Ngã Dục Phong Thiên

Chương 808: Lục mệnh chấn động thiên kiếp (2)


trước sau

Uống một ngụm rượu, vung thanh kiếm lên, cầu vồng lóe lên, từng đạo kiếp lôi, không ngừng tan vỡ trước cơ thể Mạnh Hạo. Vô số hồ quang điện, chạy tán loạn, có không ít dung nhập vào cơ thể Mạnh Hạo, dần dần, trên người Mạnh Hạo, cũng xuất hiện một chút tia chớp.

Đúng lúc này, đột nhiên, lôi kiếp ngưng tụ ra không còn mang màu đỏ, mà đã có thêm những màu sắc khác, tất cả bảy màu, hình thành thiên lôi bảy sắc, giống như xé rách hư không, hóa thành chiến long bảy màu lao về phía Mạnh Hạo.

- Đệ ngũ mệnh!

Toàn thân Mạnh Hạo nổ vang, lại cao lên đến hai cái đầu rưỡi, thân thể càng thêm cường hãn, sức chiến đấu lại gia tăng, ba mươi hai lần Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, khoảnh khắc này, khiến trời đất biến sắc, gió mây xoay vần.

Thân thể Mạnh Hạo, tràn đầy lực lượng khiến người ta kinh hãi, mái tóc xõa tung, đôi mắt lộ ra quang mang kỳ dị, khi thiên lôi bảy màu giáng xuống, thanh Hồng Tiên Kiếm trong tay hắn bắn ra, đâm thẳng về phía thiên lôi.

Đồng thời, trong tay Mạnh Hạo, ảo hóa ra ma thương, nhất thương như long dẫn tới hắc vụ ngập trời, vô số khuôn mặt dữ tợn theo sau thanh Hồng Tiên Kiếm, bắn về phía lôi kiếp.

Hai bên va chạm, trời đất chấn động, lôi kiếp bảy màu tan vỡ, thanh Hồng Tiên Kiếm cũng bay ngược về, ma thương của Mạnh Hạo run rẩy, bụp một tiếng hóa thành sương mù, nhanh chóng chuyển động quanh người Mạnh Hạo, một lần nữa ngưng đọng lại, hóa thành ma thương.

Lôi kiếp bảy màu còn sót lại, trở thành lôi vũ bảy màu, rơi xuống khắp nơi, lại còn rất nhiều, dung nhập vào trong cơ thể Mạnh Hạo, khiến lôi điện trong cơ thể Mạnh Hạo càng thêm nồng đậm.

Thân thể Mạnh Hạo lần đầu tiên chấn động, khóe miệng trào ra chút máu tươi, ngẩng đầu nhìn lên trời. Đột nhiên, kiếp vân co rút lại, nhanh chóng ngưng tụ, ánh sáng bảy màu tràn ngập, nhanh chóng tụ tập trong không trung, khiến cho kiếp vân hóa thành bảy màu. Mà từ trong kiếp vân này, lại xuất hiện một … ngón tay khổng lồ do tia chớp bảy màu hóa thành.

Ngón tay khổng lồ này, lớn đến nghìn trượng, toàn bộ đều là tia chớp bảy màu, đủ để chấn động tất cả những ai nhìn thấy. Sau khi xuất hiện, ngón tay này, mang theo hủy diệt và áp bức đặc trưng của thiên kiếp ép về phía Mạnh Hạo, như muốn bóp chết một con kiến hôi.

- Đệ lục mệnh!

Ngay khoảnh khắc ngón tay này tới gần, đôi mắt Mạnh Hạo nheo lại, đột nhiên cất lời, sáu Nguyên Anh trong cơ thể hắn, hoàn toàn chồng lên nhau, lục sắc quy nhất!

Ầm!

Thân thể hắn cao lớn lên, mạnh mẽ đến cực điểm, bờ vai rộng rãi, thân thể cao gầy, không còn chút khí chất thư sinh nào, toàn bộ đều giống như yêu tà kinh tâm động phách.

Phía bên dưới, biển tím gầm thét, vòng xoáy chuyển động, sóng biển không ngừng trào dâng. Khi đệ lục mệnh xuất hiện, sức chiến đấu gần sáu mươi mấy lần Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, khiến Mạnh Hạo giờ phút này, không thẹn là mạnh nhất dưới Trảm Linh ở vùng đất Nam Thiên!

Hắn đạp vào hư vô, ầm một tiếng, bầu trời xuất hiện gợn sóng, Mạnh Hạo đã quật khởi, lao thẳng về phía ngón tay bảy màu.

Tay phải hắn nắm chặt lại, khi mà ngón tay bảy màu tới gần, mắt hắn có vẻ quyết đoán, một quyền …

Đánh tới!

Từ xa nhìn lại, dáng người Mạnh Hạo so với ngón tay do tia chớp bảy màu tạo thành kia, quả là không đáng nhắc đến, chỉ giống như con sâu cái kiến mà thôi.

Nhưng vậy thì đã sao!

Một quyền đấm tới, va chạm với ngón tay, tạo thành tiếng nổ kinh thiên, chấn động cả bầu trời, rung động biển tím, khiến cho biển tím tung bọt trắng xóa. Trong khu vực này chỉ có một mình Mạnh Hạo, người khác không thể nhìn được cảnh tượng này, nếu không nhất định sẽ kinh hãi cả đời.

Trong tiếng nổ, Mạnh Hạo phun ra một ngụm máu tươi, liên tục lui lại, nhưng tiếng cười của hắn, lại vang vọng khắp bốn phương.

Hắn cười lớn, nhìn ngón tay bảy màu giữa không trung đang tan vỡ, tạo thành một lôi trì bảy màu rộng đến nghìn trượng. Vô số tia chớp hình cung bảy màu khuếch tán ra khắp nơi, không ít trong số đó tiến vào trong cơ thể Mạnh Hạo. Trong tiếng cười của Mạnh Hạo, lôi kiếp này...

Hoàn toàn tan vỡ!

Tiếng vọng không ngừng, trừ đó ra, kiếp vân trên trời đã bắt đầu mỏng đi, như sắp tiêu tán. Lần thiên kiếp này, với Mạnh Hạo mà nói, có vẻ đơn giản hơn rất nhiều.

Nhưng trên thực tế, thiên kiếp lần này không chỉ không đơn giản,
mà còn vô cùng mạnh. Sở dĩ Mạnh Hạo có cảm giác như vậy, là vì sau hơn trăm năm bế quan, hắn quật khởi, đã gần như đạt tới đỉnh phong trong Phàm cảnh!

Mạnh Hạo lau đi vết máu nơi khóe miệng, mở ra đệ lục mệnh, là trạng thái mạnh nhất của hắn, lúc này hắn đứng giữa không trung, đạp mạnh vào hư không. Ầm một tiếng, Mạnh Hạo lập tức bay lên, lao về phía kiếp vân giữa không trung đang sắp tiêu tan.

Vì Mạnh Hạo vô cùng rõ ràng, kiếp vân này, càng là lúc sắp tiêu tán, thì lực lượng hủy diệt càng mạnh mẽ, nhìn như sắp tan, nhưng trên thực tế... Nếu thực sự coi thường, nhất định sẽ ngã xuống.

Ngay khoảnh khắc Mạnh Hạo xông tới, kiếp vân mỏng manh đột nhiên có tiếng gầm thét trầm thấp. Cả kiếp vân nhanh chóng co rút, đột nhiên hóa thành một nắm đấm khổng lồ.

Nắm đấm này, hoàn toàn là kiếp vân tạo thành, trong đó có vô số tia chớp chạy loạn, bảy màu lấp loáng. Đây đã không còn là tia chớp... Đây là lực lượng của chính kiếp vân!

Dùng cả kiếp vân hóa thành thiên kiếp, để đánh giết tất cả tồn tại.

Mạnh Hạo bay giữa không trung, nhìn thấy kiếp vân cuộn lại, tạo thành nắm đấm khổng lồ, cảm nhận được ý chí hủy diệt tràn đầy bên trong.

Đôi mắt hắn lộ ra tinh quang, giơ tay trái, chộp xuống mặt biển phía dưới.

- Biển tím!

Biển tím là hắn, hắn chính là biển tím!

Theo Mạnh Hạo cất lời, biển tím hóa thành từ hạo kiếp trên cả Tây Mạc, ngay sau đó đột nhiên cuộn trào, vòng xoáy không ngừng chuyển động, dẫn tới sóng thần quét khắp cả vùng Tây Mạc.

Đồng thời, phía dưới Mạnh Hạo, vòng xoáy đang chuyển động, đột nhiên bay lên, một cột nước khổng lồ, lớn đến mấy nghìn trượng, lấy Mạnh Hạo làm trung tâm, lao thẳng lên trời.

Khi cột nước này bay lên, mặt biển lập tức thấp xuống rất nhiều. Đồng thời, tay phải Mạnh Hạo đưa lên, chỉ xuống phía dưới.

- U hồn!

Tất cả dị yêu, tu sĩ chết trong hạo kiếp, sau khi chết hóa thành u hồn ký sinh trong biển tím, lúc này được Mạnh Hạo kêu gọi, lập tức xuất hiện toàn bộ, từ khắp mọi nơi, xông vào trong cột nước giữa trời, khiến cho cột nước này, có được linh hồn!

Hồn này, là phân tán, mà linh hồn chân chính... là Mạnh Hạo!

Ầm!

Cột nước mấy nghìn trượng bay lên, lập tức đi qua chỗ Mạnh Hạo, bao bọc lấy hắn. Mà cột nước khổng lồ này, đột nhiên biến thành một cánh tay khổng lồ.

Nơi gần với bầu trời, có một bàn tay nắm lại.

Nắm tay màu tím, cánh tay màu tím, giống như... Tay của biển tím!

Khoảnh khắc này, cảnh tượng này, nếu nhìn từ phía xa, đủ để khiến tất cả mọi người nhìn thấy đều chấn động tâm thần, cả đời khắc ghi.

Bởi vì có thể nhìn thấy cảnh tượng này, kiếp vân hóa thành nắm đấm, đại biểu cho thiên ý, mà nắm đấm từ biển lớn, lại đại biểu cho hạo kiếp chi tâm. Hai nắm đấm khổng lồ lúc này, một từ trên trời giáng xuống, một từ trong biển bay lên, va chạm trực tiếp giữa không trung...

Tiếng nổ ầm vang, vang động bốn phương, kinh thiên động địa, chấn động cả biển tím, rung chuyển cả bầu trời, không thể hình dung được cũng không thể miêu tả được cảnh tượng này kinh thế hãi tục đến mức nào.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện