Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1458: Ngươi nói gì?


trước sau

Vào giờ khắc này bầu trời nứt vỡ lại càng trở nên rõ ràng hơn. Sau khi không ngừng nứt ra, khép lại, dường như hư không xuất hiện một vết sẹo, thân ảnh Mạnh Hạo nơi đó, nhìn như bình thường, nhưng dường như trở nên vô cùng to lớn trong mắt bất kỳ ai, giống như một người khổng lồ cao bằng thiên địa vậy.

Loại khí thế tạo thành uy áp kinh khủng đó, trở thành quyền thứ sáu của Mạnh Hạo đánh ra sau khi đi ra bước thứ sáu!

Vẫn là Nhập Ma, vẫn là Xả Thân, nhưng một quyền này, so với trước đây trực tiếp hơn, khí phách mạnh hơn. Khí thế của Mạnh Hạo, trực tiếp sáp nhập vào trời đất.

Một quyền này rơi xuống, Lâm Thông phát ra tiếng gầm thê lương, trực tiếp cắn chót lưỡi phun ra máu tươi, máu tươi của hắn lập tức hóa thành Hoàng Tuyền mênh mông, quét ngang bốn phương tám hướng, ý đồ cản trở.

Tiếng nổ vang trời, vào lúc Hoàng Tuyền sụp đổ, Mạnh Hạo cho dù bị thương, nhưng cặp mắt chợt lóe sát cơ.

- Một bước cuối cùng! Hắn bước ra bước thứ bảy về phía Hoàng Tuyền đang sụp đổ kia!

Dường như cả thế giới đều dừng lại, giống như thiên địa bị Mạnh Hạo thay thế, mượn hai thành khí vận của Như Phong Giới thêm thân, Mạnh Hạo thành công dùng ý niệm của hắn, sáp nhập trong thiên địa, trong mơ hồ... dường như muốn hóa thân thành ý trời!

Cả thế giới trực tiếp nổ tung, Mạnh Hạo dường như trở thành thần linh, dường như thay thế ý trời, dùng ý của hắn, dung hợp thiên địa, hóa thành ý trời!

Một chân rơi xuống, giống như bầu trời phá hủy mặt đất, một quyền đánh ra, dường như duy ngã độc tôn trong thiên địa, có thể đánh chết hết thảy thần linh thiên địa!

Bởi vì đây là... Sát Thần Quyền!

Sát Thần Quyền vừa ra, những danh sách của các quốc gia thông qua quầng sáng thấy được một trận chiến này, đều biến sắc, rối rít hít ngược một hơi. Bọn họ chứng kiến sự quật khởi kinh khủng của Mạnh Hạo trong mấy bước này, nét phong cuồng trong khí thế này cùng với sự cường hãn bá đạo đó khiến tất cả mọi người ấn tượng vô cùng khắc sâu, tâm thần đều bị rung động.

Danh sách núi thứ nhất, vị thanh niên áo trắng kia lộ vẻ mặt ngưng trọng. Phong cách chiến đấu của Mạnh Hạo làm hắn kinh hãi. Hành động ra tay chiếm cứ tiên cơ, phong cách nghiền áp chưa từng chứng kiến khiến bản thân hắn cũng phải thất kinh.

- Đây là thứ quyền gì!

- Bảy bước giết Lâm Thông, chuyện này... có lẽ không phải là không có khả năng!!!

- Tên Mạnh Hạo này, không ngờ mạnh như thế. Hàn Thanh Lôi không phải là đối thủ của hắn, nếu Lâm Thông lại bại... Người này đã có tư cách khiêu chiến danh sách núi thứ nhất mạnh nhất!!! Những danh sách các quốc gia khác, nội tâm đều chấn động mãnh liệt, bị một quyền này của Mạnh Hạo rung chuyển.

- Điệu Vong Thánh Cốt!!! Lâm Thông phát ra một tiếng gào thét kinh thiên, hai tay bấm quyết, hung hăng đẩy về phía trước, lập tức ở trước mặt hắn xuất hiện Chí Tôn Pháp của bản thân. Đó là một cái đầu lâu, một cái đầu lâu màu vàng khổng lồ!

Trên đầu lâu khắc vô số phù văn, trong mơ hồ, dường như có một ý cảnh tử vong bộc phát, tựa như đang thương tiếc chúng sinh vậy

Điệu Vong Thánh Cốt chính là Chí Tôn Pháp của Lâm Thông. Năm đó hắn bởi vì cảm ngộ cốt này, sau khi sáng lập Chí Tôn Pháp mới được Hải Mộng Chí Tôn quyết định vào danh sách!

Danh sách hai chữ này, từ đó về sau biến đổi vận mệnh của hắn, giúp hắn một đường quật khởi trên núi thứ tư, được Địa Tạng âm thầm bảo vệ, cũng khiến cho hắn mặc dù từng trải qua tôi luyện sinh tử, nhưng vẫn không có bị người cướp đi thân phận danh sách.

Trong những lần giao chiến, hắn đã hoàn toàn nắm giữ Chí Tôn Pháp ở trình độ nhất định, pháp này, có thể cho hắn lực lượng dự đoán tức thời.

Hắn có thể thấy được chỗ sơ hở của hết thảy đạo pháp, cũng nhìn thấy được hành động bước kế tiếp của đối thủ, từ đó dễ dàng phòng bị và phản kích, chưa từng gặp bất lợi. Càng kinh người hơn, là hắn có thể mơ hồ thấy được một chút hình ảnh trong tương lai của đối phương.

Thậm chí bởi vậy, kết hợp với Địa Tạng trợ giúp cùng chỉ điểm, mỗi khi hắn đi ra một bước, Địa Tạng liền chỉ ra tiên lộ, đó là một tiên lộ đặc biệt, tựa như từ tử vong hướng đến tân sinh vậy.

Chỉ có điều Chí Tôn Pháp này khiến tâm thần hắn hao tổn cực lớn, cho nên Lâm Thông rất ít thi triển, nhưng giờ phút này, dưới bức bách của Mạnh Hạo, hắn thậm chí còn không thể thi triển những đạo pháp khác, bị ép đến mức thứ duy nhất hắn có thể thi triển cũng chỉ còn Chí Tôn Pháp mạnh nhất này.

Nhưng vào thời khắc hắn phô diễn Chí Tôn Pháp Điệu Vong Thánh Cốt, Lâm Thông trong nháy mắt liền biến sắc. Hắn phát hiện, bản thân lại không thể dựa vào Chí Tôn Pháp này thấy được sơ hở trong một quyền kia của Mạnh Hạo.

Không có sơ hở!

Không có đường lui!

Thậm chí ngay cả dự đoán cũng không có, bởi vì sau khi Mạnh Hạo đánh ra một quyền này, hắn cũng không có suy nghĩ thần thông thuật pháp kế tiếp, dường như... Mạnh Hạo có lòng tin mười phần, một quyền này, một bước này, có thể đánh chết Lâm Thông!

- Tại sao có thể như vậy! Lâm Thông nội tâm rung động, hắn cấp tốc lui về phía sau, thế nhưng sát cơ tới từ Mạnh Hạo vào giờ khắc này ầm ầm bạo phát, một quyền Sát Thần kia, dường như muốn diệt sát hết thảy thần linh trong thiên địa!

Mắt thấy quyền rơi xuống, mắt thấy khó giải!

Cặp mắt Lâm Thông chảy xuống huyết lệ, trong lúc tâm thần điên cuồng tiêu hao, rốt cục ở thời điểm nguy cơ trước mắt, hắn miễn cưỡng từ trong Chí Tôn Pháp, thấy được một tia tương lai.

Tuy nhiên một mảnh ghép hình ảnh tương lai kia, khiến Lâm Thông lại biến sắc!

Hắn không thể suy nghĩ nhiều hơn, cặp mắt đỏ thẫm, hung hăng đẩy Điệu Vong Thánh Cốt trước mặt về phía Mạnh Hạo, ý đồ cản trở.

Mạnh Hạo khí thế không mảy may giảm bớt, giữ vững ý thiên địa, không quản trước mặt hắn có thứ gì cản trở, đều bị nghiền nát, đều không thể ngăn cản khí thế vô thượng hắn ngưng tụ thời khắc này.

Bởi vì đây là Sát Thần Quyền, đây là sau khi hắn mượn hai thành khí vận của Như Phong Giới, đánh ra một quyền đỉnh phong sau khi biến ý niệm bản thân trở thành ý trời!

Dưới uy lực một quyền này, hết thảy đều mục nát!

"Rầm rầm rầm!" Sát Thần Quyền của Mạnh Hạo giáng trên đầu lâu màu vàng, tiếng nổ ngập trời, cốt này run rẩy rồi sụp đổ, chia năm xẻ bảy. Một quyền của Mạnh Hạo theo đà đánh trúng ngực Lâm Thông.

Truyền ra tiếng "rắc", Lâm Thông hét thảm thê lương, thân thể bay ngược như diều đứt dây. Trong lần lui về này, xương cốt cả người hắn liên tục vỡ vụn, trong chớp mắt gần như toàn bộ sụp đổ, ngực của hắn nổ tung, máu thịt bầy nhầy không ngừng lan rộng, ngoại trừ phần đầu, toàn bộ vị
trí thân thể đều nát bấy!

Giờ khắc này, trong toàn bộ Như Phong Giới, những người quan sát đều nội tâm nổ vang, như nhấc lên sóng lớn, loại rung động khi chuyện không thể lại biến thành sự thực, khiến tất cả đều khiếp sợ chấn kinh.

Trong quốc gia thứ nhất, danh sách núi thứ nhất, vị thanh niên áo trắng kia vốn đang khoanh chân tĩnh tọa, tức khắc đứng bật dậy, nhìn chằm chằm vào hình ảnh trước mặt. Tùy tùng xung quanh hắn cũng đều lộ ra vẻ mặt không thể tin.

Bọn họ biết Lâm Thông, cũng chính bởi vì biết rõ nên mới bị một màn này làm cho rúng động.

- Hắn... thật làm được!!! Mấy tên tùy tùng thất thanh.

Danh sách núi thứ nhất, vị thanh niên áo trắng nhìn quầng sáng, bỗng nhiên nở nụ cười, trong nụ cười có một chút lãnh ý, trong đôi mắt lại lóe sáng: - Kẻ này, có tư cách khiêu chiến!

Tại Quốc gia thứ hai, trên quốc vận sơn là một vùng băng giá, dường như có vô số bông tuyết bay bay xuống, trên đỉnh núi có một nam nhân mặc trường bào màu lam, chính là danh sách của núi thứ hai. Gương mặt hắn băng hàn, lông mày nhíu lại, nhìn quầng sáng hàn băng trước mặt, trong quầng sáng chính là hình ảnh Mạnh Hạo.

Hắn nhìn như bình tĩnh, nhưng thực ra trong lòng đã sớm dậy sóng.

Trong quốc gia thứ ba không khí rất quỷ dị. Trên quốc vận sơn có hơn trăm tu sĩ khoanh chân tĩnh tọa, phía trước nhất là một trung niên mặc đế bào. Thời khắc này sắc mặt hắn có chút âm trầm: - Mạnh Hạo này, có lẽ nào là biến số của Như Phong Chủ Tể...

Danh sách của quốc gia thứ năm thân mình hơi mập mạp, còn có vị đồng từ đến từ quốc gia thứ sáu cùng với thanh niên toàn thân sát khí ở quốc gia thứ bảy... thời khắc này trên mặt ba người đều có biến hóa, nội tâm chấn động mãnh liệt.

Trước đó bọn họ đều không nghĩ là Mạnh Hạo có thể vài bước giết Lâm Thông. nhưng giờ này, chính mắt nhìn thấy màn chiến đấu kinh người kia, sự cường thế cùng bá đạo đến từ Mạnh Hạo tạo thành uy áp rất lớn đối với bọn họ.

Không còn kẻ nào dám xem thường Mạnh Hạo, thậm chí đối với việc Mạnh Hạo độc hưởng thế giới ấn ký của hai nước, bọn họ mặc dù có lòng tham, nhưng vẫn không thể không cân nhắc lại phân lượng của bản thân.

Có thể nói, kể từ khi Mạnh Hạo đặt chân vào Như Phong Giới, trận chiến này chính là lần đầu tiên hắn thật sự uy hiếp đến những người trong danh sách.

Trong lúc Mạnh Hạo khiến các danh sách khác rung động, trên không trung thuộc về quốc gia thứ tám, Lâm Thông toàn thân nổ vang, không ngừng vỡ nát, ngay khi đầu lâu cũng sắp tan nát, Lâm Thông sắp hình thần câu diệt, bỗng nhiên, đầu lâu màu vàng sắp vỡ vụn kia tràn ra ánh sáng vàng mãnh liệt, tạo thành một cơn lốc xoáy màu vàng bao phủ đầu Lâm Thông, tựa như muốn truyền tống rời đi.

Trận đấu này, Lâm Thông còn có sinh cơ, đạo tu hành của hắn đặc thù, cho dù chỉ còn cái đầu, cũng có thể khôi phục, chỉ có điều hao tổn rất lớn, dù hắn chịu được cũng sẽ bị ảnh hưởng cực lớn, tu vi cũng sẽ tụt xuống.

- Còn muốn chạy? Truyền tống gần như vừa mới triển khai, không ngờ vào giờ khắc này, khí thế trên người Mạnh Hạo lần nữa bùng lên, vượt xa lúc trước.

- Diệt!

Mạnh Hạo nhàn nhạt cất tiếng, lập tức trên bầu trời xuất hiện một bàn chân to!

Bàn chân to che đậy bầu trời, vừa xuất hiện dường như tận thế phủ xuống, trong tiếng nổ đạp thẳng về phía Lâm Thông, phá vỡ quy tắc, phá hủy căn nguyên!

Đây mới là lực lượng chung cực của Thần Thất Đạp!

Bảy bước trước kia, chỉ là súc thế, thời khắc này bạo phát, hủy diệt hết thảy.

Nguy cơ sinh tử mãnh liệt, cả đời Lâm Thông từng trải qua không ít nguy cơ sinh tử, nhưng lúc này đây, lại là một lần mãnh liệt nhất, thậm chí so với khi hắn giao chiến với danh sách núi thứ nhất, còn khiến hắn cảm thấy kinh khủng hơn, hoảng sợ hơn.

Dù thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng, Mạnh Hạo lại mạnh như vậy!!!

Mắt thấy bàn chân to kia đạp xuống, bản thân lại không kịp đến nơi truyền tống, hẳn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Lâm Thông gào thét thê lương, thanh âm mạnh mẽ truyền ra, quanh quẩn khắp bốn phương tám hướng.

- Mạnh Hạo, nếu ta chết, Hứa Thanh cũng sẽ chết!!! Lâm Thông gào lên, trong nháy mắt thanh âm rơi vào trong tai Mạnh Hạo, giống như tỉ tỉ thiên lôi đồng thời nổ tung, khiến thân thể Mạnh Hạo chấn động.

- Ngươi nói gì!? Tâm của hắn hiếm thấy rúng động mãnh liệt, ngay cả thần thông cũng không duy trì được, bàn chân kia chợt ngừng lại giữa không trung, mà khí thế của hắn, cũng vào lúc tâm thần bị chấn động, không còn tăng lên mà hạ thấp.

Lúc trước khi Mạnh Hạo rời khỏi Nam Thiên Tinh, đã từng hỏi qua phụ thân về việc quan hệ tới Hứa Thanh. Lúc đó Phương Tú Phong nói với Mạnh Hạo, một đoàn thần niệm của ông là đủ để bảo vệ Hứa Thanh chuyển thế, tuy nhiên vị trí sau khi chuyển thế, cần một chút thời cơ mới phát hiện được... để Mạnh Hạo không nên nóng vội.

Nhưng bây giờ nhiều năm trôi qua, Mạnh Hạo vẫn lo lắng trong lòng, hắn vốn định lần này rời Cửu Hải Thần Giới, sẽ trở về Nam Thiên Tinh lần nữa hỏi thăm. Đó là thê tử, là đạo lữ của hắn, có điều những suy nghĩ kiểu này ngày thường không để lộ ra mà thôi. Thời khắc này vừa nghe Lâm Thông nói, nội tâm hắn lập tức nhấc lên sóng lớn ngập trời...

- - - - - oOo- - - - -

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện