Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1208: Chí Tôn Kiều!


trước sau

Hy vọng đó, mới là nguyên nhân sâu xa nhất mà bao nhiêu năm qua bọn họ mấy lần cử hành thí luyện toàn bộ Đệ Cửu Sơn Hải!

Đó là chuyện còn quan trọng hơn cả thu đệ tử!

Tam lão hít thở dồn dập, nhưng bọn họ tu vi cao thâm, đều có định lực, lúc này mơ hồ thấy được hy vọng mà mấy đời ba đại Đạo môn truy tìm, nhưng vẫn còn chưa khiến cho những người khác nhìn thần sắc bọn họ mà nhìn ra dấu vết.

Chỉ có... lão già Côn Lôn Đạo, ánh mắt chợt lóe lên không ai thấy, mơ hồ nhận ra kỳ dị.

Thời gian dần trôi, mấy canh giờ sau, bên phía Mạnh Hạo lại ầm âm vang vọng, biến mất rất nhanh, nhưng... mỗi lần, tiếng nổ lại càng mạnh!

Điều này đại biểu, Mạnh Hạo sáng tạo thần thông, đang ngày càng mạnh hơn!

Mọi người Đệ Cửu Sơn Hải đều nhìn không chớp mắt hình ảnh trong lốc xoáy, Mạnh Hạo ngồi đó, bọn họ đang mong chờ, Mạnh Hạo có thể sáng tạo ra kỳ tích hay không!

- Đạo pháp của hắn đã phủ xuống 21 bia đá, sau đó bắt đầu sáng tạo, một khi thành công.... không biết sẽ phủ xuống bao nhiêu?

- Trước này chưa từng thấy, trong điển tịch cũng không có ghi chép, thí luyện ba đại đạo môn không phải mở ra lần đầu, nhưng theo ghi chép, Phương Mộc là người đầu tiên kinh người như thế, chấn động tinh không!

- Loại thiên kiều này, ở bất cứ tông môn nào cũng sẽ làm trời cao chú ý, chỉ là kỳ quái trước giờ lại chưa nghe nói tới hắn!

Tiếng ông ông vang vọng, mặc kệ là người bên ngoài hay những người thí luyện trong cổ lộ, hiện tại đều bị Mạnh Hạo làm cho chấn động.

Tất cả đều đang chờ... Mạnh Hạo sáng tạo kỳ tích!

Một ngày sau, tiếng nổ rung trời, 2 ngày sau, tiếng vang truyền khắp Vấn Đạo cổ lộ, 3 ngày sau... lại truyền ra tiếng sấm, ngay cả Nguyên Anh cùng Trảm Linh cổ lộ cũng nghe được.

Truyền khắp cổ lộ!

Khiến người rung động!

4 ngày sau, trong người Mạnh Hạo truyền ra tiếng nổ, thậm chí truyền ra từ cổ lộ, theo lốc xoáy truyền vào tinh không Đệ Cửu Sơn Hải.

Khi tinh không có tiếng nổ vang vọng, Mạnh Hạo đột nhiên mở mắt.

Hắn vừa mở mắt, ánh sáng vàng vô tận từ trong mắt bùng lên, bất cứ ai nhìn thẳng vào hắn đều cảm thấy chói lọi. Mạnh Hạo bình thản, chậm rãi nhấc hai tay lên, trong đầu hắn, lúc này hiện ra một chiếc cầu, ấn vào trong linh hồn, vĩnh hằng không tiêu tan.

Đồng thời, hai tay hắn giơ lên, mặt đất rung chuyển, xuất hiện những khe nứt, hư vô tung lên, tầng tầng tiêu tán, chỉ vài hơi thở mà toàn bộ mặt đất vỡ vụn, chìm xuống như đổ sụp, hư vô tung lên, phong vân biến sắc.

Còn Mạnh Hạo vẫn ngồi đó, nhưng trời đất biến mất, hắn ngồi trong hư vô, bên cạnh chỉ còn tồn tại 21 tấm bia đá trăm trượng.

Nhưng lúc này, đột nhiên trong hư vô vô tận cũng phát ra tiếng nổ ầm ầm như hồi âm, trong tiếng nổ, lại có... bia đá phủ xuống!

1 cái, 2 cái, 3 cái... đến 9 cái bia đá, đột nhiên giáng xuống, vây quanh bên ngoài 21 bia đá, những bia đá giáng xuống lần này đều có màu bạc!

So với 21 cái trước, nhìn hoa lệ hơn, càng thêm kinh người!

Cảnh tượng này, khiến cho chúng lão Tinh Không Điện Đường đều mở to mắt, mọi người bên ngoài Đệ Cửu Sơn Hải đều hô to, không thể tin nổi.

- Hắn... hắn còn chưa sáng tạo ra, chỉ là khởi đầu mà thôi, lại có bia đá phủ xuống!

- Là bia đá màu bạc, bia đá như vậy, chưa từng nghe nói.

- Thần thông này không lẽ nghịch thiên, không thì vì sao chỉ mới khởi thế, chưa hiện ra gì, đã có bia đá phủ xuống?

- Rốt cuộc là thần thông gì?

Bên ngoài kinh hô, Mạnh Hạo bình thản, ánh mắt không vui không buồn, cả người chìm vào chiếc cầu trong tâm thần, yên lặng cảm ngộ.

Khí thế trên người hắn cũng ngày càng mạnh, sau một nén nhang, chiếc cầu trong tâm thần đột nhiên chấn động, mở rộng vô hạn, nháy mắt bao trùm mọi nơi trong người Mạnh Hạo.

Giống như hắn trở thành cầu!

Lại như, chiếc cầu... trở thành hắn!

Vào lúc này, trong người Mạnh Hạo truyền ra đau đớn dữ dội không thể nói hết, đau đớn như có cả trăm dòng khí chảy trong người, mạnh mẽ mở ra.

Mồ hôi bằng hạt đậu trào ra, trong người hắn, khoảng khắc này lại... xuất hiện trăm mạch!

Trăm mạch này, chính là mạch của Tiên Cảnh, vốn là không tồn tại trong người Mạnh Hạo, nhưng hiện tại câu cầu mở rộng, mạnh mẽ đánh ra, dù chỉ là chuyện trong nháy mắt chứ không phải cố định vĩnh viễn, nhưng coi như trực tiếp tạo ra tiên cơ cho Mạnh Hạo!

Nếu cộng thêm tiên mạch này, người ngoài mà nhìn thấu cảnh này, nhất định vô cùng hoảng sợ, ngay cả tam lão ba đại đạo môn cũng không thể nào nhìn rõ cơ thể Mạnh Hạo, cưỡng chế xem xét, cũng chỉ thấy một mảnh chói lọi.

Trong người Mạnh Hạo vừa bị mạnh mẽ mở ra trăm mạch, tiếng nổ rung trời, lại có bia đá từ trên trời giáng xuống, lần này, là 9 bia đá màu vàng!

9 bia đá màu vàng rung trời, vừa xuất hiện đã làm mọi người thí luyện, những người bên ngoài, trong đầu nổ ầm ầm!

- 18 bia đá!

- Trời ạ, 9 cái màu bạc, 9 cái màu vàng, thần thông của hắn còn chưa sáng tạo xong, nhưng... đã có 18 bia đá!

- Tuyệt thế thiên kiêu!

Bên ngoài xôn xao, Mạnh Hạo không nghe được, hiện tại cả người hắn run rẩy, hắn có cảm giác mãnh liệt là thần thông mình sáng tạo có uy lực mạnh mẽ không thể hình dung, đó là thuật pháp
kinh thiên, tu vi của hắn hiện tại không thể nào thi triển được!

Thuật pháp này, cần chân chính mở ra trăm mạch, mới có thể thi triển!

Dù là yếu đi một chút, cũng cần có 50 mạch.

Mà hiện giờ trong người Mạnh Hạo được mạnh mẽ mở ra trăm mạch, nhưng hắn biết đây là phù dung sớm nở tối tàn, là mượn sáng tạo thần thông lần này mà được tạo hóa ban cho, không thể duy trì lâu, nhưng dù là biến mất, vẫn là tạo hóa kinh người đối với Mạnh Hạo. Coi như đã trải đường cho hắn, làm cho trên Tiên Cảnh, hắn chỉ cần bước đi lên Chân Tiên, không còn cản trở gì.

"Cho dù ta tạm thời không thể thi triển được thuật pháp này, cũng phải sáng tạo ra nó!" Ánh mắt Mạnh Hạo toát ra chấp nhất, tu vi ầm ầm vận chuyển, toàn bộ kích hoạt, tiếng nổ rung trời.

Đằng sau hắn, mơ hồ xuất hiện một chiếc cầu!

Chiếc cầu đó chỉ mơ hồ, nếu nói rõ ràng là 10 phần, vậy hư ảnh lúc này cũng chỉ được 1 phần thôi!

Nhưng dù là 1 phần, nhưng tràn đầy khí tức tang thương cổ xưa, càng tràn ngập quy tắc không giống Cửu Đại Sơn Hải, mang theo ý nghịch thiên, muốn đánh tan bầu trời, trời... bị đạp dưới chân!

Khí thế lại càng bá đạo vô thượng, ánh mắt quét qua, chí cao vô thượng, mọi chúng sinh đều phải quỳ bái!

Cả người Mạnh Hạo run rẩy, trong người hắn mở ra trăm mạch vốn phát sáng, nhưng lúc này nhanh chóng tối lại, toàn bộ đều bị cây cầu kia hút đi.

Nháy mắt, trăm mạch chỉ còn 30 mạch, trong mắt Mạnh Hạo toát ra chấp nhất điên cuồng, hắn ngửa đầu hét lớn, trong người ngoài tiên mạch ra, còn lại đều tối sầm, cùng lúc, chiếc cầu đằng sau hắn xuất hiện rõ ràng đến 2 phần!

Chỉ là 2 phần, khiến cho ba đường cổ lộ Tiên Khư đều rung chuyển, chúng lão trong Tinh Không Điện Đường tâm thần ầm vang, đều bị chấn động. Làm cho tất cả tu sĩ Đệ Cửu Sơn Hải bên ngoài nhìn vào, không ít người phun máu.

Càng làm cho hư vô, phủ xuống 9 tòa... bia đá bảy màu!

9 tấm bạc, 9 tấm vàng, 9 tấm bảy màu!

Thế gian khiếp sợ.

- Đây là thần thông gì?

- Vượt qua đạo pháp, ngự trên bí thuật, đây là thuật gì?

- Chẳng lẽ... chẳng lẽ là Chí Tôn Pháp trong truyền thuyết! Tinh Không Điện Đường, chúng lão các tông, ngoài ba người ba đại Đạo môn, những người khác đều đứng lên, thần sắc rung động.

- Chí Tôn Pháp! Tu vi Linh Cảnh, lại sáng tạo ra Chí Tôn Pháp, Phương Mộc này, ngộ tính kinh thiên!

- Pháp này, hắn đương nhiên không thi triển được, nhưng ngày sau theo tu vi tăng lên, một ngày đến Tiên Cảnh đỉnh phong, thi triển pháp này. Có thể đánh chết cường giả Cổ Cảnh!

Chúng lão trong điện đều kinh hô, tu sĩ Đệ Cửu Sơn Hải bên ngoài chú ý cảnh này đều hoảng sợ, bọn họ không biết Chí Tôn Pháp, nhưng có thể cảm nhận được khi đằng sau Mạnh Hạo xuất hiện chiếc cầu, tu vi của họ đang run rẩy!

Mạnh Hạo phun một ngụm máu, hắn không thể tiếp tục duy trì, cây cầu sau lưng nháy mắt biến mất, người hắn cũng khôi phục bình thường, chỉ là cả người mỏi mệt như vừa bệnh nặng, sắc mặt tái nhợt, nhưng trong mắt hắn lóe sáng chưa từng có.

"Cầu này vừa hiện, chí tôn vô thượng, như vậy tên của nó, sẽ là..."

"Chí Tôn Kiều!"

"Đây chính là thuật pháp thần thông thứ 2 mà ta sáng tạo ra!"

Mạnh Hạo từ từ đứng lên, lập tức, ánh mắt mọi người đều nhìn vào Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, thần thức tỏa ra, bao phủ 49 bia đá phía sau.

Hút mạnh một cái, toàn bộ 49 bia đá ầm ầm sụp đổ, tỏa ra tiên khí tạo thành lực lượng như hòa chạy thẳng về phía Mạnh Hạo, làm hắn như ở trong lốc xoáy, không ngừng hấp thu, tiên mạch trong người như sống lại, điên cuồng cắn nuốt.

3 phần, 4 phần, 5 phần, 6 phần, 7 phần!

Đường tiên mạch này, trước khi Mạnh Hạo đến Tiên Khư là hư ảo, nhưng hôm nay lại đang điên cuồng ngưng thực với tốc độ kinh người. Theo cắn nuốt, những bia đá biến mất, khi tấm cuối cùng biến mất, tiên mạch trong người Mạnh Hạo đã ngưng thực được 8 phần!

Đây là chiếc đèn đồng thau tạo ra Tiên Cổ Đạo Mạch, vượt xa mọi tiên mạch của tu sĩ tu hành hiện tại, đến từ viễn cổ, theo lời Thủy Đông Lưu, đây là sửa mệnh!

Nó ngưng thực 8 phần, tỏa ra tiên uy, làm cho tu vi Mạnh Hạo bùng nổ, khí thế phóng lên, tràn ra khí thế Chân Tiên mãnh liệt!

Tiên mạch 8 phần, làm cho Chân Tiên của Mạnh Hạo xuất hiện chất biến, hắn rõ ràng còn không phải Chân Tiên, nhưng hắn lúc này... còn mạnh hơn cả Đan Quỷ khi trở thành Chân Tiên!

----------oOo----------

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện