay.

- Vãn bối Hàn Phong, bái kiến tiền bối, phụng lệnh gia sư, mời tiền bối đến gặp.

Khi hắn đến đây, Tôn Vân Lượng lập tức đổi sắc, vội lên bái kiến, 7 lão già nhìn thấy nam nhân trung niên này cũng toát ra kinh sợ, đồng loạt bái lạy.

Ánh mắt Mạnh Hạo quét qua người nam nhân trung niên này, nheo mắt lại, ngẩng đầu nhìn ra ngoài, rơi vào tòa tháp cao trong Hải Thành.

- Sư tôn ngươi là Dương Hồn Thánh? Mạnh Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Gia sư đúng là Dương Hồn Thánh. Nam nhân trung niên cúi đầu cung kính nói.

- Ta chờ ngươi ở bên Dương Hồn Thánh, ngươi kiểm kê linh thạch xong, có thể đến gặp ta, ngươi có bao nhiêu linh thạch, ta đổi cho ngươi bấy nhiêu yêu tâm. Mạnh Hạo nhìn Tôn Vân Lượng, xoay người đi ra, Duy Ly khẩn trương theo sau, nam nhân trung niên nghe vậy sững sờ, nhìn sang Tôn Vân Lượng.

Tôn Vân Lượng vội truyền âm, không nói cụ thể, chỉ nói số lượng yêu tâm trên người Mạnh Hạo, nam nhân trung niên liền trừng mắt, hít vào một hơi.

Hắn bỗng hiểu được, vì sao sư tôn bảo mình đến đây.

- Sao hắn có nhiều yêu tâm đến thế! Nam nhân trung niên vội đi theo sau Mạnh Hạo, một đường càng thêm cung kính, dẫn Mạnh Hạo bay về phía tháp cao.

Duy Ly một đường căng thẳng, càng đến gần tháp cao, nàng càng hít thở dồn dập, từ khi theo Mạnh Hạo đến nay, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, nàng đã gặp những chuyện mà cả đời không thể gặp được.

Nhất là số yêu tâm vừa rồi, càng làm trái tim của Duy Ly suýt ngừng đập, nàng cũng biết Mạnh Hạo có tiền, nhưng lại không ngờ, lại... có tiền đến thế.

Giàu như kho tàng còn chưa hẳn, nhưng đã có gia sản chống đỡ được với đại tông, vậy thì không một chút quá đáng.

Không lâu sau, 4 người tới ngoài tháp cao, Mạnh Hạo quay lại liếc Duy Ly.

Nam nhân trung niên lập tức tiến lên chắp tay. - Tiền bối yên tâm, vãn bối sẽ an bài chiêu đãi đạo hữu này.

Mạnh Hạo gật đầu, thấy Duy Ly cũng không có ý kiến, xoay người lại đạp không đi lên tháp cao, trực tiếp lên tầng cao nhất. Vừa đến gần, liền lóe lên biến mất.

Khi xuất hiện, đã ở bên trong tháp cao.

Nam nhân áo bào đen Dương Hồn Đạo, khoanh chân ngồi trước bàn dài, mặt không đổi sắc, bên cạnh là một phu nhân ăn mặc hoa lệ, đang ngửi bầu rượu, khi ngẩng đầu nhìn Mạnh Hạo liền cười ôn nhu.

- Ngươi mời ta uống rượu, ta cũng mời ngươi một ly. Dương Hồn Thánh đột nhiên lên tiếng, nói rồi phu nhân kia nâng bầu rượu đi tới cạnh bàn dài, lấy ra hai ly rượu, rót đầy xong, liền ngồi bên cạnh Dương Hồn Thánh, tò mò nhìn Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo không nói gì, trực tiếp ngồi đối diện Dương Hồn Thánh, cầm ly rượu lên, nhìn qua, liền uống một ngụm.

Rượu vừa vào miệng, lập tức hóa thành một mảnh lạnh băng, muốn đóng băng cả người Mạnh Hạo. Trong mơ hồ, dường như cả ngọn lửa sinh mệnh cũng bị rượu lạnh này dập tắt.

Thậm chí hơi lạnh này lập tức bao phủ toàn thân, tu vi của Mạnh Hạo cũng nháy mắt bị đóng băng, cùng với thần thức, lúc này cũng chậm lại, người muốn chìm vào ngủ say, thật khó mà nghĩ được gì.

Ở trên làn da Mạnh Hạo xuất hiện sương lạnh, nhìn kiểu này, chỉ cần một ly rượu đã làm hắn hóa thành tượng băng.

Chén rượu này, Trảm Linh bình thường uống vào, chết là cái chắc. Nhưng thân thể Mạnh Hạo thật sự quá mạnh mẽ, tu vi thần thức dù bị đóng băng, nhưng thân thể hắn chỉ khẽ chấn động, thoáng cái xuất hiện trăm ngàn lần chấn động liên tục, đi cùng với tần suất hòa hợp đại đạo, chỉ trong vòng mười nhịp thở, trên đầu hắn tuôn ra sương tắng, bay lên không trung, nháy mắt toàn bộ đỉnh tháp cao phát ra tiếng răng rắc, trực tiếp bị đóng băng.

Cảnh này làm cho ánh mắt phu nhân toát ra ngưng trọng, Dương Hồn Thánh mặt không đổi sắc, nhìn Mạnh Hạo.

- Rượu không đủ mạnh, không bằng của ta. Mạnh Hạo giơ tay vỗ lên túi trữ vật, lần này không lấy ra hồ lô, mà trực tiếp lấy ra bầu rượu đồng thau Hàn Sơn, lại lấy ra một ly rượu, rót đầy đẩy ra trước, ly rượu trực tiếp trượt đến trước mặt Dương Hồn Thánh.

- Ta mời ngươi. Mạnh Hạo nhàn nhạt nói.

Dương Hồn Thánh da mặt co rút, ánh mắt rơi vào ly rượu, trong mắt hiếm có khi lại xuát hiện một chút chần chờ.

----------oOo----------

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện