Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1671: Chiến đạo tôn


trước sau

Mà một khi bị Mạnh Hạo nắm giữ chủ động, vô luận là người nào, đều phải vì thế bỏ ra giá cao thảm trọng!

Bạch chủ như thế, còn có trước Bạch chủ, mỗi một tên địch nhân mà Mạnh Hạo đối mặt đều như vậy.

Nếu biết Mạnh Hạo, nhất định biết được, cùng hắn quyết để hắn nắm giữ chủ động, cho dù... một lần!

Gần như trong nháy mắt Đạo Tôn dị tộc thân mặc giáp vàng tức giận ngập trời, muốn phản kích, mắt của Mạnh Hạo lộ ra tia sáng kỳ lạ. Tay phải nâng lên phóng ra một chỉ, Yêu Phong đệ bát cấm bỗng nhiên được triển khai!

Cấm pháp này cho dù là tác dụng trên người của người có tu vi cao thâm hơn so với mình, sẽ tạo thành cắn trả. Nhưng Mạnh Hạo mặc dù khóe miệng tràn ra máu tươi dưới cấm pháp, cũng như cũ khiến thân thể của dị tộc giáp vàng Đạo Tôn đó chợt ngừng giữa không trung, mặt biến sắc!

Trong nháy mắt Đạo Tôn giáp vàng chợt ngừng, sắc mặt biến hóa. Khí thế toàn thân của Mạnh Hạo như thiêu đốt, bỗng nhiên nổi lên. Gương đồng ở tay phải lóe lên một cái, Chiến Binh xuất hiện, trảm mạnh một cái!

Giũa tiếng ầm ầm, khoảnh khắc chém xuống, tâm thần của Đạo Tôn dị tộc thân mặc giáp vàng bộc phát toàn diện trong nguy cơ sinh tử. Gã có thể cảm nhận được, bản thân mình vào giờ khắc này cho dù thân là Đạo Tôn cũng vô hạn đến gần tử vong.

Gã phòng bị thần thức của Mạnh Hạo, cũng như áp chế đối với thần thức của hắn, nhưng lại không nghĩ tới, thủ đoạn của Mạnh Hạo tuyệt không phải chỉ có một loại thần thức!

Thời khắc này xuất thủ như sấm sét kinh thiên!

- Chết tiệt!

Đạo Tôn dị tộc thân mặc giáp vàng rống giận, không tiếc bị thương, trong cơ thể nổ vang. Ngũ tạng lục phủ đau nhức kịch liệt, kinh mạch vỡ vụn một ít, đổi lấy lực lượng bạo phát khiến cho thân thể trong chớp nhoáng này lui về phía sau một trượng!

Ánh đao rực rỡ khoảnh khắc vụt qua!

Giờ này khắc này, trên đỉnh núi thứ tám, một dạng có một trận chiến kinh thiên đang phát sinh. Có một đạo thân ảnh trong hư ảo gào thét mà đến. Lúc thân ảnh nọ đi ngang qua thiên trì, nhìn thoáng qua Huyền Quy phía dưới, cười lạnh phất tay, lập tức Huyền Quy gào thét, núi thứ tám chấn động.

Thân ảnh ấy co rụt hai mắt, không để ý đến, chạy thẳng tới phía sau thiên trì, đi tới tòa đại điện. Khoảnh khắc thân ảnh tới gần, đi thẳng đến trước cửa đại điện, khi đang muốn xông vào, bỗng nhiên, đôi mắt của thân ảnh lóe lên một cái, lập tức lui về sau.

Nhưng ngay khoảnh khắc thân ảnh lui về phía sau khoảnh khắc, cửa đại điện bị sụp đổ ầm ầm. Vô số mảnh vỡ như từng đạo lưỡi dao sắc bén nhanh chóng cuốn ra, như mưa to truy kích thân ảnh hư ảo nọ vậy.

Lại bên trong đại môn bị tan vỡ đó, một cái thân ảnh cao lớn, mặc một bộ áo giáp kinh người, ung dung sải bước. Tốc độ như sấm đánh, ầm ầm vọt ra, sau khi xuất hiện, một quyền rơi xuống. Một quyền đó khiến thiên địa chấn động, khiến bốn phía hư vô đọng lại, khiến cho thân ảnh kia không thể không hiện thân, chính là vị Đạo Tôn dị tộc hóa thân 5 phần.

Mà khiến thân ảnh của gã xuất hiện, dĩ nhiên chính là ngoại công của Mạnh Hạo, Đệ Bát Sơn Hải chủ!

- Dị nhân tiền bối, quả không xem thường lão phu... Cái ngày mà đứa cháu ngoại đó của ta nổi lên, chính là lúc lão phu thức tỉnh, cũng là... một khắc tinh không vỡ vụn, Đệ Nhất Thiên đại lục phủ xuống.

- Như thế xem ra, cục diện này, từ năm đó, hắn đã bày ra, hay hoặc là, hai nhà Phương Mạnh chúng ta chỉ là một phần trong bố cục này...

Đệ Bát Sơn Hải chủ nhẹ giọng lẩm bẩm, nói ra những lời mà chỉ có mình ông ta có thể nghe đượ. Lúc ông ta ngẩng đầu, trong mắt sát cơ nhoáng lên một cái, giữa cất bước chạy thẳng tới thân ảnh của dị tộc nọ.

- Đây là áo giáp gì, chết tiệt... Áo giáp này... Áo giáp này có vấn đề!

Đạo Tôn dị tộc biến sắc, thân thể nhanh chóng lui về sau, nhưng lại không nhanh hơn ngoại công của Mạnh Hạo. Đệ Bát Sơn Hải chủ một bước rơi xuống, khoảnh khắc đuổi kịp, vẫn là một quyền!

Một tiếng ầm, Đạo Tôn dị tộc phun ra máu tươi, thân thể như diều đứt dây, bỗng nhiên cuốn ngược, trực tiếp thối lui ra khỏi ít nhất vạn dặm, rồi mới miễn cưỡng dừng lại. Khi thần sắc hoảng sợ, trước mặt của gã, ngoại công của Mạnh Hạo xuất hiện lần nữa.

- Chết tiệt, thật nghĩ rằng bổn tôn sợ ngươi sao?

Đạo Tôn dị tộc cắn chặc răng một cái, thân thể bành trướng ầm ầm. Trong nháy mắt trăm trượng, cái đuôi quét ngang, vỡ nát tinh không, hút về phía Đệ Bát Sơn Hải chủ.

Chiến tranh tương tự giờ khắc này cũng đang phát sinh ở núi thứ nhất, núi thứ hai, núi thứ ba, núi thứ chín. So với ba núi nổ vang trước đó, trên núi thứ chín lại vô cùng quỷ dị.

Trên núi thứ chín, phân thân của Đạo Tôn dị tộc lại tới, thời khắc này đứng ở nơi đó, không nhúc nhích. Trước mặt của gã, nổi lơ lửng một con mắt thật to, nhìn lẫn nhau, hai người lại lấy thần niệm giao chiến!

Vả lại... Nhìn ý của Đệ Cửu Sơn Hải chủ Quý Thiên, gã không ngờ muốn... làm ra chuyện giống như đoạt xá đối với phân thân của Đạo Tôn dị tộc!

Cùng lúc đó, bên trong Cửu Đại Sơn Hải Giới, vô số chiến trường, Sơn Hải Giới tu sĩ, đang chém giết điên cuồng cùng những dị tộc nọ phủ xuống. Sơn Hải Giới Đạo Cảnh xuất hiện phần lớn, tiếng sấm vang dội, cả Sơn Hải Giới trở thành chiến trường!

Mà ý chí của Sơn Hải Giới, mặt khác duy trì phong ấn, tách rời sự liên tiếp của Đệ Nhất Thiên cùng với 32 Thiên khác, khiến cho Đệ Nhất Thiên như bị vây, khiến dị tộc của 32 Thiên khác trong thời gian ngắn không thể đánh tới tiếp viện cứu giúp.

Về phương diện khác, lại là uy áp duy trì bên trong cả Sơn Hải Giới, trừ dị tộc có trình độ Đạo Tôn ra, lục nguyên trở xuống đều bị suy yếu!

Chiến tranh bạo phát khiến bên trong Sơn Hải Giới gào thét ngập trời. Thanh âm thê lương truyền khắp thương mang.

Bên trong Đệ Bát Sơn Hải, Mạnh Hạo vào thời khắc này, một đạo Chiến Binh đó rực rỡ như nhật nguyệt sáng chói, vọt qua ầm ầm phía trước Đạo Tôn dị tộc thân mặc giáp vàng.

Đạo Tôn dị tộc mặc giáp vàng phun ra máu tươi. Ngực của gã, áo giáp màu vàng bị tan vỡ ầm ầm, toàn bộ vỡ vụn. Nơi ngực của gã vào thời khắc này xuất hiện một đạo vết thương thật lớn, có ý diệt tuyệt theo miệng vết thương sáp nhập vào toàn thân, khiến gã phát ra rống giận, cũng có khiếp sợ. Chớp mắt vừa rồi, nếu không phải là gã không tiếc giá cao tránh ra, hậu quả mất đi chủ động, chính là gần như diệt vong.

Mạnh Hạo nhíu mày, giữa cái phất tay, lập tức từng ngọn núi phủ xuống ầm ầm, cũng có cái khe nứt xé mở. Huyết Yêu gầm thét, lại có căn nguyên thần hỏa ngưng tụ ra, chạy thẳng tới Đạo Tôn dị tộc.

Mà những thứ này chỉ là quấy nhiễu, sát ý chân chính là khi tay trái của Mạnh Hạo nhấc lên, Sơn Hải lực bộc phát!

Hắn là Sơn Hải chủ tương lai. Sơn Hải lực vào giờ khắc này cũng chia ra một tia, phủ xuống ầm ầm, hóa thành một cái bàn tay, bỗng nhiên bắt được Đạo Tôn dị tộc.

Mà Mạnh Hạo cũng hóa thành một đạo cầu vồng, cầm trong tay Chiến Binh, chạy thẳng tới dị tộc giáp vàng. Phương thức chiến đấu của hắn, cho tới bây giờ đều là... Chưa từng có từ trước đến nay!

Mắt thấy bàn tay do Sơn Hải lực hóa thành sắp rơi xuống, Đạo Tôn dị tộc thân mặc giáp vàng co rụt lại đôi mắt, tất cả vảy trên thân thể vào giờ khắc này toàn bộ dựng lên. Gã phát ra gào thét, những vảy đó lập tức gãy lìa, tạo thành một cổ gió lốc,
cũng có sáu luồng căn nguyên ý ẩn chứa, chạy thẳng tới Sơn Hải lực mà đi.

Trong tiếng nổ ầm ầm, Thôn Sơn Quyết từng ngọn phủ xuống. Huyết Yêu gầm nhẹ đánh tới, căn nguyên thần hỏa lại tuyên tiết ra, thiêu đốt bốn phương tám hướng. Mà Mạnh Hạo nơi này, sát cơ chợt lóe trong mắt, tay trái nâng lên phóng ra một chỉ.

Yêu Phong đệ thất cấm!

Lập tức đỉnh đầu của dị tộc giáp vàng có nhân quả tuyến xuất hiện, ngưng tụ phong ấn. Khi lần nữa trấn áp, Mạnh Hạo bấm quyết, Yêu Phong đệ lục cấm vọt ra mạnh mẽ.

Đệ lục cấm nọ là Sinh Tử Cấm, thời khắc này vừa xuất hiện lập tức mi tâm của dị tộc xuất hiện phù văn màu xám tro. Trong nháy mắt phù văn nổ tung, mi tâm của dị tộc tràn ngập máu tươi, nhưng trong mắt lại có một chút châm chọc.

Khoảnh khắc sự châm chọc đó lộ ra, nội tâm của Mạnh Hạo cả kinh. Đúng lúc này, Đạo Tôn dị tộc lên tiếng, hộc ra bốn chữ âm lãnh!

- Căn nguyên bản mạng!

Gã vừa nói ra lời đó, sáu luồng lực lượng căn nguyên tạo thành bên trong gió lốc, trong nháy mắt ngưng tụ lẫn nhau. Phút chốc, một cỗ biển lửa màu đen nổ vang từ bên trong gió lốc ấy, cuồn cuộn bốn phương tám hướng, ầm ầm khuếch tán về bốn phía.

Sơn Hải lực bởi vì chỉ ngưng tụ một tia, muốn khuếch tán cả chiến trường, thời khắc này tán loạn. Khi biển lửa màu đen đó cuồn cuộn, từng ngọn núi hòa tan, Huyết Yêu lão tổ cũng tiêu tán trong biển lửa. Ngọn lửa màu đen đó tạo thành một con dị thú khổng lồ, như con thằn lằn vậy, gầm thét về phía Mạnh Hạo, trực tiếp vọt tới hắn.

Nguy cơ trước mắt, Mạnh Hạo gầm nhẹ, Chiến Binh trong tay chém mạnh ra về phía hỏa diễm tích dịch đang tới. Không trung giữa song phương bỗng nhiên đụng chạm. So sánh với con thằn lằn khổng lồ đó, thân ảnh của Mạnh Hạo bé nhỏ không đáng kể. Chiến Binh mạnh mẽ của hắn trong nháy mắt trực tiếp thông suốt chém xuống con thằn lằn!

Có tiếng gào thét thê lương truyền ra từ trong miệng của con thằn lằn. Nhưng con thằn lằn lửa đen do căn nguyên bản mạng tạo thành quá mức cường hãn. Mạnh Hạo chém một cái chỉ có thể khiến nó bị thương nặng, không cách nào diệt sát.

Con thằn lằn lửa đen gào thét, đầu lóe lên một cái, đang muốn nhịn đau nhức kịch liệt do bị thương nặng cắn nuốt Mạnh Hạo.

Đôi mắt của Mạnh Hạo chợt lóe sáng, Chiến Binh trong tay biến mất, mộ hoang Yêu Binh xuất hiện, bị hắn vung mạnh một cái. Mộ hoang Yêu Binh hóa thành một đạo yêu quang, trong nháy mắt tới gần, trực tiếp xuyên thấu con thằn lằn lửa đen.

Thân thể của con thằn lằn lửa đen run lên, gắt gao nhìn chằm chằm Mạnh Hạo. Giữa thân thể ầm ầm lại tan vỡ nổ tung. Nhưng khoảnh khắc nổ tung đó, ngọn lửa màu đen ngập trời, như vạn mã bôn đằng, cuồn cuộn chạy thẳng tới che mất Mạnh Hạo.

Mắt thấy sắp che mất Mạnh Hạo vào bên trong, đôi mắt của Mạnh Hạo chớp động, nguy cơ sinh tử mãnh liệt. Đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện lôi đỉnh, sấm sét lóe lên một cái. Lập tức thân thể hắn, liền đổi vị trí với một tên ngũ nguyên dị tộc xa xa.

Ngũ nguyên dị tộc nọ trong nháy mắt xuất hiện ở vị trí của Mạnh Hạo, không đợi kịp phản ứng, liền lập tức bị biển lửa do ngọn lửa màu đen tạo thành lại tới, trực tiếp cắn nuốt, phát ra tiếng hét thảm thê lương, hình thần câu diệt.

Cùng lúc đó, Đạo Tôn dị tộc cũng phun ra máu tươi, bị đệ thất cấm, đệ lục cấm của Mạnh Hạo trực tiếp bị thương nặng.

- Chết tiệt!

Gã hét lớn một tiếng, nội tâm uất ức đến cực hạn. Gã rõ ràng mạnh hơn so với Mạnh Hạo, nhưng ngặt nỗi vì đối phương nắm giữ một lần chủ động, không ngờ gã bị quản chế khắp mọi nơi.

Thời khắc này rống giận, thân thể gã vụt qua, sáp nhập vào bên trong biển lửa của ngọn lửa màu đen. Biển lửa bỗng nhiên co rút lại, lần nữa tạo thành con thằn lằn lửa màu đen, chẳng qua là khí thế lại yếu đi rất nhiều.

Thằn lằn lửa ngửa mặt lên trời gầm thét, gắt gao nhìn chằm chằm Mạnh Hạo xuất hiện phía xa, đuổi theo ầm ầm.

Mạnh Hạo thầm thở dài, biết tiên cơ đã mất.

Hắn không chút do dự, thân thể trong nháy mắt lui về sau, không tiếp tục dây dưa với Đạo Tôn dị tộc. Đối phương vốn là tu vi chiến lực vượt qua hắn, tiếp tục chiến đấu mạnh mẽ cũng rất khó thắng lợi.

Cho dù là cấm pháp có thể áp chế, nhưng sau khi đối phương có chuẩn bị, tác dụng của cấm pháp hiện giờ sử dụng ngược lại bại lộ. Vả lại lực lượng cắn trả khiến Mạnh Hạo có thể thừa nhận một vài lần, một khi nhiều, đối với hắn bất lợi.

Thời khắc này khi lui về phía sau, Đạo Tôn dị tộc ngửa mặt lên trời rống giận, thân thể trong nháy mắt đuổi tới. Gã quyết tâm muốn giết Mạnh Hạo, thời khắc này dĩ nhiên mãnh liệt đến cực hạn, vừa rồi một chớp mắt tử vong tới gần, khiến gã giận thẹn bạo nộ đồng thời lại không có chút xem thường đối với Mạnh Hạo.

Càng cẩn thận cảnh giác, ngoài thân thể có pháp bảo vây quanh. Nếu Mạnh Hạo lại triển khai đệ bát cấm, gã có biện pháp có thể trong nháy mắt thoát khỏi.

- Còn muốn chạy!

Trong mắt của Đạo Tôn dị tộc tràn ngập sát ý. Gã thân là một trong hai đại Đạo Tôn của Đệ Nhất Thiên, địa vị tôn cao, lần này đánh lâu không thể diệt sát Mạnh Hạo, khiến gã cảm thấy vô cùng làm nhục!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện