Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1181: Trảm và Cấm!


trước sau

Khi lời nói truyền ra, Quý Âm hai mắt chợt lóe lên, nhìn Mạnh Hạo đang phóng tới, tay phải chậm rãi nâng lên chỉ về hướng Mạnh Hạo.

Lập tức hư vô trước mặt hắn xuất hiện từng gợn sóng, huyễn hóa ra thành hai con cá màu đen, bơi đan xen vào nhau trực thẳng hướng Mạnh Hạo.

Trong nháy mắt, khi chúng tới gần, Mạnh Hạo liền hừ lạnh một tiếng, tay phải vừa vung lên thì tám thành lực lượng Chân Tiên chợt bạo phát, tạo thành một cỗ âm thanh động trời, trực tiếp chấn toái bát phương, hình thành lốc xoáy màu máu, trông như một chiếc miệng lớn, trực tiếp cắn nuốt cặp cá kia.

Nhưng ngay tại lúc cắn nuốt, hai con cá kia chợt nhảy lên, trực tiếp hóa thành hai con hắc long ở giữa không trung, gầm gừ xông thẳng về phía Mạnh Hạo, mắt thấy sắp đụng chạm, Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, lập tức sơn mạch biến ảo, trấn áp hai con hắc long.

Trong tiếng nổ “ầm ầm”, hắc long vỡ vụn, nhưng lại có hai đạo hắc ti, dường như không thể bị hủy, trực tiếp in vào trong lòng bàn tay Mạnh Hạo, như muốn ngang tàn chui vào cơ thể hắn. Cũng tại lúc này, ở giữa thiên địa, trong đầu của tất cả những người quen biết Mạnh Hạo đều khẽ rung động, như có một cỗ sức mạnh vô hình dao động nhân quả giữa bọn họ với Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo thần sắc ngưng trọng, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, khi bước đi, tựa như không để ý đến nhân quả đang dao động, trực tiếp đi tới bên cạnh Quý Âm, tay phải nâng lên, lốc xoáy màu máu xuất hiện, bỗng nhiên bị ấn xuống.

Quý Âm thần sắc vẫn như thường, khi hai mắt chợt lóe lên, nhân quả toàn thân hắn bỗng nhiên bạo phát, sau lưng hắn nháy mắt xuất hiện vô số thân ảnh, đó là vô số những người bị hắn nhớ hoặc là người ghi nhớ hắn.

Thậm chí trong đó có một thân ảnh, không ngờ lại là Mạnh Hạo.

Vô số thân ảnh này, mỗi một người đều là một sơi dây nhân quả, lúc này đây toàn bộ bạo phát, như một mình Mạnh Hạo, đi đối phó với vô số người.

Trong tiếng nổ “ầm ầm”. Ngọn núi sụp đổ, hai người đồng thời bay ra, tại giữa không trung trong nháy mắt quyết đấu hơn trăm lần.

Huyết Yêu Đại Pháp nổ ầm ầm. Quý Âm nhíu mày, nhưng lại không lui về sau. Nhân quả toàn thân đồng loạt chớp nháy, khi phát tán ra bên ngoài, giam cầm hư vô, giam cầm thời gian, nhưng lại cân bằng Huyết Yêu Đại Pháp, không bị hút đi.

Trong lúc phất tay, tay phải hắn bấm quyết, chỉ về phía những thân ảnh thuộc về Mạnh Hạo trong vô số những thân ảnh sau lưng kia. Một chỉ này, lập tức khiến thân ảnh kia run rẩy, phun ra máu tươi.

Mà Mạnh Hạo, sắc mặt chợt biến, lồng ngực bỗng nhói đau, nhưng trong mắt ngập tràn sát cơ, miễn cưỡng bước đi, tay phải nâng lên, lập tức vô số sơn mạch xuất hiện, Đệ Cửu Sơn biến ảo, hung hăng đè ép xuống phía dưới.

Trong tiếng nổ ầm ầm, Mạnh Hạo hóa thân đầu Huyết Yêu, trực tiếp va chạm, khiến đất trời biến sắc, cho dù là Quý Âm cũng không thể không lùi lại phía sau. Nhưng khi bấm quyết, vô số nhân quả xung quanh hắn cùng lan ra, hóa thành vô số những sợi tơ rối rắm, hướng thẳng về phía Mạnh Hạo lao tới.

- Đạo nhân quả, nhẹ không thể dính, dính vào ắt có báo!

Trong khi Quý Âm nói, những sợi tơ nhân quả bỗng chốc quấn xung quanh Mạnh Hạo, Mạnh Hạo tâm thần chấn động, thầm giật mình. Hắn bỗng ngửa đầu rống lên, thân thể lập tức bành trướng vô hạn, tựa như pháp tướng xuất ra, chống đỡ thiên địa, muốn xông ra từ trong vô số nhân quả này.

- Trảm nhân quả! Quý Âm trong mắt lóe hàn quang, nhìn Mạnh Hạo, tay phải nâng lên, bỗng nhiên chém xuống.

Lời vừa nói ra, nháy mắt khắp cả bầu trời, khắp cả thế giới, khắp cả mặt đất, bỗng nhiên trở nên tĩnh mịch, dường như quy tắc bị thay đổi, dường như pháp tắc bị ảnh hưởng, dường như thời gian bị dừng lại.

Hết thảy của hết thảy, tại thời khắc này, đều trở nên tĩnh lặng.

Thân thể Mạnh Hạo bị giam giữ giữa không trung, nhưng trong khoảnh khắc bị giam cầm, tay phải của hắn cũng nâng lên, chỉ hướng về Quý Âm.

Hắn không lên tiếng, nhưng Cấm Nhân Quả trong Yêu Phong bát cấm lúc này đây bỗng nhiên triển khai trong tay Mạnh Hạo!

Một cái là Trảm Nhân Quả. Một cái là Cấm Nhân Quả.

Trảm Nhân Quả, chém đứt sợi dây nhân quả, sống cũng chính là chết!

Cấm nhân quả, để nhân quả tự giam cầm, nhân quả càng nhiều, cấm chế càng lớn.

Quý Âm toàn thân nhân quả lượn lờ, trông rất kinh khủng, nhưng Mạnh Hạo lại trông thấy, đây rõ ràng là một cái bia tốt nhất để thi triển Cấm Nhân Quả!

Bị giam giữ, trên thân Mạnh Hạo trực tiếp tản ra vô số sợi tơ sáng tối bất định với nhiều màu sắc rực rỡ. Mỗi một sợi tơ đều là nhân quả trong cuộc đời Mạnh Hạo.

Những sợi tơ kết thành khóm, lại lan ra bên ngoài, phủ khắp bát phương, thậm chí còn có chút liên quan tới những tu sĩ ở xung quanh, tràn ngập khắp cả Nam Thiên Đại Địa.

- Nhân quả chi đạo, Quý mỗ từ nhỏ đã bị quấn quanh, ta sẽ chém toàn bộ nhân quả của ngươi, chỉ chém một sợi trong số đó, sợi này dứt, cuộc đời ngươi nhân quả không vẹn, dừng bước ở Tiên Cảnh. Quý Âm xem ra rất bình tĩnh. Nhưng thâm tâm lại rất cố kỵ Mạnh Hạo, cho nên lần này hắn cuối cùng cũng ra tay thi triển đạo pháp mạnh nhất của mình.

Lúc này tay phải hắn nâng lên, khẽ phất, nhân quả trên người Mạnh Hạo dường như bị người khác lật xem, rồi như mau chóng liên kết với sợi tơ nhân quả tự thân trên người hắn.

Một màn này, khiến cho tất cả tu sĩ, cho dù là thiên kiêu, cũng phải biến hóa thần sắc, kinh hãi trong sự trầm mặc.

- Đây chính là Quý gia…

- Nhân quả chi đạo, thiên hạ không thể đối chọi, nghe đồn nhân quả đạo do Quý chủ thi triển khiến Quý chủ năm đó nhiều hơn một ông trời!

- Quý Âm này không hổ là tồn tại có thể tranh đoạt đạo tử năm đó, ta nghe nói, khi hắn ra đời thì có dị tượng, nhân quả nhập thân, tạo hóa trên nhân quả đạo, rất là kinh người.

- Tên Mạnh Hạo này… chết chắc rồi!..

Nhưng khi Quý Âm lật giở nhân quả của Mạnh Hạo, bỗng nhiên sắc mặt biến đổi, thần sắc lộ ra vẻ khó tin, một màn này người ngoài không nhìn thấy được nhưng nhân quả trên thân hắn, một lúc này, bỗng nhiên hỗn loạn.

Mà sợi tơ liên kết nhân quả của hắn và Mạnh Hạo, cũng tại thời khắc này, ầm ầm đứt đoạn, không phải một sợn, mà là từng sợi, tiếng nổ ầm ầm vang lên, mỗi một tiếng nổ đều kinh người, nhân quả mà hai người cùng liên kết, nhanh chóng bị đứt đoạn.

Cùng lúc đó, sợi tơ nhân quả ở chỗ Mạnh Hạo đang từ từ ảm đạm, thân thể bị giam giữ của hắn, cũng đã khôi phục bình thường, hắn đứng giữa không trung, lạnh lùng nhìn Quý Âm,

Quý Âm thời khắc này, thân
thể run rẩy, thần sắc mang theo vẻ không thể tin được, sợi tơ nhân quả xung quanh hắn triệt để hỗn loạn, từng đợt tiếng nổ truyền ra.

Từng sợi, từng sợi tơ nhân quả, lan ra vô tận vô biên, khi nhìn bên ngoài thân thể Quý Âm, hư vô vặn vẹo, sợi nhân quả đan xen vào nhau, mỗi một lần dao động, mỗi một lần va chạm, đều phát ra ánh sáng chói lóa.

Thân thể hắn ngày càng run rẩy, cùng lúc đó, một sợi nhân quả đột nhiên buông lỏng xuống, trực tiếp chui vào trong cơ thể Quý Âm, giống như bị phong ấn. Nháy mắt sợi tơ nhân quả quấn quanh thân thể hắn như theo đó mà rớt xuống, đồng loạt quấn quanh, từng sợi từng sợi chui vào trong cơ thể hắn, biến mất không thấy tăm hơi.

Còn bộ dạng của hắn cũng vì từng sợi nhân duyên biến mất mà từ từ hiện ra.

Một màn này khiến cho người xung quanh đều thất kinh, bọn họ không biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, lúc trước rõ ràng là Quý Âm đang thi triển Trảm Nhân Quả, nhưng chớp mắt, Quý Âm hình như bị thua thiệt lớn.

Tất đều diễn ra chỉ trong vài hơi thở, rất mau, dung nhan của Quý Âm, lần đầu tiên hiện lên trong mắt người ngoài. Khi từng ánh mặt từ bốn phía xung quanh đặt trên mình Quý Âm, lập tức tiếng kinh hô truyền ra, cũng có người mở to con mắt.

Thứ mà bọn họ thấy được, là khuôn mặt của nữ nhân, nữ nhân này dung nhan tuyệt mỹ, hơi tái nhợt, trên mi tâm có ấn ký song ngư, khắp người tản mát ra cái đẹp thiếu khỏe mạnh.

Nàng ta… mới là Quý Âm!

Cho dù là tại Quý gia, cũng rất ít người biết được, nàng là một nữ nhân!

Bốn bề yên tĩnh, tất cả mọi người đều đang nhìn Quý Âm. Quý Âm run rẩy, nàng có thể cảm nhận rõ ràng tu vi của mình đang dần tiêu tán, nhân quả mà bản thân tu luyện dường như bị một cỗ lực lượng kinh người quấy nhiễu, trở thành phương thức mà đối phưng dùng để giam cầm mình!

- Điều này không thể nào… Nàng tâm thần chấn động, kể từ khi nàng tu hành nhân quả cho tới nay, chưa bao giờ gặp phải tình huống này, điều này với nàng mà nói, quá kinh khủng.

- Ngươi… Quý Âm sắc mặt tái nhợt, nhìn Mạnh Hạo, lúc này trên người nàng, một sợi nhân quả sau cùng cũng đã chui vào trong cơ thể, hóa thành một bộ phận phong ấn.

Thân thể của nàng hoàn toàn hiện ra trước mắt mọi người, đó là một nữ tử mặc váy đen, sự tái nhợt của nàng đối lập với màu đen của y phục khiến cả người nàng lộ ra vẻ hư nhược trước nay chưa từng có.

- Ngươi làm sao mà làm được vậy!

Mạnh Hạo thần sắc bình tĩnh, đôi mắt lạnh lùng, bước lên một bước, trực tiếp tới bên cạnh Quý Âm. Quý Âm đã mất đi toàn bộ tu vi, căn bản không cách nào vùng vẫy, bị Mạnh Hạo trực tiếp tóm lấy, thu vào trong túi trữ vật.

Giờ khắc này, người xung quanh đều kinh hãi, ai nấy khi nhìn về phía Mạnh Hạo, đều cảm thấy trên người hắn tựa như ẩn chứa sự thần bí khó dò.

Trận chiến này, người ngoài xem không hiểu lắm, duy chỉ có Mạnh Hạo và Quý Âm bọn họ mới hiểu chỗ đáng sợ của đối phương. Trảm Nhân Quả của Quý Âm một khi bị chém phải, Mạnh Hạo đã từng trải qua, nên biết điểm kinh khủng của nó.

Còn Cấm Nhân Quả của hắn, chính là khắc tinh của nhân quả đạo, nhân quả càng nhiều, cấm chế càng mạnh, mức độ kinh người của pháp này, chuyên để đối phó người Quý gia.

- Giết hắn, kẻ này nếu không chết, tạo hóa tất cả sẽ đều trong tay hắn, không thể giữ lại mạng cho hắn được!.

- Thái Dương Tử, Lý Linh Nhi, Tôn Hải, còn có Tống La Đan, Phương Vân Dịch đều đã bị hắn bắt đi, nay lại thêm Quý Âm, kẻ này đã gây ra đại họa, ắt phải chết không nghi ngờ!

- Hắn nhất định phải chết, hắn tuy mạnh, nhưng chỉ có một người!

- Có thể đối kháng với nhân quả đạo, trên người hắn nhất định có chí bảo, rất có khả năng là tạo hóa của Tiên Cổ Đạo Tràng! Xung quanh lập tức có người lên tiếng, âm thanh mơ hồ bất định, tràn đầy ý khích bác mọi người giết Mạnh Hạo.

Cùng với sự vang vọng của thanh âm, ánh mắt của mọi người xung quanh đều chớp động, bọn họ không phải không nghe ra ý trong lời nói, lời nói này, cũng không phải không có đạo lý.

Ngay khi nội tâm mọi người dậy sóng, Mạnh Hạo đứng giữa không trung sát cơ chợt lóe, điện quang ở lôi đỉnh lượn lờ, thân ảnh hắn chớp cái biến mất, khi xuất hiện, đã bất ngờ đứng bên cạnh nhân ảnh đội nón tre.

Mạnh Hạo vừa xuất hiện, người đội nón tre sắc mặt bỗng đại biến, người ban nãy lên tiếng chính là hắn. Lúc này hắn đang lùi về sau, nhưng tốc độ Mạnh Hạo nhanh hơn, trực tiếp đuôi theo, tám thành Chân Tiên hoàn toàn bạo phát, trong tiếng nổ ầm ầm, liên tục bảy quyền trực tiếp một mạch đánh thanh niên này thành cám.

Sau khi lấy nón tre, thu vào trong túi trữ vật, mấy chục thân ảnh ở xung quanh hô hoán tránh ra, tại nơi cách đó không xa, hàng trăm người đồng loạt bay tới, muốn quần công giết chết Mạnh Hạo.

- Các ngươi không cần nóng vội ra tay làm gì, từ nay về sau, cho đến khi các ngươi rời khỏi Nam Thiên Đại Địa, khoảng thời gian đó… ta sẽ chơi với các ngươi một trò chơi.

- Một cuộc, đi săn! Mạnh Hạo thản nhiên lên tiếng, thân thể vừa lắc, Di Hình Hoán Vị chớp mắt ra xa. Trước đây khi hắn là ngũ thành Chân Tiên, trong cục diện chém giết hắn đã có thể thoát ra, nay bát thành Chân Tiên, hắn muốn đi, người ở đây không cách nào giữ hắn lại được.

Duy chỉ có thanh âm của hắn vang vọng khắp bốn phương tám hướng, khiến cho tất cả những ai nghe thấy, trong lòng đều cả kinh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện