“Thân thể Đạo Cảnh, cần... Cổ Thần Huyết.” Mạnh Hạo
nhớ lại trong thí luyện ở Cửu Hải Thần Giới, vị lão nhân truyền thụ cho hắn ba
quyền diệt sát kia, đã nói như thế.
”Cổ Thần Huyết...” Mạnh Hạo nghĩ tới
danh sách của Đệ Thất Sơn Hải có nói lúc ở Như Phong Giới: tại Đệ Thất Sơn Hải
có Cổ Thần Huyết.
Ngay lúc Mạnh Hạo đang suy nghĩ, Bạch chủ bên
kia phun ra máu tươi, thân thể bị cắn trả bị thương nặng, tóc trong nháy mắt biến
thành màu trắng, thân thể cũng có khô héo, khí tức cả người hắn lập tức suy yếu,
Vĩnh Hằng Thanh Đế Quyết ở trong người hắn điên cuồng vận chuyển.
Nhưng hắn chua xót hiểu rõ, mình không có đường
lui, cũng không chạy được, hôm nay ở chỗ này sinh cơ mong manh, chỉ có nước liều
chết chiến một trận.
Hắn ngửa mặt lên trời cười to thê lương, hai
tay bấm quyết, phun ra máu tươi. Hắn không có dùng lại Tử Chú Thuật, pháp này
lúc trước bị Mạnh Hạo phá giải, giờ này Mạnh Hạo thần thức quá cường đại có thể
so với Chí Tôn, hắn càng không có cơ hội thi triển Tử Chú pháp.
Cắn răng một cái, Bạch chủ trong tiếng cười
thê lương, hai tay bỗng nhiên điểm về hướng Mạnh Hạo, lập tức một đao một kiếm
ngoài thân thể hắn kia trong nháy mắt đỏ thẫm giống như Ma diệm, cũng có khói
đen cuộn lên ngập trời, dường như đang nối thông với đầu cuối tinh không, nối
tiếp với 33 Thiên... Tức thì Sơn Hải Giới nổ vang, xuất hiện lực lượng bài
xích.
Nhưng ngay khi xuất hiện lực bài xích này, đồng
thời, Bạch chủ ngửa mặt lên trời rống lớn, đỉnh đầu của hắn xuất hiện một vật
tương tự như cái mão đế. Vật này chớp lóe, trong nháy mắt lực lượng Sơn Hải ổn
định lại.
Mão đế kia, chính là dấu hiệu của người chủ
Sơn Hải, dùng vật này để trấn áp lực bài xích của Sơn Hải Giới, giúp cho hắn có
thể trong thời gian ngắn, mượn lực lượng của 33 Thiên!
- Giết! Bạch chủ rống giận, đao kiếm cùng ngân
lên, mang theo sát cơ ngập trời, trong nháy mắt chạy thẳng tới phía Mạnh Hạo!
Dường như biết được đao kiếm này cho dù có mạnh
mấy đi nữa, cũng rất khó đánh chết Mạnh Hạo, Bạch chủ trong tiếng cười thảm, trong
mắt lộ ra ngọn lửa điên cuồng, dường như bất cứ giá nào phải thi triển một kích
tối hậu, không phải ngươi chết, chính là ta vong!!!
Hắn giơ cao tay lên, lập tức vật tổ lệ quỷ
trên mu bàn tay hắn, giờ khắc này giống như sống lại, ánh mắt chớp động, có lệ
khí ngập trời, trong nháy mắt tràn ngập cả tinh không.
Mơ hồ, ở đầu cuối tinh không, trên 33 Thiên,
hình như có một tiếng gầm nhẹ, xuyên qua vách ngăn, rơi vào trên chiến trường
giữa Mạnh Hạo và Bạch chủ!
Tiếng gầm này, không phải Đạo Phương xuất hiện
trên trận chiến đầu tiên của Mạnh Hạo và Bạch chủ lúc trước, mà là kẻ khác!
Mạnh Hạo hơi đổi sắc, trong mắt lộ ra tia sáng
kỳ lạ, như có điều suy nghĩ. Đối mặt với đao kiếm rít gào bay tới kia, hắn đưa
tay chụp một trảo lên hư không, “ầm” một tiếng, đao kiếm chấn động.
Tiểu đao kia trong nháy mắt phát sáng rực rỡ,
nhưng lại cong vòng như hòa tan, bỗng nhiên khuếch tán tránh ra một trảo của Mạnh
Hạo, sau đó, không ngờ vẽ thành một thân ảnh hư ảo giữa tinh không.
Đó là một con thằn lằn to lớn, dữ tợn, trên
thân nó mọc vô số gai nhọn sắc bén, từng cây gai toát ra tia sáng lạnh. Con cự
thú gào một tiếng, rầm rầm va chạm về hướng Mạnh Hạo.
Về phần thanh tiểu kiếm kia, cũng trong vặn vẹo
hòa tan, vẽ thành một con rồng bạc, phát ra tiếng long ngâm, xông tới phía Mạnh
Hạo.
Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, ánh mắt của hắn hầu
như đều rơi vào trên người Bạch chủ, thời khắc này thu lại nhìn về phía con thằn
lằn và rồng bạc kia, ngay lúc đó, thần thức của hắn “ầm ầm” tản ra, tạo
thành uy áp làm cho tinh không trước mắt vặn vẹo, như có một lực lượng mạnh mẽ
xé rách hết thảy. Con thằn lằn to lớn kia run rẩy, phát ra tiếng gào thê lương,
thân mình nó ở giữa không trung bị cắt rời, rồi “ầm” một tiếng, nổ
tung vỡ nát.
Con con rồng bạc kia cũng y như thế, dường như
không có tư cách vùng vẫy chút nào, trong phút chốc liền biến thành mảnh vụn.
Đao băng kiếm nát!
Chí bảo Bạch chủ chuẩn bị từ trước để đối phó
Mạnh Hạo, giờ khắc này dưới lực lượng thần thức có thể so với Chí Tôn tám thành
của Mạnh Hạo, lập tức chúng bị hư vô vặn vẹo, bị tinh không nghiền ép, rầm rầm
vỡ vụn.
Hóa thành vô số mảnh vỡ, Mạnh Hạo phất tay áo
một cái, lập tức cuốn đi phá vỡ tinh không, tiêu tán ra bốn phương tám hướng.
Ngay khi đao kiếm vỡ nát, Bạch chủ gào thét
long trời lở đất, dường như từ trên 33 Thiên ở đầu cuối tinh không kia cũng
truyền ra tiếng gầm thét vang trời.
Lệ quỷ trên mu bàn tay Bạch chủ, càng trở nên
dữ tợn. Trong ánh mắt nhìn của Mạnh Hạo, lệ quỷ bỗng nhiên huyễn hóa ra, nhưng
không phải xông về phía Mạnh Hạo, mà xoay mình trực tiếp dung nhập vào trong cơ
thể Bạch chủ.
Bạch chủ chấn động toàn thân, ngửa mặt lên trời
gầm thét.
”Grào...” Thân thể Bạch chủ trong tiếng
gào thét liền bành trướng, thoáng cái đã lớn tới mười trượng, rồi tới trăm trượng,
hai mắt đỏ thẫm, lộ ra ý điên cuồng, lý trí của hắn dường như vào lúc này đều bị
đè nén xuống, mà hiện ra là vẻ điên cuồng tuyệt đối.
Không ngờ từ lưng hắn mọc ra những cây gai nhọn
sắc bén, khiến người ta nhìn thấy mà kinh sợ; phiến phiến vảy bao phủ toàn thân
hắn, sắc mặt hắn đầy đau khổ, hai tay vỗ mạnh trên ngực, “ầm” một tiếng,
từ chỗ xương cụt của hắn lại mọc ra một cái đuôi to lớn.
Còn trên đỉnh đầu của hắn, mơ hồ có hai cái sừng
dữ tợn, cũng đang nhanh chóng mọc ra... Trên thân hắn “rầm rầm” bùng
phát ra khí tức kinh người.
Khí tức kia không thuộc về Sơn Hải Giới, đó là
dị tộc, dị tộc đến từ 33 Thiên!!!
Một màn này, Mạnh Hạo không phải lần đầu nhìn
thấy, lúc trước khi hắn chiến đấu với Lữ Hầu của Đệ Thất Sơn Hải đã gặp một màn
tương tự, chỉ có điều Bạch chủ giờ này, về khí thế cường hãn hơn nhiều so với Lữ
Hầu.
Nhưng... nhưng Sơn Hải lại không có xuất hiện
bài xích. Cái mão đế trên đỉnh đầu
Bạch chủ sáng lóng lánh, tinh không bốn phía
tràn đầy một ý chí đặc thù, dường như tách rời nơi này với Sơn Hải Giới, làm
cho Sơn Hải Giới không thể cảm ứng!
Mà hiển nhiên, thân phận của Bạch chủ cũng là
trọng điểm làm cho ý chí của Sơn Hải Giới không thể nhận ra một màn ở nơi này!
- Chết, chết, chết! Bạch chủ ngửa mặt lên trời
rống lớn, trên người của hắn, dường như có nối tiếp kỳ dị nào đó với 33 Thiên.
Nối tiếp này Mạnh Hạo có thể phát hiện, hắn hơi nhíu mày, nhưng trong mắt cũng
không có bất ngờ.
Từ sau một trận chiến với Lữ Hầu lúc trước, Mạnh
Hạo đã biết Bạch chủ này nhất định cũng có loại thủ đoạn đó. Chỉ có điều hiển nhiên
thủ đoạn loại này phải trả giá cao, nghiêm trọng đến mức không cách nào hình
dung. Phàm là có một tia sinh cơ, Bạch chủ cũng sẽ không sử dụng, cho nên trận
chiến đầu tiên với Bạch chủ trước kia, Bạch chủ không hề dùng tới, chỉ là cuối
cùng mượn nó để chạy trốn mà thôi.
Thế nhưng trước mắt, cái khe nứt sụp đổ, Mạnh
Hạo quá cường hãn, đã diệt tuyệt một tia hy vọng cuối cùng trong lòng Bạch chủ.
Hắn hiểu rõ, hôm nay... là cục diện chết chắc mười phần, chỉ có liều mạng có lẽ
có khả năng tìm được một đường sinh cơ!
”Grào...” Bạch chủ gầm thét, thân thể
hóa thành một luồng sáng đen, chạy thẳng tới Mạnh Hạo, tốc độ cực nhanh, trực
tiếp xuyên phá tinh không, khi xuất hiện đã ở trước người Mạnh Hạo, hắn giơ tay
đầy móng vuốt sắc bén, chụp thẳng tới hướng Mạnh Hạo.
”Ầm!” Dưới một trảo có lực lượng
đánh vỡ tan tinh tú, đánh tinh không vỡ vụn này, trên người của hắn giờ này,
tuy rằng còn chưa bùng phát lên tới lục nguyên, nhưng đã vô hạn đến gần.
Đối mặt với một trảo như thế, Mạnh Hạo trong mắt
chợt lóe sáng, thần thức “rầm rầm” tản ra, với trấn áp bất ngờ của Bạch
chủ này, lực lượng thần thức có thể so với Chí Tôn tám thành của hắn, làm cho Bạch
chủ trong tiếng nổ “ầm ầm” bay tới, thân thể lại run rẩy, ngừng lại
giữa không trung.
Đồng thời ngay lúc đó, Mạnh Hạo phất tay một
cái, trong tay của hắn lập tức xuất hiện gương đồng, khoảnh khắc hòa tan, trở
thành Chiến Binh. Lúc này Chiến Binh còn sắc bén hơn trước, hình dáng cũng có
thay đổi, thoạt nhìn đầy sát khí... vừa vung lên, ánh đao lóng lánh, Bạch chủ
gào thét, thân thể “ầm” một tiếng bị bức lui mười mấy trượng.
Ngực của hắn xuất hiện một vết thương thật lớn,
nhưng lại quỷ dị không có máu tươi chảy xuống. Hắn gầm thét điên cuồng đang định
lần nữa vọt tới, Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, dùng thần thức trấn áp.
”Ầm” một tiếng, thân thể Bạch chủ lại
khựng lại. Dưới uy áp kinh khủng của Mạnh Hạo này, Bạch chủ không có mảy may lực
phản kích, mặc cho hắn cường hãn như thế nào, đều phải run rẩy dưới uy áp kia.
Mạnh Hạo trong mắt sáng lên, cất bước, Chiến
Binh xẹt qua tinh không, tỏa ra ánh sáng chói mắt, dường như muốn chém ra tinh
không, tạo thành lực lượng kinh người, trong nháy mắt rơi xuống.
”Ầm” một tiếng, thân thể Bạch chủ,
nhưng lại bị chém thành hai nửa ở giữa không trung, cũng như trước không có máu
tươi chảy xuống, chỉ truyền ra tiếng thét thê lương.
Nhưng... xuất hiện một màn quỷ dị, là hai nửa
thân thể này lại trong nhuyễn động, hóa thành hai Bạch chủ, từ hai hướng mang
theo điên cuồng, lần nữa vọt tới.
Mạnh Hạo nhíu mày, thần thức tản ra, đồng thời,
vung Chiến Binh chém qua, lần nữa chặt đứt... Sau đó, hiện ra trước mặt hắn lại
là bốn Bạch chủ!
”Bất tử bất diệt ư?” Trong mắt Mạnh
Hạo lóe lên tia sáng lạnh, thu hồi Chiến Binh, tay phải bấm quyết điểm một cái,
lập tức Chí Tôn Kiều rầm rầm hiện ra, trấn áp xuống. Đồng thời thần thức của hắn
cũng bùng phát, bẻ gãy nghiền nát, trong phút chốc, dường như liền phát ra lực
lượng của lục nguyên, làm cho bốn thân thể Bạch chủ hóa thành trực tiếp vỡ vụn
giữa không trung.
”Rầm rầm rầm rầm!” Những mảnh vụn
kia trong tiếng nổ vang, Mạnh Hạo lại nhíu mày, phía trước hắn, vô số mảnh vụn
lại từng cái một không ngừng ngưng tụ, trong nháy mắt, thân ảnh Bạch chủ xuất
hiện không phải bốn người, mà là... mấy chục người!
- Chết, chết, chết! Mấy chục Bạch chủ này, cùng
một lúc rống giận, từ bốn phương tám hướng phóng vọt tới phía Mạnh Hạo...