Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1669: Chí tôn dị tộc


trước sau

Đệ Tứ Sơn Hải dường như chuẩn bị rất lâu, hay hoặc là nói, bọn họ vào thời điểm đều đang chuẩn bị. Gần như khoảnh khắc những dị tộc đó phủ xuống, bên trong Đệ Tứ Sơn Hải liền tinh không nổ vang. Từng cổ Âm La đại điện tựa như Minh giới, trực tiếp huyễn hóa ra, cũng có Hoàng Tuyền chen chúc lao xuống, quét ngang thương mang.

Làm cho dị tộc phủ xuống Đệ Tứ Sơn Hải, không đợi khai chiến liền lập tức phát ra tiếng gào thét thê lương, tử vong rất nhiều, không thể tiến lại gần Đệ Tứ Sơn Hải nửa bước.

- Giết!

Bên trong Đệ Tứ Sơn Hải truyền ra tiếng gầm nhẹ, vô số tu sĩ chạy ra.

Mà quỷ dị nhất không phải Đệ Tứ Sơn Hải, mà là... Đệ Cửu Sơn Hải!

Gần như trong nháy mắt những dị tộc đó phủ xuống Đệ Cửu Sơn Hải, bên trong Đệ Cửu Sơn Hải có một đạo hào quang rực rỡ, không biết là từ chỗ nào truyền đến. Một chớp mắt quét ngang, bao trùm cả Đệ Cửu Sơn Hải Giới. Nơi nó đi qua, Sơn Hải Giới tu sĩ không đáng lo, nhưng những dị tộc kia lại toàn bộ thân thể run lên, trực tiếp tan vỡ.

Chiến tranh giữa Sơn Hải Giới cùng 33 Thiên vào giờ khắc này, hoàn toàn bộc phát toàn diện!

Vào khoảnh khắc chiến tranh bộc phát, ý chí của Sơn Hải Giới khuếch tán cả Sơn Hải Giới. Nơi nó đi qua, những dị tộc của Đệ Nhất Thiên toàn bộ rống giận, thân thể truyền ra tiếng động răng rắc. Thân thể của bọn họ, tu vi của bọn họ, hết thảy bọn họ vào giờ khắc này bị áp chế thẳng thừng, có thể phát huy được, chỉ có sáu thành của chiến lực chân chính!

Đây chính là chỗ kinh khủng của Sơn Hải Giới, trở thành chỗ sinh sôi nảy nở của Tiên giới, chỉ là một trong tác dụng của nó. Nó dù sao cũng là niên đại được sáng tạo ra ở chiến tranh, tất cả sự tồn tại của nó,... chính là vì chiến tranh!

- Sơn Hải Giới!

Tiếng gầm lên giận dữ vang dội. Trong tiếng nổ ầm ầm, một thân ảnh gầy đi ra từ trên đại lục của Đệ Nhất Thiên. Mỗi một bước rơi xuống cũng làm cho Sơn Hải Giới chấn động.

Một cỗ khí tức của Chí Tôn từ trên người của thân ảnh ấy, vào giờ khắc này ngập trời lên, truyền khắp bốn phương tám hướng!

Mặc dù là ý chí của Sơn Hải Giới, phủ xuống trên uy áp của thân ảnh ấy đều tựa hồ không thể đưa đến quá nhiều tác dụng. Thân ảnh ấy bắt đầu còn là gầy, nhưng theo sự đi ra, thân thể gã bành trướng mãnh liệt, trong chớp mắt liền hóa thành trăm trượng, nghìn trượng, rất nhanh ... liền đạt tới mười ngàn trượng!

Thân thể đó giống như một con ma thú, tràn ngập vảy, còn có cái đuôi mười ngàn trượng, cùng với chiếc sừng ở đỉnh, khiến cho toàn thân trên dưới của gã có khí thế kinh thiên.

Mơ hồ có ngọn lửa màu đen vây chung quanh gã. Hai mắt gã là màu đỏ. Ánh mắt nhìn đến, tinh không đều vặn vẹo tan vỡ, nhìn xuống Sơn Hải Giới, dường như vào một chớp mắt đó, quét qua tất cả chúng sinh trong Sơn Hải Giới. Trừ bên trong Sơn Hải Giới này, có một người khiến cho gã kiêng kỵ nhất ra, trên người của hai người khác thì hơi dừng lại một chút!

Một người ở Đệ Tứ Sơn Hải, một người khác thì ở Đệ Bát Sơn Hải!

Ở Đệ Tứ Sơn Hải là Địa Tạng, ở Đệ Bát Sơn Hải ... Là Mạnh Hạo!

Sở dĩ gã coi trọng Địa Tạng, là bởi vì giờ khắc này trong Đệ Tứ Sơn Hải, khí thế của Địa Tạng ngập trời lên. Mơ hồ dường như muốn tranh nhau phát sáng với Chí Tôn, nổ vang cửu thiên, Sơn Hải đều kinh hãi!

Còn bên phía Mạnh Hạo lại là vì hắn chém chết Bạch chủ. Bạch chủ đó... hiển nhiên chính là dị tộc nhất mạch tới từ đại lục của Đệ Nhất Thiên!

- Một cái Sơn Hải Giới nhỏ nhoi, Đệ Nhất Thiên chỗ của bản tôn cũng đủ để quét ngang!

- Mạn Đế La Chủ Tể, hai Đại Ma Tôn dưới trướng bổn tọa, tiến hành một cuộc... Huyết tế Sơn Hải Giới này cho bổn tôn!

- Lấy máu thịt của Sơn Hải Giới tiên nhân huyết tế bầu trời, lấy hồn của chúng tiên hiến tế Thiên Phương, khiến Sơn Hải Giới này tan rã, khiến tất cả sinh mạng chỗ này... hóa thành tro bụi!

Thân ảnh mười ngàn trượng nhàn nhạt lên tiếng, thanh âm nổ ầm ầm, truyền khắp cả Sơn Hải Giới.

Theo lời nói của gã truyền ra, lập tức từ phía sau gã, trên Đệ Nhất Thiên đó, có vô số thân ảnh của dị tộc gào thét ra, mang sát cơ, lần nữa tản ra cả Sơn Hải Giới. Mỗi một mảnh khu vực của Sơn Hải đều có dị tộc phủ xuống.

Nhóm dị tộc thứ hai phủ xuống rõ ràng trên tu vi cùng giết chóc phải vượt ra khỏi nhóm đầu tiên, giống như tinh nhuệ, càng cường hãn.

Tiếng nổ ầm ầm bốn phương tám hướng, khiến Sơn Hải chấn động, chém giết bỗng nhiên được triển khai kịch liệt!

Cũng có ba đạo thân ảnh chậm rãi đi ra, ba tên dị tộc đó không phân rõ nam nữ, toàn thân tràn ngập vảy, trong mắt ánh sáng đỏ như lửa. Nhất là một người phía trước nhất, thân thể cao khoảng nghìn trượng, bốn phía ngọn lửa tràn ngập, khi đi ra, một cỗ dao động gần với Chí Tôn bộc phát ra từ trên người bọn họ.

Đó là... Chủ Tể!!

Chuẩn Chí Tôn!

Mà sau Chuẩn Chí Tôn ấy, hai tên dị tộc, mắt lộ ra ánh sáng đỏ, khóe miệng lộ ra tàn nhẫn, tu vi nổ vang ngập trời, cũng làm thiên địa chấn động như vậy. Một cỗ lực lượng lục nguyên dâng lên mạnh mẽ!

Một người trong đó mặc áo giáp màu vàng, chỉ là vị trí của tay phải, áo giáp vỡ vụn một chút, chính là tên dị tộc mà trước đó muốn dẫn đi Bạch chủ. Gã mới vừa xuất hiện, ánh mắt liền khóa được trên người Mạnh Hạo của Đệ Bát Sơn Hải giới, trong mắt có sát cơ tràn ngập.

Bọn họ không bằng Chí Tôn, cũng không bằng Chủ Tể, nhưng chỉ cần là lục nguyên, đã đứng ở đỉnh phong, bất kỳ một người nào đều có thể nhấc lên một trận hạo kiếp.

Đệ Nhất Thiên trong33 Thiên, làm Phong Ấn Chi Địa của tầng thứ nhất trấn áp Sơn Hải Giới, làm cửa ải thứ nhất phòng ngừa Sơn Hải Giới tu sĩ vạn vạn năm chạy ra, đương nhiên có chỗ cường hãn của nó!

Giờ khắc này, bên trong Sơn Hải Giới, trong chín tòa Sơn Hải, vạn vạn tu sĩ toàn bộ đáy lòng nổ vang. Bất kể ở bất kỳ khu vực, tất cả mọi người lúc ngẩng đầu, đều có thể thấy được thân ảnh của Chí Tôn ở chỗ đầu cuối của tinh không, bên dưới Đệ Nhất Thiên!

Khí tức của hắn kinh khủng khó có thể hình dung, khuếch tán cả Sơn Hải Giới!

Khí thế của hắn long trời lở đất, dường như một cái ý niệm, liền có thể diệt sát ánh mắt hết thảy chúng sinh nhìn.

Thần thức cường hãn khiến cho cường giả Đạo Cảnh thời khắc này cũng đều thân thể run rẩy, cảm nhận được một cỗ... chấn động không thể địch nổi.

- Chí Tôn...

- Đây... chính là lực lượng của Chí Tôn...

- 33 Thiên, rốt cuộc... có mấy người Chí Tôn...

Giờ khắc này, cho dù là những Sơn Hải chủ đó cũng đều tâm thần rung động, nếu không phải là lực của Sơn Hải gia trì, giờ khắc này cũng nhất định nổ vang mất đi chiến ý.

Đúng lúc này, thân ảnh Chí Tôn dị tộc cao mười ngàn trượng, tay phải gã nâng lên, đè xuống một cái về Sơn Hải Giới xa xa. Lập tức tinh không phía trước gã nổ vang, tầng tầng cuốn ngược, sắp
tan vỡ.

Một cỗ lực lượng Chí Tôn bạo phát ầm ầm, chỗ nó đi là núi thứ tư cùng với núi thứ tám!

Gã rõ ràng muốn diệt sát trước tiên hai người mà gã cho rằng có uy hiếp nhất định trong phạm vi lực lượng của gã!

- Nhớ kỹ tên của bổn tôn đánh chết bọn ngươi, Dịch Cổ. Bổn tôn vạn vạn năm không thay đổi tên thật!

Chí Tôn dị tộc đó nhàn nhạt lên tiếng, tay phải rơi xuống, trời long đất lở.

Đồng thời rung chuyển Sơn Hải Giới, Mạnh Hạo lập tức liền cảm nhận được một cỗ uy áp kinh người đến mãnh liệt từ trong tinh không. Một đường thế như chẻ tre, ép ra lực của Sơn Hải, chạy thẳng tới mình.

Bên trong uy áp đó ẩn chứa ý diệt tuyệt, dường như muốn tự mình hoàn toàn vỡ vụn, hình thần câu diệt, giết chóc chi tự, long trời lở đất.

Đôi mắt của Mạnh Hạo bỗng nhiên co rút lại. Hắn cảm nhận được một cỗ nguy cơ mãnh liệt. Cảm giác nguy cơ đó khiến hắn vào phút chốc, tu vi toàn thân dường như thiêu đốt. Hắn có loại dự cảm mãnh liệt, lần này nếu không có cách nào chống cự một kích đến từ Chí Tôn, bản thân mình... hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Cũng may, lực lượng Chí Tôn của Dịch Cổ cũng không phải chỉ đánh chết một mình Mạnh Hạo, mà là phân tán ra, hóa thành hai phần. Một phần muốn diệt Mạnh Hạo, một phần khác... lại giữa tiếng gào thét, phủ xuống Đệ Tứ Sơn Hải, chạy thẳng tới chỗ sâu của vô số Âm La đại điện ở Đệ Tứ Sơn Hải. Nơi đó có pho tượng khổng lồ cao nghìn trượng khoanh chân ngồi trên một chỗ Minh Thổ màu đen.

Pho tượng đó chính là người chủ Đệ Tứ Sơn Hải, Địa Tạng!

Sơn Hải chủ mạnh nhất, bên trong cả Sơn Hải Giới, người đứng đầu dưới Chí Tôn!

Bốn phía pho tượng hắn hóa thân, hàng năm có vô số hồn phách vây quanh, bởi vì núi thứ tư, trông coi Sơn Hải Giới Minh Địa, mà người chủ Đệ Tứ Sơn Hải, chính là người chủ của Sơn Hải Giới Minh Địa!

Gần như vào khoảnh khắc của Chí Tôn dị tộc phủ xuống, đôi mắt của pho tượng bỗng nhiên mở ra từ trong vĩnh hằng không mở, toàn thân vang vọng tiếng rắc rắc, xuất hiện từng đạo khe nứt. Tay phải nhìn như chậm chạp nâng lên, nhưng trong nháy mắt liền xuất hiện uy áp phủ xuống trước đó, phóng mạnh ra một chỉ!

Ầm ầm ầm!

Tiếng nổ ngập trời, thân thể của Địa Tạng bị tan vỡ tầng tầng, chia năm xẻ bảy, trong nháy mắt tán loạn. Mà uy áp của Chí Tôn dị tộc vào giờ khắc này cũng dừng một chút, dường như khó có thể đi về phía trước.

Bên trong pho tượng tán loạn, lộ ra chân thân của Địa Tạng. Đó là một người nam nhân tang thương, thân thể cao lớn, mặc một thân trường bào màu vàng. Hắn đứng ở nơi đó, có một cỗ khí thế kinh thiên nổ vang lên. Giữa tay phải nâng lên bấm quyết, núi thứ tư nổ vang, Hoàng Tuyền rực rỡ trong bầu trời Đệ Tứ Sơn Hải. Bên trong vô số Âm La đại điện truyền ra tiếng đọc kinh thư. Từng tia hương hỏa lực gào thét mà đến, ngưng tụ về phía Địa Tạng.

Một tiếng ầm, dưới một ngón tay ẩn giấu trên mặt đất, lập tức uy áp của Chí Tôn dị tộc, trên mặt đất ẩn giấu trước mặt chợt tan vỡ. Đồng thời với sự tan vỡ đó, sắc mặt của Địa Tạng hơi tái nhợt một chút, nhưng trong nháy mắt liền khôi phục. Mắt hắn lộ ra tia sáng kỳ lạ, lúc ngẩng đầu, tay phải nâng lên, vén mạnh lên một cái.

- Có qua mà không có lại, không phải là đạo của Địa Tạng.

Hắn nhàn nhạt lên tiếng, thanh âm ẩn chứa vận luật kỳ dị nào đó. Sau khi hắn nói ra, theo tay phải xốc lên, lập tức Âm La đại điện bên trong Đệ Tứ Sơn Hải giới, sông Hoàng Tuyền, còn có vô số hương hỏa lực toàn bộ nổ vang, dâng lên ngập trời, nhưng lại hóa thành một cái bàn tay, dưới tiếng ầm ầm, chạy thẳng tới tinh không, bắt một trận về phía Chí Tôn dị tộc!

Mặc kệ tu vi của ngươi mạnh bao nhiêu, Chí Tôn thì đã sao, nếu đã qua, sao có thể không có lại, cũng sẽ xuất thủ lượng kiếm với ngươi!

- Hả?

Chí Tôn dị tộc trong tinh không co rụt con ngươi lại, nhìn về phía núi thứ tư.

- Bản thân liền cụ bị lực lượng của Đạo Tôn... Tập hợp vạn vạn năm hương hỏa, lấy chí nguyện to lớn của bản thân dẫn động... Cụ bị uy lực của Chủ Tể...

Ngay khi Dị giới Chí Tôn kinh động, bên trong Đệ Bát Sơn Hải giới, theo uy áp của vị Chí Tôn tới gần, đôi mắt của Mạnh Hạo lộ ra ánh sáng ngập trời. Hai tay bỗng nhiên tản ra, Chí Tôn Kiều phủ xuống ầm ầm, mà thần thức của hắn, cũng vào giờ khắc này bỗng nhiên bạo phát. Đó là lực lượng của thần thức có thể so với tám thành Chí Tôn, thời khắc này dâng lên, long trời lở đất, trực tiếp đối kháng ầm ầm với uy áp của Dị giới Chí Tôn nọ.

Trong nháy mắt đụng vào nhau, tiếng nổ ngập trời, như lôi đình nổ vang. Khi tinh không run rẩy, hào quang của Chí Tôn Kiều khiến tinh không thất sắc. Có thể thấy được trên Chí Tôn Kiều vào thời khắc này xuất hiện vô số thân ảnh. Những thân ảnh đó từng người một tựa như đi lại trên cầu. Từng tia khí tức kinh khủng phát ra từ trên vài thân ảnh đó!

Một màn này khiến Dị giới Chí Tôn thất kinh!

Gã không thể không thừa nhận, bản thân mình đã xem thường Sơn Hải Giới. Hai người mà gã vốn cho là có thể diệt sát, không ngờ một người so với một người càng khiến gã giật mình!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện