Ngã Dục Phong Thiên

Chương 798: Trong biển không năm tháng (2)


trước sau

Tộc này, là Ô Thần bộ và Hắc Long bộ năm đó, dung hợp cùng một chỗ tạo ra, lấy Kim Ô bộ làm chủ, Hắc Long bộ làm phụ, Kim Quang giáo làm trắc, trở thành tộc đàn dũng mãnh.

Cho dù không có Lão Tổ Trảm Linh, nhưng sự tồn tại của tám trăm ngàn yêu đàn, khiến Kim Ô Hắc Long tộc, vẫn là một thực lực khủng bố không thể coi thường.

Nhất là trận pháp, trong bốn mươi năm này, khiến phần đông người rình mò, không thể không dập tắt ý niệm trong đầu. Còn có cây Kinh Thứ đằng điều kia tồn tại, dưới Trảm Linh, tất cả địch xâm phạm, căn bản là không thể bước vào nửa bước.

Mà Trảm Linh xuất hiện, tức là có thể thắng lợi, nhưng tám trăm ngàn yêu đàn cuồng loạn, khiến bất kỳ một cái bộ tộc nào, cũng không thể không lo lắng hậu quả.

Kể từ đó, thì có cân bằng. Mà cân bằng … là cơ sở để Kim Ô Hắc Long tộc có thể sinh tồn và hùng mạnh.

Lại càng không cần phải nói, còn có đồ đằng Thánh Tổ trưởng thành, Thiên Phương thú thủ hộ. Khiến cho Kim Ô Hắc Long tộc, đối với bất kỳ một cái bộ lạc nào, đều vô cùng coi trọng.

Nhất là làm cho cả Mặc Thổ đều có chút kinh hãi là, trong đám tám trăm ngàn dị yêu đó, dần dần xuất hiện một ít dị yêu, trưởng thành đến trình độ của đồ đằng Thánh Tổ.

Đại Mao, ở hơn ba mươi năm trước, đã trở thành cấp mười một, hóa thành đồ đằng Thánh Tổ! Ngày đó, tất cả yêu đàn ở Mặc Thổ, đều đã nhận ra yêu khí nồng đậm, từ bốn phương tám hướng, cuồn cuộn lao thẳng tới Kim Ô tộc.

Sau đó, là con cá sấu màu đỏ thắm kia, còn có thằn lằn khổng lồ, cũng đều lần lượt cách nhau chừng mười năm, trở thành đồ đằng Thánh Tổ.

Còn có quạ đen, muỗi xanh, đủ loại dị yêu, như nấm mọc sau mưa, không ngừng lột xác đến cấp mười một, trở thành đồ đằng!

Chúng nó, thủ hộ Kim Ô Hắc Long tộc, khiến cho Kim Ô Hắc Long tộc, hoàn toàn xứng đáng trở thành một trong sáu thế lực lớn ở Mặc Thổ, ngoài liên minh Thiên Đình!

Thậm chí, ở mấy chục năm trước, không biết chim anh vũ và miếng mỡ đông lấy phương pháp gì, vậy mà lại tránh được thần thức của Trảm Linh, về tới Mặc Thổ. Tại trong mấy năm qua, tác loạn một phương, vô số dị yêu gặp họa. Khiến cho hiện giờ, chỉ cần chim anh vũ và miếng mỡ đông vừa xuất hiện, ngoại trừ Kim Ô Hắc Long tộc, yêu đàn của những bộ lạc khác, chỉ cần cảm nhận được hơi thở, toàn bộ lập tức kêu rên, xoay người bỏ chạy.

Cho dù Tư Long khống chế như thế nào, cũng không thể ngăn trở chút nào. Rất nhanh, yêu đàn bên người đều trốn đi hết, chỉ để lại Tư Long cô đơn một mình, lạnh run giữa không trung.

Khắc tinh Tư Long, xưng hô thế này, dần dần quật khởi trên Mặc Thổ.

Cùng lúc đó, bốn mươi năm này, vùng đất Nam Vực đối với Mặc Thổ, cũng rất là cảnh giác. Đệ tử các tông môn đến từ Nam Vực, thường xuyên tiến vào Mặc Thổ, tiếp xúc với sáu thế lực lớn. Tối thiểu, ở mặt ngoài, là một mảnh bình thản, nhưng trên thực tế, song phương đều đang cảnh giác.

Trong đó, Kim Ô Hắc Long tộc tiếp xúc nhiều nhất … chính là Tử Vận Tông!

Nguyên nhân chuyện này, dần dần cũng bị truyền ra, được tu sĩ Tây Mạc biết đến. Bốn mươi năm trước, đồ đằng Thánh Tổ - Mạnh Hạo, mang theo Ô Thần bộ từ phía bắc, một đường quật khởi, cùng nhau đi tới Mặc Thổ … đã từng là đệ tử của Tử Vận Tông!

Là Đan Đỉnh đại sư Nam Vực, thanh danh hiển hách.

Khi tin tức này vừa mới truyền ra, đưa tới chấn động không nhỏ. Dù sao Mạnh Hạo ban đầu ở ngoài Mặc Môn ngũ hành quy nhất, rung động tất cả những người nhìn thấy.

Chẳng qua, theo thời gian trôi qua, những thuyết pháp có liên quan đến Mạnh Hạo, dần dần đã trở thành chuyện xưa. Dù sao đã hơn bốn mươi năm, Mạnh Hạo không có chút tin tức nào, duy nhất biết được, là hắn đã tiến vào chỗ sâu trong Tây Mạc rồi. Mà ở trong biển rộng, tràn ngập đại họa mưa tím, rất nhiều người cho rằng, Mạnh Hạo đã ngã xuống.

Về phần vì sao hắn không tiến vào Mặc Thổ, mà đi biển tím, cũng chầm chậm bị người hiểu ra, bởi vì Quý gia – Đông Thổ!

Thù hận giữa Mạnh Hạo
và Quý gia, đã bị người biết được.

Bốn mươi năm, vùng đất Nam Thiên biến hóa không nhỏ, hiện giờ, Mạnh Hạo dần dần di vong, đã ở đáy biển tím, cảm ngộ tử ý. Mà cũng ở trong đáy biển, cách Mạnh Hạo một khoảng xa, nơi đã từng là phía bắc Tây Mạc, khu vực ban đầu của Ô thần bộ, có một thanh niên mặc áo bào đen, khoanh chân ngồi trong biển tím. Khi hai mắt y mở ra, thì hiện lên tinh mang đỏ thẫm.

Nếu nhìn kỹ, bộ dáng của y … cùng Mạnh Hạo, rõ ràng có vài phần tương tự, tuy nhiên lại âm hàn hơn nhiều.

Y mặc áo bào đen, mi tâm có một dấu ấn con dơi, cả người nhập định … nhưng thoạt nhìn … lại như thể là một con dơi màu đen!

- Đại thánh thủ thiên, có thất linh loạn nhập, huyễn hóa thành thái cổ thất chân linh … vạn vạn năm sau đó, linh ý phi thăng, linh thể hóa thành bảy thanh Thí Tiên kiếm. Mạnh Hạo, ngươi có tài đức gì, vậy mà lại có thể có bốn thanh!

- Chân linh không hiện, tàn linh chúng ta trên đường, đoạt lại linh thể, lại đi trọng chấn lại chân linh đạo!

Hai mắt thanh niên mặc áo đen chợt lóe, trong mắt trái của y, không có con ngươi, chỉ có một mảnh lốc xoáy. Tại trong lốc xoáy kia, có một cỗ hài cốt, nửa trên hài cốt này là người, nửa dưới là thú, chính là hài cốt quỷ dị mà Mạnh Hạo phát hiện trong thánh địa của Ô Thần ngũ bộ, nơi có thanh Thí Tiên kiếm cuối cùng.

Mà hiện giờ, hài cốt này như trở thành chất dinh dưỡng giúp thanh niên mặc áo đen lớn mạnh. Có lẽ cũng chính là vì cắn nuốt hài cốt này, mới giúp cho y … từ bộ dạng một con dơi màu đen, lột xác thành hình người!

Thời gian bốn mươi năm thoáng cái đã qua, có người còn nhớ rõ Mạnh Hạo, nhưng càng có nhiều người, có lẽ nhớ rõ hình ảnh, lúc trước ngoài Mặc Môn, có một người, mang theo tám trăm ngàn yêu đàn.

Nhưng đối với bộ dáng của Mạnh Hạo, dĩ nhiên đã mơ hồ.

Theo năm tháng trôi qua, dường như Mạnh Hạo đã bị di vong.

Trên thực tế, hắn cũng đúng là bị như vậy. Toàn bộ biển tím Tây Mạc, nhìn không thấy thân ảnh hắn, bởi vì ở nhiều năm trước, hắn cũng đã chìm tới đáy biển tím rồi.

Ở nơi đã từng là mặt đất Tây Mạc, khoanh chân nhập định. Vừa ngồi, chính là nhiều năm.

Không hề nhúc nhích, không có hô hấp, không có dấu hiệu sinh mạng. Tại đáy biển tối đen này, một mình bế quan nhập định.

Diệt tuyệt ý bốn phía đã càng ngày càng nhẹ hơn, thậm chí, nếu không cẩn thận cảm thụ, cũng không phát hiện được. Cùng lúc đó, sức sống trong cơ thể Mạnh Hạo không còn nhiều lắm, cũng đang dần dần giảm bớt, cho đến khi hóa thành một tia, duy trì sinh mạng không tắt.

Cứ như vậy, lại trôi qua hai mươi năm.

Từ lúc Mạnh Hạo bắt đầu cảm ngộ biển tím, đã suốt 60 năm, thời gian trôi qua, khiến cho bên ngoài đối với hắn, đã lãng quên nhiều lắm. Thậm chí trong Kim Ô Hắc Long tộc, đối với Mạnh Hạo, ngoại trừ những người năm đó còn nhớ, người tiến vào sau cùng những tộc nhân mới sinh, phần lớn coi Mạnh Hạo thành chuyện xưa, thành một truyền thuyết được khuếch đại.

Nhất là tộc nhân Hắc Long bộ cùng Kim Ô bộ, cũng chầm chậm xuất hiện một ít xung đột. Tuy nhiên, dưới áp chế cường lực của Hứa Bạch, lúc này mới giảm bớt.

Dù sao hai cái bộ lạc này, cũng không phải là đồng nguyên. Năm đó do áp lực bên ngoài bức ép, cho nên Hắc Long bộ mới lấy Kim Ô làm chính, liên minh cùng một chỗ. Nhưng lúc này, dường như tứ hải hưng thịnh thanh bình, dã tâm của Hắc Long bộ, cũng chầm chậm thức tỉnh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện