Ngã Dục Phong Thiên

Chương 407: Đạo đài thứ mười, mở!


trước sau

- Phương Mộc này lại cảm ngộ thành công, chỉ có cảm ngộ thành công, giếng linh mới có thể phóng xuất ra linh khí!!

- Nhưng... Nhưng lúc này đây phóng thích linh khí, cũng quá nhiều...

- Ngày đó Lý Thi Kỳ bước vào Kết Đan, cũng chỉ là bằng ba thành những linh khí này mà thôi, Lý Đạo Nhất cũng là như thế, nhưng Phương Mộc này... Hắn rốt cuộc muốn đột phá cảnh giới gì vậy chứ, lại có linh khí kinh người như thế được phóng thích ra!!

Mấy vạn tu sĩ nơi đây một đám xôn xao bàn tán thì linh khí bốn phía Mạnh Hạo trong chớp mắt này lại lao thẳng về phía Mạnh Hạo, theo toàn thân của hắn mà cấp tốc chui vào, tan ra tiến vào trong tòa đạo đài thứ chín.

Như thể vào giờ khắc này, những linh khí này không phải là thuộc về thiên địa mà là thuộc về Mạnh Hạo vậy!

Bảy thành, tám phần, chín thành...

Cho đến... Mười thành!!

Nhưng ngay khi tòa đạo đài thứ chín kia xuất hiện trong cơ thể Mạnh Hạo, Mạnh Hạo vốn tưởng rằng tất cả đã muốn chấm dứt, hắn lại cảm nhận được một cỗ cường đại trước nay chưa có, nhưng vào lúc này...

Trong thần sắc Mạnh Hạo lộ ra không thể tin, cũng là không thể tưởng tượng nổi, hắn bỗng nhiên phát hiện, ở trong cơ thể của mình, giờ phút này linh khí mạnh mẽ xuất hiện mà đến, nhưng lại muốn mở ra...

Tòa đạo đài thứ mười!

Chín là cực hạn của thiên địa, mười thì hoàn mỹ!

Mạnh Hạo tâm thần chấn động, hắn chưa từng thấy qua tòa đạo đài Trúc Cơ thứ mười trên bất cứ điển tịch nào, dường như cho dù là tại thời điểm thượng cổ, đạo đài của tu sĩ Trúc Cơ, cũng chỉ là chín tòa mà thôi.

Cho dù là Ngưng Khí cảnh đường tu luyện đứt gãy nửa chừng, bởi vì thiên địa thay đổi, khiến cho Ngưng Khí mười tầng biến mất, nhưng việc này dù sao ở trên điển tịch vẫn còn có dấu vết mà lần theo, nhưng... tòa đạo đài thứ mười, cũng là chưa bao giờ nghe thấy!

Nhất là Mạnh Hạo thân là Chủ Lô đan sư của Đan Đông nhất mạch, thân phận của hắn quyết định hắn phải có hiểu biết đầy đủ đối với lịch sử, như vậy mới có lợi cho việc đi tìm dấu vết để lại của đan đạo thượng cổ được ghi chép lại trong điển tịch, cho nên từ sau khi trở thành Chủ Lô đan sư, Mạnh Hạo đã lật xem lượng lớn điển tịch của Tử Vận Tông.

Nhưng cho dù là như thế, hắn cũng vẫn là chưa từng nghe nói qua, đạo đài của tu sĩ Trúc Cơ, có tòa thứ mười.

Nhưng nay biến hóa trong cơ thể, cũng là rành mạch nói cho Mạnh Hạo... đạo đài Trúc Cơ, tòa thứ mười, mở!

Tòa đạo đài thứ mười xuất hiện, chỉ có bản thân Mạnh Hạo có thể phát hiện, người ngoài không thể nhìn ra chút gì, cũng giống như tu huyết Nguyên Anh lúc trước vậy, người ngoài nhìn không ra rốt cuộc là máu của tu sĩ Nguyên Anh nào, hơn nữa Mạnh Hạo che dấu, đương nhiên càng nhìn không ra manh mối.

Thứ có thể nhìn thấy chính là theo linh khí phun trào ra từ miệng giếng càng ngày càng tràn đầy, giống như sẽ không tiêu tán, đem bóng dáng Mạnh Hạo bao phủ ở bên trong, tức thì được toàn thân Mạnh Hạo không ngừng mà hấp thu.

Theo hấp thu, tòa đạo đài thứ mười trong cơ thể Mạnh Hạo dần dần xuất hiện hình dáng.

Một thành, hai thành, ba thành...

Đạo đài lực ở trong cơ thể Mạnh Hạo kinh thiên nổ vang, một cỗ cường đại chưa từng tháy ở trên người Mạnh trong chớp mắt như xông lên trời cao, ở trong cơ thể Mạnh Hạo kinh thiên động địa!

Cường đại, cường đại trước nay chưa từng có!

Linh thức của hắn tăng trưởng gấp mấy lần, theo phía trước tản ra bao trùm phạm vi nghìn trượng, giờ phút này vẫn đang cấp tốc khuếch trương ra, hai ngàn trượng, ba ngàn trượng...

Đầu óc hắn một mảnh thanh minh, linh khí không ngừng tràn vào. Khai thác lãnh thổ bát phương! Toàn bộ thiên địa, dường như trong một cái chớp mắt này cùng với những gì Mạnh Hạo từng nhận thức được trở nên bất đồng, dường như càng sáng ngời hơn, dường như tinh tế hơn, loại cảm giác này, cho dù là Mạnh Hạo trong nháy mắt trở thành Hoàn Mỹ Trúc Cơ kia cũng không có rõ ràng cùng mãnh liệt như vậy.

- Này... Mới là Hoàn Mỹ Trúc
Cơ chân chính sao?

Mạnh Hạo trong nội tâm thì thào, hắn ở trong lốc xoáy linh khí, nhìn bằng mắt thường không thấy được ngoại giới, nhưng linh thức của hắn, cũng là trong cái chớp mắt này, rõ ràng cảm nhận được tất cả mọi thứ ở bên ngoài.

Nhịp tim của Mạnh Hào ngày càng nhanh hơn, một cỗ ý thức chấp nhất cùng kích động hiện lên từ tận đáy lòng hắn, hắn hít sâu một cái, theo linh khí nồng đậm dung nhập toàn thân, ánh mắt Mạnh Hạo lộ ra vẻ theo đuổi cùng kiên định đối với cường đại.

Hắn chậm rãi nâng lên tay phải, cúi đầu nhìn lại, từ từ nắm tay lại thành quyền. Ngay tại thời khắc tay nắm lại đó, Mạnh Hạo cảm nhận được lực lượng!

Lực lượng trước nay chưa từng có!

Thân thể hắn trong cái chớp mắt này dường như huyết nhục một lần nữa ngưng tụ, như luyện thể, từ từ nảy sinh ra lực lượng làm cho tâm thần Mạnh Hạo mãnh liệt chấn động.

Lực lượng kinh người này, dường như Mạnh Hạo có thể dựa vào một đôi tay, xé mở pháp bảo, giống như thân thể hắn khi trải qua Ngưng Khí cảnh tầng thứ mười - luyện thể vậy, vào một khắc đó, một lần nữa tiếp nhận rồi lễ rửa tội, lấy lực lượng tòa đạo đài thứ mười của Hoàn Mỹ Trúc Cơ, đem thân thể của hắn, triệt triệt để để thay đổi, khiến cho nó càng thích hợp với tu hành hơn. Khiến thân thể của hắn, như được luyện thành bảo thân!

Thậm chí Mạnh Hạo có loại cảm giác mãnh liệt, giờ phút này chính mình, không cần bất kỳ linh lực thuật pháp nào. Chỉ cần là thân thể của chính mình, là có thể trực tiếp nghiền ép tất cả tu sĩ Trúc Cơ, chẳng sợ đối phương là Đạo tử hay là Trúc Cơ đại viên mãn.

Mạnh Hạo hô hấp có chút dồn dập, từ khi hắn bước vào con đường tu chân tới nay, khát vọng cường đại, kỳ vọng có một ngày đứng ở đỉnh cao nhất, theo từng sự kiện đã biến thành cực kỳ mãnh liệt, cho đến giờ phút này, trong nháy mắt Mạnh Hạo nắm chặt nắm tay, hắn biết, chính mình... đã chạm đến con đường này rồi!

Con đường kế tiếp, chính là con đường cường giả, đường này không thể quay đầu, phải chấp nhất kiên định chạy tiếp!

Miệng giếng phun ra linh khí ngày càng nhiều, những linh khí này toàn bộ truyền vào trong cơ thể Mạnh Hạo, tẩm bổ linh thức của hắn, tẩm bổ thân thể hắn, tẩm bổ tu vi của hắn.

Phạm vi linh thức của hắn lại càng lớn hơn nữa, cường độ thân thể càng thêm dẻo dai, khi tu vi của hắn đang tăng lên, tòa đạo đài thứ mười trong cơ thể ầm ầm ngưng thực!

Bốn thành, năm thành, sáu thành...

Mấy vạn tu sĩ Nam Vực ở bốn phía giờ phút này cả đám trợn mắt há mồm, hô hấp dồn dập, kinh ngạc nhìn một màn này, linh khí nồng đậm khó có thể hình dung kia, từ trong miệng giếng mạnh mẽ xuất hiện, đã vượt qua tất cả những ai đã từng cảm ngộ thành công ở bên cạnh miệng giếng này.

Đặc biệt là lúc này cũng phải vượt qua đến mấy chục lần, nhưng linh khí từ trong miệng giếng nọ không những là không giảm bớt, ngược lại càng phun càng nhiều, như muốn đem lực của giếng linh này trong ngày hôm nay bộc phát ra toàn bộ.

Hai Đạo tử Mặc Thổ La Xung, Từ Phỉ vẻ mặt biến hóa, giờ phút này hô hấp dồn dập, đám người Vương Lệ Hải cũng vậy, mang theo vẻ không thể tin.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện