Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1577: Đồ nhi ngoan, chớ đi!


trước sau

Thần sắc của Mạnh Hạo cổ quái, không đợi hắn nói điều gì, ánh mắt của lão đạo lần nữa trừng mắt nhìn tròn nhẵn, nhìn về những đệ tử của Hạo Nhiên Tông bên cạnh.

- Đứng ở đó làm cái gì, không nhìn thấy sư thúc của các ngươi bị người khi dễ sao, còn không đi hỗ trợ!

Lão đạo giậm chân một cái, lập tức giữa không trung một tiếng ầm. Những đệ tử của Hạo Nhiên Tông rối rít cười khổ, nhìn nhau một cái, đều thấy được sự bất đắc dĩ lẫn nhau.

Nhất là lão giả dẫn đầu cũng nhanh sắp phát khóc lên, nội tâm thở dài, không biết nên xuất thủ hay chưa xuất thủ.

Khi ông ta đang rối tung, bỗng nhiên, đầu cuối của mảnh bầu trời có một tiếng cười bất ngờ truyền ra, theo tiếng cười vang dội, trong cả Lạc Hà Tinh, vô số mãng xà hí vang, trong phút chốc đồng loạt truyền ra.

Từng tiếng gào thét vang dội từ bốn phương tám hướng. Mây mù cuồn cuộn, bất ngờ tạo thành từng cái vân mãng, xuyên qua trôi đi trên trời, chạy thẳng tới Mạnh Hạo.

Lại từ trên mặt đất bốn phía, có từng đạo mãng xà giống như mũi tên nhọn, mang ánh mắt âm lạnh, thè lưỡi rắn, chớp mắt mà đến.

Như vậy vẫn chưa xong, trong bầu trời phía trên, đồng dạng có một con mãng xà to lớn đang giáng xuống từ trên trời. Trên người có tia sáng mười ngàn trượng, dường như mang loại tương tự Chí Tôn ý nào đó, rầm rầm mà đến.

Một màn này khiến tu sĩ bốn phía đều tâm thần chấn động, Mạnh Hạo lại ngẩng đầu, sau đó hai mắt hơi co rút, trái lại nở nụ cười.

- Rốt cục, thấy được một tênthiên kiêu ở Sơn Hải này.

Khi Mạnh Hạo lẩm bẩm, cảm thấy có chút ngứa tay. Vào khoảnh khắc vài con mãng xà lại tới, hắn chẳng những không lui về phía sau, ngược lại nhoáng lên một cái chạy thẳng tới bầu trời.

Một tiếng ầm, tốc độ của hắn cực nhanh, nhưng lại dựa vào lực lượng của thân thể, trực tiếp cùng những vân mãng đó đụng vào nhau, gào thét ngập trời. Khi những vân mãng đó bị tan vỡ toàn bộ, chia năm xẻ bảy, Mạnh Hạo đã gần kề với con mãng xà từ trên trời giáng xuống, cụ bị một tia ý của Chí Tôn.

Khoảnh khắc tới gần, tay phải của Mạnh Hạo nâng lên bỗng vung lên, lập tức căn nguyên thần hỏa ngập trời lên, phút chốc tạo thành biển lửa, đốt cháy thiên địa. Thân ảnh của mãng xà chợt lên tiếng, lập tức có cuồng phong ầm ầm thổi ra, không ngờ tạo thành một cái phong đạo, khiến cho biển lửa không thể khoảnh khắc bao trùm, theo phong đạo, mãng xà gào thét mà đến, há ra cái miệng to, có ánh sáng bộc phát ra từ trong miệng của nó.

Mạnh Hạo cười nhạt một cái, tay phải nắm tay, gần như vào khoảnh khắc mãng xà há miệng, đánh ra một quyền!

Quyền thứ nhất, Diệt Sinh!

Ầm, chỉ là một quyền đánh ra, thiên địa biến sắc. Gió mây cuốn ngược, bầu trời run rẩy, mặt đất nổ vang. Mãng xà phát ra tiếng hét thảm thê lương. Ánh sáng trong miệng lập tức phá thành mảnh nhỏ, thân thể bị vỡ nát từng tấc một, ầm ầm tan rã giữa không trung.

Theo sự tan rã, Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời gầm nhẹ một tiếng. Tiếng hô của hắn không lớn, nhưng khi truyền ra, lại làm cho xà mãng bốn phía lại tới bị run rẩy hết thảy, càng không dám tiến lại gần, như bị chấn nhiếp, toàn bộ lui về sau.

- Câm miệng!

Một tiếng nũng nịu từ bầu trời truyền đến. Cô gái nọ mặc quần áo rất là dã tính, đạp ánh sáng năm màu, khoảnh khắc mà đến, tốc độ cực nhanh, một khắc trước còn ở phía xa, tiếp theo một cái chớp mắt đã ở trước người Mạnh Hạo.

Tướng mạo của cô gái này rất đẹp, chỉ có điều màu da hơi đen. Mặc dù như thế, nhưng lại khiến cho trên người nàng có thêm một cỗ khí chất độc đáo, cũng không giống với tất cả nữ tu mà Mạnh Hạo đã từng gặp qua.

- Long Xà Nữ!!

- Chính là Long Xà Nữ của Long Xà Hợp Hoan Tông! Nàng không ngờ cũng tới Lạc Hà Tinh chúng ta!

- Liên minh dụ dỗ quá lớn đối với việc truy nã Mạnh Hạo. Ngay cả Long Xà Hợp Hoan Tông cũng động tâm... Hay là Long Xà Nữ trong liên minh vốn luôn luôn huyênh hoang ngông cuồng đó đã động tâm...

- Cô gái này nếu đã tới, nói vậy tám vị khác trong Thiên Thần Cửu Chỉ cũng đang trên đường!

Mọi người rối rít nghị luận, lão giả của Hạo Nhiên Tông thì nội tâm nhẹ nhàng thở ra, âm thầm cũng có cảm tạ với Long Xà Nữ kia. Sự xuất hiện của đối phương khiến cho mình tránh khỏi lúng túng, không cần đi lựa chọn là xuất thủ hay không.

Thời khắc này dư quang nhìn về phía sư tôn của tông môn nhà mình, lão giả lại nở nụ cười khổ. Ông ta phát hiện lão đạo kia không ngờ ánh mắt càng lóng lánh. Ông ta rất rõ ràng, vị sư tổ có chút hồ đồ này, mỗi khi loại ánh mắt ấy xuất hiện, liền đại diện hành vi càng hồ đồ...

Mạnh Hạo mắt thấy nữ nhân kia lại tới, tốc độ cực nhanh, đôi mắt hắn hơi chợt ngưng trọng lại, trên mặt lại lộ ra nụ cười. Bởi vì hắn nghe được lời nói về thân phận của tu sĩ bốn phía đối với cô gái này.

- Thiên Thần Cửu Chỉ, phải là hạng người thiên kiêu trong Đệ Bát Sơn Hải Thiên Thần Liên Minh... Không tệ không tệ! Nợ nần của Đệ Cửu Sơn Hải, ta cũng muốn gần như vậy. Đệ Bát Sơn Hải này... nếu gặp, sẽ phải cướp đoạt một phen mới được.

Mạnh Hạo cười ha hả một tiếng, thân thể chạy vọt ra, chạy thẳng tới Long Xà Nữ.

Đôi mắt của cô gái này hơi co rút lại. Sự cường hãn của Mạnh Hạo khiến nàng có chút giật mình, nhưng nàng không né tránh, mà là tay phải nâng lên giữa cái bấm quyết, lập tức ánh sáng năm màu bốn phía nàng đột nhiên bạo phát, khuếch tán ra phía ngoài, bỗng nhiên hóa thành năm con mãng xà, gầm thét chạy thẳng tới Mạnh Hạo.

Cùng lúc đó, cô gái lại giữa cái phất tay, có một chuỗi lục lạc xuất hiện. Khi nàng lắc lư, một loạt sóng âm truyền ra, rơi vào trong tai Mạnh Hạo, dường như cửu thiên chi âm, không ngờ có thể rung chuyển thần hồn.

Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, hắn tu qua Đạo Thần Kinh, đối mặt sóng âm rung chuyển thần hồn này, hắn sau một tiếng hừ lạnh, thần thức bỗng nhiên dạt ra, lập tức tạo thành một cổ gió lốc vô hình, bạo phát ầm ầm, trực tiếp cắn trả, khiến sắc mặt của nữ nhân kia biến hóa. Khóe miệng trực tiếp tràn ra máu tươi, thân thể lui về phía sau thần sắc khiếp sợ.

Không đợi cô gái này có hành động gì, thân thể của Mạnh Hạo lóe lên một cái, trong nháy mắt hóa thành con đại bàng màu xanh, bay ra như tia chớp, chạy thẳng tới năm con mãng xà. Đại bàng vốn là khắc tinh của long xà, thời khắc này vừa xuất hiện, chỉ khí thế liền lập tức khiến năm con mãng xà run rẩy. Đại bàng màu xanh bỗng nhiên tới gần, trực tiếp chộp một cái.

Tiếng nổ vang quanh quẩn, năm con mãng xà dường như mất đi hết thảy sức chống cự, toàn bộ tan vỡ. Mạnh Hạo cũng chạy thẳng tới cô gái kia.

- Đại Bằng Biến! Ngươi là đệ tử của Thiên Bằng Tông!

Sắc mặt của cô gái biến hóa, thân thể cấp tốc lui về phía sau, tay phải bấm quyết, phun ra một ngụm máu tươi, ngưng tụ máu huyết, sau đó trở thành một vết máu. Vết máu ấy nhuyễn động mạnh, trong chớp
mắt, không ngờ hóa thành một con rồng!

Con rồng này là máu huyết biến thành, lại không phải màu máu, mà là màu đen. Rồng đen ở một chỗ, gió mây cuốn lên, gào thét chạy thẳng tới Mạnh Hạo.

- Những thuật pháp này xứng đáng là thiên kiêu sao?

Mạnh Hạo lắc đầu, nếu chỉ như vậy, cô gái này ngay cả tư cách viết giấy nợ cho hắn cũng không có.

Hắn giữa cất bước, tay phải nâng lên đánh xuống một quyền.

Đây là quyền thứ hai của hắn, Nhập Ma Quyền!

Một quyền đánh ra, cả bầu trời dường như muốn sụp xuống. Con rồng đen nọ mới vừa xuất hiện, liền lập tức vặn vẹo, phát ra tiếng hét thảm thê lương, dường như muốn tan vỡ.

Gần như đồng thời lúc lời nói của Mạnh Hạo truyền ra, tu vi bên trong cơ thể của cô gái vận chuyển. Bên ngoài thân bất ngờ xuất hiện hơn mười ngọn Hồn Đăng, trong đó có hơn phân nửa đều đã tắt, bên trong mỗi một ngọn Hồn Đăng tắt, đều có một tên tiểu nhân đang ngồi khoanh chân.

Những tiểu nhân này có bộ dáng đều là gương mặt nữ tử, nhưng chi dưới lại không phải đôi chân mà là thân rắn. Thời khắc này toàn bộ bọn họ mở mắt ra từ trong nhập định, chợt nhìn về phía con rồng đen.

- Long Xà Thập Tam Điệp!

Thanh âm sắc bén của cô gái bỗng truyền ra. Lập tức con rồng đen mắt thấy sắp tan vỡ, đột nhiên thân thể chấn động, không ngờ trên người của nó, khí thế tăng mạnh gấp đôi!

Sau đó là gấp hai, gấp ba, gấp bốn lần... Trong chớp mắt, khí thế của con rồng đen không ngờ gia tăng 13 lần, khí tức ngập trời. Khi nó ầm ầm nổi lên, hoàn toàn bất đồng với lúc trước, thậm chí mơ hồ. Trên người của nó không ngờ tràn ra dấu vết của đạo.

Mạnh Hạo rất ngạc nhiên, nhưng như cũ lắc đầu.

- Còn chưa đi!

Hắn vừa nói ra, đã không có kiên nhẫn, quyền thứ ba trực tiếp rơi xuống, một quyền này, Sát Thần!

Sát Thần vừa ra, bầu trời nổ vang. Khí thế rồng đen tăng mạnh 13 lần, phát ra tiếng gào thét thê lương, thân thể ầm một tiếng, trực tiếp liền tan vỡ nổ tung. Một màn này lập tức rung chuyển tất cả tu sĩ bốn phía.

Từng người một nhìn Mạnh Hạo, đồng thời trợn mắt há hốc mồm, bỗng nhiên đều run rẩy.

- Thiên Thần Liên Minh đánh giá sai lầm, người này có thể phát huy ra... Không phải Cổ Cảnh!

- Hắn Thương thế của hắn khôi phục rồi!

- Cho dù là mạng thương thế trên người, hắn vẫn kinh khủng đến mức có thể hủy diệt cả nhà Hắc Hồn Đạo, ngay cả Hắc Hồn lão tổ cũng bị thương nặng!

Trong sự hoảng sợ của vài người nơi đây, Mạnh Hạo bước ra một bước. Tốc độ cực nhanh, khoảnh khắc chạy thẳng tới Long Xà Nữ. Khi tay phải nhấc lên, trong mắt tràn ra ánh sáng lạnh lùng. Đối với những tu sĩ theo đuổi giết mình, bất kể nam nữ, trừ phi có thể chứng minh có giá trị thiếu tiền mình, nếu không, Mạnh Hạo sẽ không mảy may nương tay.

Thời khắc này tới gần, sát cơ ngập trời, sắc mặt của Long Xà Nữ đại biến. Hai tay bấm quyết thật nhanh, gần như Mạnh Hạo lại tới, tay phải khoảnh khắc chộp một cái ở cổ họng của Long Xà Nữ. Thân ảnh của cô gái trực tiếp trở thành tàn ảnh.

Ở phía xa, thân ảnh của cô gái xuất hiện lần nữa, khóe miệng tràn ra máu tươi, Mạnh Hạo khẽ hô một tiếng, hắn trong sự thuấn di vừa rồi của cô gái, cảm nhận được Đạo Thần Kinh dao động.

Mạnh Hạo từ đó nhoáng lên một cái. Sắc mặt của Long Xà Nữ tái nhợt, bên trong thần sắc lộ ra sợ hãi. Nàng cấp tốc lui về sau, lần nữa bấm quyết, trong nháy mắt Mạnh Hạo tới gần, lại một lần nữa trốn ra.

Mạnh Hạo lập tức hứng thú, tay phải lại bỗng nhiên phóng ra một chỉ. Phong Yêu đệ bát cấm trong nháy mắt triển khai, cô gái này không quan sát, lập tức toàn thân chợt ngừng, đôi mắt mở to, lộ ra tuyệt vọng.

Mắt thấy Mạnh Hạo tới gần, đột nhiên, trong hư vô giữa hắn và cô gái này, một cái tay khô héo chợt đưa ra, vỗ mạnh về Mạnh Hạo.

- Chuẩn Đạo? Cút!

Mạnh Hạo nhìn một cái, lập tức nhận ra, khi tay phải nhấc lên, khí tức của Chí Tôn Kiều bạo phát ầm ầm trong người, trực tiếp đụng chạm với bàn tay đang tới. Bàn tay nọ ầm một tiếng toàn bộ vỡ vụn, bên trong hư vô có một bà lão lảo đảo bay ra, hoảng sợ nhìn Mạnh Hạo. Khi bà ta phun ra máu tươi, chợt xông về Long Xà Nữ, ôm lấy nàng bỏ chạy phía xa xa.

Lão bà này chính là người hộ đạo của Long Xà Nữ, nhưng thời khắc này, bà ta lại hoảng sợ khủng khiếp.

- Thiếu chủ chạy mau, người này... Người này không bị thương!

Nhìn Long Xà Nữ bỏ chạy, Mạnh Hạo bỗng nhiên cười cười. Chỉ có điều là nụ cười ấy lạnh lẽo như băng. Tay phải hắn đột nhiên nâng lên, chộp một cái về phía Long Xà Nữ xa xa.

- Nhân quả vi dẫn, một tờ ước định, từ nay về sau... ngươi thiếu ta tiền!

Giữa lúc ngón tay của Mạnh Hạo rơi xuống, lập tức đỉnh đầu của Long Xà Nữ xuất hiện sợi dây nhân quả. Trong đó có một sợi sáng ngời nhất, khoảnh khắc liên tiếp ở cùng một chỗ với Mạnh Hạo, trực tiếp lạc ấn!

Một tiếng ầm, Long Xà Nữ phun ra máu tươi. Nội tâm của nàng có nỗi hoảng sợ không hiểu, nhất là khi nhìn đến bàn tay của Mạnh Hạo, đột nhiên xuất hiện một tờ giấy tán phát tia sáng, dường như trong cơ thể mất đi một ít gì, sự hoảng sợ đó càng mạnh hơn.

Đúng lúc này, bỗng nhiên một tiếng hừ lạnh truyền đến từ bầu trời. Đó là một mảnh sương máu.Sương mù cuồn cuộn, chạy thẳng tới Mạnh Hạo.

- Lại tới một người!

Mạnh Hạo cười, không đứng ở nơi đó chờ đợi, mà là thân thể lóe lên một cái, hóa thành một đạo cầu vồng chạy thẳng tới tinh không, thoạt nhìn, dường như muốn chạy trốn.

- Đồ nhi ngoan, chớ đi!

----------oOo----------

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện