Ngã Dục Phong Thiên

Chương 147: Ngươi thật sự muốn lão phu xuất hiện?(2)


trước sau

- Năm đó ta tung hoành Thiên Hà Hải Giọng nói của Kháo Sơn Lão Tổ mang theo một âm luật kỳ dị, lúc vang vọng ra lại mang theo cảm giác năm tháng, lúc vọng lại thì toàn bộ đất đai Triệu quốc đều rung chuyển theo.

Loại rung chuyển này bao gồm tất cả lãnh thổ của Triệu quốc, bao trùm tất cả thành trì, ngay cả phàm nhân cũng có thể cảm nhận được. Mạnh Hạo thì vội cúi đầu, tốc độ lại càng nhanh hơn.

- Không biết đã bao nhiêu năm, ngủ say rồi tỉnh lại bao nhiêu lần, cho đến một ngày ta gặp được một lão già khốn nạn đáng chết cả trăm vạn lần! Giọng nói của Kháo Sơn Lão Tổ lại vang lên, lúc này đây cảm xúc đã thay đổi, nhất là mấy chữ cuối kia dường như là cực kỳ phẫn nộ.

Lúc lời nói này vang lên, mặt đất Triệu quốc chấn động càng thêm mãnh liệt, núi non rung rung, vô số kiến trúc lung lay, sơn môn của ba tông môn cũng rung chuyển, khiến đám tu sĩ còn lại trong đó đều hoảng sợ.

Ngay cả Thiên Hà Phường nằm ở biên giới Triệu quốc cũng là như vậy.

Mạnh Hạo cũng chấn động tâm thần, hắn chấn động là vì cái từ "lão già khốn nạn" mà Kháo Sơn Lão Tổ nhắc tới.

- Lão khốn nạn đó không đánh lại được ta liền gọi một đám khốn nạn tới, đại chiến với ta nhiều năm ròng, cuối cùng lừa ta, đồng ý cho ta nhiều đồ tốt, để ta từ Thiên Hà Hải đi tới Nam Vực Sự phẫn nộ trong giọng nói của Kháo Sơn Lão Tổ lại càng thêm mãnh liệt. Lúc này đây đất đai Triệu quốc càng thêm chấn động, thậm chí khu vực núi non điệp trùng ở vùng đất phía bắc của Triệu quốc liên tục ầm vang, một chiếc khe cực lớn nứt ra trên mặt đất. Khe này to cũng phải tới trăm vạn trượng, kéo ra thật dài.

Nếu đứng ở trên bầu trời nhìn xuống thì sẽ thấy khe này không phải đường thẳng, mà là hình cung.

- Tại Nam Vực này, đám già đời khốn kiếp đó lừa gạt ta, cho ta nuốt đủ thứ linh tinh, cuối cùng lại khiến ta bị phong ấn lại!! Chúng hứa với ta chắc chắn năm sau sẽ cho ta một vận may cực lớn. Nhưng những năm tháng sau đó, mấy lão già khốn kiếp đó kẻ thì chết, kẻ thì mất tích, cuối cùng chỉ còn một tên, lại dám thừa dịp ta ngủ bỏ chạy khỏi nơi này. Trước khi đi tên khốn ấy còn để lại cho ta một khối Cổ Ngọc Phong Yêu, nói rất hoa mỹ là để ta tìm hậu nhân cho bọn chúng, nhưng thực tế là cái đám khốn đó sợ thiên kiếp, muốn nương nhờ ta để chống lại!

Kháo Sơn Lão Tổ nghiến răng nghiến lợi, giọng nói vang dội khắp trời đất. Ở phía tây của Triệu quốc, một chiếc khe cực lớn rầm rầm nứt ra, tiếp nối với khe ở phía bắc, rõ ràng là đã hình thành hình dạng nửa vòng tròn.

Cảnh này khiến Thiên Cơ Lão Nhân khiếp sợ, dường như cảm thấy một cảm giác thấp thỏm không yên một cách quái lạ.

Mà Mạnh Hạo thì hít sâu một hơi, hắn nghĩ tới miếng Cổ Ngọc Phong Yêu mà mình lấy được.

- Cái đám tinh trùng tràn não này, bọn chúng đã không tuân thủ hứa hẹn thì thôi, lại còn dám bẫy ta. Ta cực kỳ phẫn nộ, dù ngủ say cũng bức ra một đạo thần niệm, nhưng thần niệm này quá yếu, có pháp tắc thiên đạo kiếp trước ngăn cản nên chỉ có thể hóa thân thành phàm nhân, bước lên con đường tu hành một lần nữa. Nếu bọn chúng dám lừa ta, vậy lão tổ ta liền đoạn luôn hậu nhân truyền thừa của chúng! Ta đổi tên Phong Yêu Tông thành Kháo Sơn Tông, từ nay về sau đạo thần niệm đó tự xưng là Kháo Sơn Lão Tổ!

Lời này của Kháo Sơn Lão Tổ vang lên, Mạnh Hạo trợn tròn mắt, toàn thân khựng lại, quay đầu ngơ ngác nhìn đất đai Triệu quốc, đầu óc ù ù, trong đầu vang vọng lời nói của Kháo Sơn Lão Tổ.

Nghe đến đó, sắc mặt Thiên Cơ Lão Nhân bỗng biến đổi, giật mình hoảng sợ, vội lùi ra sau vài bước. Lúc này mặt đất Triệu quốc lại vang lên ầm ầm, một cái khe cực lớn trực tiếp nứt ra từ biên giới phía nam. Cùng lúc đó ở phía trước Mạnh Hạo, phía đông của Triệu quốc cũng xuất hiện khe
nứt hình cung thật lớn. Bốn kẽ nứt nối tiếp lại với nhau, hình thành một hình tròn cực lớn bao phủ toàn bộ Triệu quốc.

Trong hình tròn này là cả lãnh thổ Triệu quốc, một vùng đất rộng lớn mênh mông là vậy nhưng lại bị chậm rãi nhấc lên trên không trung trong sự rung chuyển khó có thể hình dung này, để lộ ra bùn đất tối đen như mực, dấy lên những trận cuồng phong, bóc ra vô số bùn đất.

Mặt đất rung chuyển, bầu trời biến sắc, Thiên Cơ Lão Nhân lập tức tái nhợt mặt mày, hoàn toàn chấn động.

Mặt đất rầm rầm, không ngừng bị nâng lên, đảo mắt cái đã được nâng lên tới nghìn trượng, năm nghìn trượng, vạn trượng rồi tới một độ cao khó có thể hình dung được.

Như một khối lục địa thật lớn lúc này đang bị móc lên từ dưới nền đất, mà Mạnh Hạo chính là đang ở trên vùng này, hắn cảm thấy mình đang đến rất gần trời cao.

Trên vùng đất này có thành trì của phàm nhân, có tam đại tông môn, có Thiên Hà Phường, có vô số sinh linh!

Cho đến khi toàn bộ đất đai Triệu quốc hoàn toàn bị nâng lên khỏi mặt đất, nâng lên khỏi Nam Vực, để lại bên dưới một cái hố sâu cực lớn đến khó có thể hình dung.

Hố sâu này to bằng cả một Triệu quốc!

Mà ở trên hố sâu này, ở dưới mặt đất của Triệu quốc có một con ác quỷ có hình thể phải nói là khổng lồ hơn cả Triệu quốc, toàn thân có những gai sắc nhọn như là Huyền Vũ!!!

Trên mai rùa này là một tầng đất vô cùng dày, mà mặt đất bao chặt lấy mai rùa chính là Triệu quốc!

Một cái đầu khổng lồ chậm rãi thò ra từ trong cái mai rùa kia. Đầu kia to lớn có thể so với một tòa thành lớn của Triệu quốc, nước da xanh đen, đôi tròng mắt cực lớn, tràn đầy nếp uốn, trên mặt còn có không ít bùn đất, giờ phút này đang ngỏng lên, nhìn Thiên Cơ Lão Nhân nhỏ bé như một con kiến trong mắt nó, kẻ mà đang sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy, đầy vẻ không tin tưởng nổi, thậm chí còn ngừng cả hô hấp, đang sợ hãi vô cùng kia.

- Ngươi gọi ta ra là muốn chiến với ta một trận ư?

Mạnh Hạo ngây dại, đầu óc như nổ vang, những chuyện ly kỳ mà cả đời này hắn gặp được cũng không bằng một lần rung động lần này. Một màn làm cho hắn đột ngột trở nên trống rỗng, mất đi năng lực tự hỏi, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.

Kháo Sơn Lão Tổ lại là một con rùa khổng lồ!

Mà Triệu quốc lại là một mảnh đại địa được Kháo Sơn Lão Tổ nâng lên.

Mà mình, hai mươi năm này lại sống trên lưng Kháo Sơn Lão Tổ, khó trách lão được gọi là Kháo Sơn Lão Tổ. Lão không phải là kẻ chống lưng cho một người, mà là kẻ chống lưng cho cả Triệu quốc này. Bất kể là tu sĩ hay phàm nhân đều sống trên mảnh đại địa đều được lão chống lưng cho!

Kháo Sơn Tông của hắn chỉ là một tia thần niệm sau khi bản thể bị phong ấn ngủ say mà bức ra, muốn đoạn tuyệt hậu nhân truyền thừa của Phong Yêu Tông.

Khó trách trước kia của Kháo Sơn Tông được gọi là Phong Yêu Tông, nhưng hôm nay đã rất ít người biết được. Khó trách Kháo Sơn Tông được gọi là Ma tông, quy tắc tông môn rất tàn khốc, tự chém giết lẫn nhau

Chỉ một tia thần niệm hóa thành thân thể đã tu luyện tới Trảm Linh, vậy thì bản thể của Kháo Sơn Lão Tổ sẽ mạnh tới mức nào!?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện