Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1787: Xé trời


trước sau

Lúc này, thiếu niên áo bào vàng khóe miệng lộ ra âm lãnh, nâng hai tay lên, mấy ức phi kiếm đồng loạt bay lên không, theo hai tay của thiếu niên áo bào vàng đồng thời rơi xuống, hướng về Mạnh Hạo.

Mấy ức phi kiếm kia, toàn bộ truyền ra vô số kiếm ngân chấn động. Mấy kiếm ngân của những ức phi kiếm này dung hợp cùng một chỗ, lập tức trở thành sóng âm khiến thiên địa phải hoảng sợ, cuốn lên bầu trời, trong khoảnh khắc chạy thẳng tới chỗ Mạnh Hạo... Chỉ nháy mắt đã đến.

Khi nhìn lại, cả bầu trời đều là phi kiếm. Vô số kiếm kia, vô số ánh sáng, dường như đem Mạnh Hạo bao phủ ở bên trong, muốn chia năm xẻ bảy!

Trong tiếng nổ “ầm ầm”, mấy ức phi kiếm che phủ bầu trời, chạy thẳng tới Mạnh Hạo.

Một cảm giác nguy cơ từ trong lòng Mạnh Hạo hiện ra. Nhưng hắn không để ý, ngược lại chiến ý trong mắt càng mãnh liệt hơn. Hắn cần chiến đấu, cần chiến đấu cùng cường giả. Chỉ có chiến thắng từng cường giả, tự thân hắn mới có thể tăng tốc lột xác.

Gần như vào khoảnh khắc mấy ức phi kiếm này tới gần, thân thể Mạnh Hạo đột nhiên xuất hiện ánh sáng xanh, rồi hóa thành ánh sáng đen. Thân ảnh của hắn biến mất, rồi lại xuất hiện giữa không trung, là một con chim đại bàng màu đen!

Đại bàng này thân thể nhoáng lên một cái, bỗng nhiên bành trướng. Trăm trượng, nghìn trượng, mười ngàn trượng, trong chớp mắt đại bàng Mạnh Hạo hóa thân thành đã khổng lồ lên mười ngàn trượng, phát ra một tiếng gào thét kinh thiên, tất cả lông vũ toàn thân, trong chớp mắt đồng loạt tách ra khỏi thân thể, vây quanh bốn phía. Lông vũ rất nhiều, mặc dù không đến mấy ức, nhưng cũng đến một triệu!

Một triệu lông vũ sau khi xuất hiện lập tức vây quanh lẫn nhau, cấp tốc xoay tròn, trở thành một cỗ gió lốc. Thân thể Mạnh Hạo mạnh mẽ chạy thẳng tới chỗ mấy ức phi kiếm kia.

Qua lại lẫn nhau, trong nháy mắt đụng chạm, tiếng sấm ngập trời. Bầu trời vỡ vụn, thiên hải sụp đổ, mấy ức phi kiếm kia nổ vang. Đại bàng do Mạnh Hạo hóa thân thành cùng với gió lốc lông vũ bốn phía, giống như là thuyền cô độc trong biển động, không ngừng đánh sâu xuống. Những phi kiếm kia va chạm, không ngừng vỡ vụn, không ngừng sụp đổ.

Nhưng gió lốc lông vũ này, cũng nhanh chóng giảm bớt. Đúng lúc này, Mạnh Hạo bỗng nhiên gầm nhẹ, một ngụm bản mạng khí tức theo tiếng hô tản ra, dung nhập vào trong mỗi một phiến lông vũ.

- Điệu Vong, Phân Thần! Mạnh Hạo lập tức lên tiếng thi triển. Trong tạo hóa của Thủy Đông Lưu, thu được thần thông của Thủy Đông Lưu.

Thần thông này không có quá nhiều lực sát thương, nhưng lại khiến thần thức Mạnh Hạo lúc này trực tiếp hóa thành một triệu phần, dung nhập vào trong mỗi một phiến lông vũ ở bốn phía.

Trong chớp mắt, một triệu lông vũ này toàn bộ run rẩy, lập tức bành trướng, điểu đầu cùng thân thể không ngờ... đều hóa thành chim đại bàng!

Mỗi một phiến lông vũ, đều hóa thành một con chim đại bàng, công phu biến hóa nhanh chóng. Một triệu lông vũ bao quanh bốn phía này, liền trở thành một triệu đại bàng, hướng đến khắp nơi ầm ầm khuếch tán lẫn nhau tạo thành gió lốc, lập tức lại khuếch trương gấp ngàn lần. Từ xa nhìn lại, giống như là muốn bao phủ bầu trời che lấp đại địa!

Mấy ức phi kiếm kia, giờ khắc này nổ ầm ầm, đụng chạm lần nữa, cả bầu trời đều là đại bàng, đều là phi kiếm, lần lượt thay đổi, giống như đem cả bầu trời này hóa thành chiến trường!

Một màn thần thông quả là khó có thể hình dung, khiến nhiều người rung động. Trong mắt rất nhiều người, có lẽ, đây mới là thuật pháp, đây mới là thần thông, một triệu đại bàng, đối kháng với tỉ tỉ phi kiếm!

Phi kiếm rất nhiều, chiếm ưu thế hơn. Nhưng đại bàng sắc bén, thường thường cần trên trăm phi kiếm mới phá vỡ nát được một con!

Cả bầu trời đều nổ vang, giống như một cuộc chiến tranh chân chính. Tại giữa hai người chợt có biến hóa, thân ảnh Mạnh Hạo huyễn hóa ra, phun ra máu tươi, nhưng thần sắc lại dữ tợn. Khi nhấc tay lên, lập tức trong tay hắn xuất hiện một bức họa!

Chính là phong ấn Chí Tôn thứ sáu, tạo thành tranh vẽ. Lúc này Mạnh Hạo không chần chờ chút nào, trực tiếp cầm bức tranh này, một phát xé mở!

Sau khi xé mở bức vẽ, xuất hiện không phải Chí Tôn thứ sáu, mà là sinh mệnh của hắn. Tu vi của hắn, căn nguyên của hắn, thần hồn của hắn và hết thảy chỉ trong một cái chớp mắt này khuếch tán bốn phương tám hướng, bị
một triệu đại bàng kia đồng loạt hút lấy,sau khi bị hấp thu toàn bộ, không ngờ... nứt ra một lần nữa!

Bầu trời nổ vang, thế giới chấn động, mọi người Thương Mang Phái ở bốn phía, toàn bộ hít ngược một hơi. Trên bầu trời, truyền ra một trận nổ vang mạnh nhất từ khi khai chiến tới nay. Khi tiếng vang hạ xuống, tất cả đại bàng đều tan vỡ, mà mấy ức phi kiếm kia, giờ khắc này cũng đều nổ vang, vỡ vụn toàn bộ!

Nhìn từ đàng xa, có thể thấy được theo những phi kiếm vỡ vụn, mặt trời màu vàng kia cũng tan thành mảnh nhỏ, trong phút chốc đã trực tiếp nổ tung, tạo thành một phiến đánh sâu vào, quét ngang bầu trời mặt đất.

Tại lần đánh sâu vào trong này, Mạnh Hạo thân thể giằng co lui về phía sau. Sắc mặt hắn tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, nhưng ánh sáng trong mắt so với trước còn sáng hơn, nhìn chằm chằm bên trong nơi bị đánh sâu vào. Thời khắc này sắc mặt hắn khó coi, thậm chí khóe miệng cũng có máu tươi tràn ra!

Thiếu niên áo bào vàng Kim Vân Sơn lúc này tâm thần chấn động mãnh liệt hơn trước. Mặc dù hắn phán đoán, Mạnh Hạo có chiến lực cường hãn, nhưng lại không nghĩ rằng, không ngờ cường hãn đến mức cùng mình đánh ở nơi này, có thể chinh chiến đến trình độ như vậy.

Phải biết, hắn là cửu nguyên đỉnh phong, là đại viên mãn. Tu vi như thế nếu bạo phát ra chiến lực, có thể nghiền ép hết thảy cửu nguyên!

Chẳng những hắn ở nơi này chấn động, mọi người Thương Mang Phái bốn phía cũng đều tâm thần khiếp sợ.

- Đây là muốn phong thánh sao... Thương Mang Tinh ta, mạnh nhất là bốn vị cửu nguyên đỉnh phong, nhưng hôm nay, Chí Tôn thứ chín này, không ngờ có thể kháng lại Kim Vân Sơn!

- Trước mấy phi kiếm Thiên Tôn Pháp, nếu đổi lại là ta, chưa chắc có thể tiếp nhận... Khi mọi người đang kinh hãi, thiếu niên áo vàng ngửa mặt ngửa mặt lên trời cười to.

Tiếng cười lạnh như băng, thần sắc dữ tợn, trong mắt hắn nhảy lên sát cơ mãnh liệt, đã hóa thành sát khí.

- Đã bao nhiêu năm, ngươi là người đầu tiên. Không phải cửu nguyên đỉnh phong, lại khiến ta phải thi triển thần thông thần thức thứ hai, Mạnh Hạo... sau khi ngươi bỏ mình, cũng có thể mỉm cười. Thiếu niên áo vàng trong mắt lộ ra ánh sáng màu vàng, hai tay hắn bỗng nhiên nâng lên, một cỗ lực lượng khó có thể hình dung, ầm ầm từ trên người hắn bộc phát ra, rồi sau đó không ngờ bị nén ép!

Dưới sự nén ép kia, khí tức kinh khủng càng lúc càng kinh người hơn. Cẩn thận nhìn kĩ, có thể thấy được hắn đã đem hết tu vi, nén ép lại trên hai tay của hắn!

Khiến cho hai tay hắn, triệt để trở thành màu vàng, dường như không còn là bàn tay của tu sĩ, mà trở thành vàng rồi!

- Một thức thần thông này, là năm đó đi học từ Tiên Thần đại lục, tên là... xé trời! Thiếu niên áo bào vàng hai tay nâng lên, hướng về khu vực Mạnh Hạo, bỗng nhiên cách không hung hăng xé một cái!

“Ầm” một tiếng, bầu trời run rẩy. Cặp mắt Mạnh Hạo bỗng nhiên co rút lại, hắn cảm nhận được khoảnh khắc hai tay đối phương xé một phát, hư vô bốn phía của mình không ngờ hóa thành một ràng buộc nào đó không thể nhìn thấy, cưỡng ép, để mình cùng hư vô này dung hợp chung một chỗ.

Rồi sau đó, một cỗ đau nhói kịch liệt từ trên người hắn truyền đến. Hư vô chung quanh hắn, phát ra chi âm ngập trời, không ngờ vào giờ khắc này, trực tiếp bị xé mở tạo thành một đạo khe nứt khổng lồ. Khe nứt này nổ vang, tiếp đó, lực lượng xé rách tinh không, bắt đầu xé rách Mạnh Hạo!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện