Ngã Dục Phong Thiên

Chương 843: Ta trở về rồi! (2)


trước sau

Chấn động này, đầu tiên bị tộc nhân Thiên Tòng bộ phát giác, ngay sau đó hơn trăm Nguyên Anh và ba mươi mấy đồ đằng Thánh Tổ lập tức ngẩng đầu nhìn lại.

Bọn họ nhìn thấy... trên bầu trời, xuất hiện cuồng phong!

Cuồng phong lạnh lẽo, cuồn cuộn, mà ở trong đó, có mấy chục vạn … u hồn.

Ngay khi nhìn thấy những u hồn này, hơn trăm tu sĩ Nguyên Anh và đồ đằng Thánh Tổ, đều hít sâu một hơi, lúc này, các tộc nhân khác của Thiên Tòng bộ cũng đều nhìn thấy cảnh này.

Đồng thời... Tiếng động trên mặt đất càng thêm mạnh mẽ, mọi người cuối cùng cũng nhìn thấy, ở nơi xa, cùng với chấn động, là bảy thân người khổng lồ, một bước nhảy phát ra tiếng ầm ầm, đạp lên mặt đất. Đó là bảy người khổng lồ màu tím cao đến nghìn trượng.

Mùi vị của biển, vô cùng nồng đậm. Bảy người khổng lồ vừa xuất hiện, lập tức khiến tất cả tộc nhân Thiên Tòng bộ hít sâu một hơi.

- Đây là cái gì...

Trương Văn Tổ ngây ra, mở to mắt, có vẻ không thể tin tưởng, tâm thần gã chấn động mạnh mẽ, vừa nhìn đã nhận ra, bảy người khổng lồ kia được tạo thành từ cái gì.

- Biển tím... Bọn họ là người khổng lồ do biển tím tạo thành!

Đại tế tự của Thiên Tòng bộ, lúc này thất thanh hét lên, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

- Người khổng lồ biển tím... Tên khổng lồ đi đầu cầm trong tay, là...

Tộc công Thiên Tòng bộ nheo mắt, nhìn kỹ.

Ngay khi lão nheo mắt nhìn, đại tế tự và các tu sĩ Nguyên Anh của Thiên Tòng bộ cũng đều phát hiện ra, đồng loạt nhìn tới. Khi ánh mắt của bọn họ tập trung lên đó, thì tất cả mọi người như ngừng thở.

- Tộc nhân của Ô Thần bộ!

- Là những tộc nhân Ô Thần tộc lúc trước bị bắt giữ, đưa tới mười phường thị!

Những tu sĩ của Thiên Tòng bộ ai cũng kinh hãi, đột nhiên, trên bầu trời, trong cuồng phong, có một cái bóng màu đỏ khổng lồ lao ra. Tốc độ nó cực nhanh, dẫn tới sát khí ngập trời, trời đất biến sắc, gió mây xoay vần, hình thành uy áp kinh người, lao thẳng về phía Thiên Tòng bộ.

Uy áp này mạnh mẽ, khiến mọi người cảm thấy giống như thiên uy.

Đó là một con ngao khuyển màu máu khổng lồ, đỉnh đầu ngao khuyển, có một người đàn ông mặc đồ xanh đứng đó, mái tóc tung bay, đôi mắt lạnh lùng, vẻ mặt âm trầm, như có sát cơ nồng đậm vô biên, bộc phát trên cơ thể hắn.

- Mạnh Hạo!

Trương Văn Tổ thở gấp, lập tức nhận ra Mạnh Hạo. Năm đó ở bên ngoài Mặc Môn, ấn tượng của gã với Mạnh Hạo, cực kỳ sâu sắc.

Cùng nhận ra Mạnh Hạo, còn có tộc công và đại tế tự của Thiên Tòng bộ cùng với một số tu sĩ Nguyên Anh, bọn họ vừa nhìn thấy Mạnh Hạo, lập tức chấn động.

Bọn họ biết rõ, phân thần của Lão Tổ trước đó đã đi truy sát Mạnh Hạo, nhưng... Hiện giờ, Mạnh Hạo tới đây, ý nghĩa trong đó, khiến mọi người không khỏi chấn động.

Cũng vào lúc này, trong những tộc nhân Ô Thần bộ bị bao bọc trong màn sáng, có những lão nhân đi theo Mạnh Hạo di chuyển năm đó, Ai nấy cũng run rẩy, nhìn cả lên không trung, nhìn Mạnh Hạo đứng trên mình Huyết Ngao.

So với hơn một trăm năm trước, gần như không có gì khác biệt, trong hoảng hốt, bọn họ kích động run rẩy.

- Cung nghênh Thánh Tổ đại nhân trở về!

Những người sinh ra trong hơn trăm năm này, hoặc là sau này mới gia nhập Ô Thần bộ, ai nấy ngây ra một chút. Khoảnh khắc nhìn thấy Mạnh Hạo, bộ dạng của Mạnh Hạo, dung hợp với bức tượng Mạnh Hạo trong đầu họ, tạo nên sự kích động.

- Cung nghênh Thánh Tổ đại nhân trở về!

- Cung nghênh Thánh Tổ đại nhân trở về!

Giọng nói của bọn họ, vang vọng khắp nơi, mang theo hy vọng quật khởi, lại còn kích động đến điên cuồng. Giọng nói của Mạnh Hạo, cũng ngay lúc này truyền khắp bốn phương.

- Ta trở về rồi!

Chỉ bốn chữ đơn giản, được Mạnh Hạo nói ra, truyền khắp chiến trường, truyền vào tai tộc nhân Thiên Tòng bộ, lại khiến nhiều người hít mạnh. Mà truyền vào tai tộc nhân Ô Thần bộ trong màn sáng, lại khiến họ kích động điên cuồng.

Bốn chữ này, mang theo một phần áy náy, lại còn sát cơ muốn diệt toàn tộc Thiên Tòng bộ, vang vọng, Mạnh Hạo nhìn Đại Mao thân mình tàn tạ, ánh mắt ảm đạm.

Lại nhìn man cự
nhân đang run rẩy, nhìn tất cả những khuôn mặt quen thuộc theo hắn trong đợt di chuyển năm đó trong Ô Thần bộ.

Hắn thấy được Ô Trần, thấy được những dị yêu năm đó hắn để lại, còn cả khuôn mặt Kim Quang Giáo, tất cả mọi thứ, đều hiện lên trong mắt Mạnh Hạo, in vào trong đầu hắn. Xa cách hơn một trăm năm, ở một khắc này, trong cảm thụ của Mạnh Hạo cũng không phải là dài dằng dặc, nhưng đối với Ô Thần bộ mà nói, hơn một trăm năm, đã là rất lâu.

- Ta... trở về rồi!

Mạnh Hạo lẩm bẩm, nhân quả giữa hắn và Ô Thần bộ, từ lâu đã không nỡ dứt bỏ, lúc này nhìn thấy Ô Thần bộ thê thảm, sát khí trên người Mạnh Hạo lập tức trào dâng.

Đồng thời, tộc nhân Thiên Tòng bộ hít thở gấp lên, nhưng rất nhanh, sát cơ liền xuất hiện trong mắt tộc công Thiên Tòng bộ.

- Có thể chạy thoát sự truy sát của Lão Tổ, quả thực có chút bản lĩnh. Nhưng ngươi đã tự chui đầu vào rọ, hôm nay nhất định sẽ chết ở nơi này.

- Tộc nhân Thiên Tòng bộ, giết chết người này, diệt toàn tộc Ô Thần bộ!

Đại tế tự Thiên Tòng bộ đột nhiên cất lời, giọng nói vang lên, tất cả tộc nhân Thiên Tòng bộ lập tức gầm thét.

Trương Văn Tổ giữa không trung, ánh mắt lộ ra chiến ý nồng đậm cùng chờ mong.

- Ngươi lại xuất hiện rồi... Lần này, ta muốn đấu một trận với ngươi!

Ấn tượng của Trương Văn Tổ với Mạnh Hạo năm đó vô cùng sâu sắc, lúc này chiến ý cũng theo đó bộc phát.

Hơn trăm tu sĩ Nguyên Anh xung quanh, còn cả ba mấy đồ đằng Thánh Tổ, ai nấy đều sát khí đằng đằng. Đúng lúc đang muốn xông lên, đột nhiên, Huyết Ngao dưới chân Mạnh Hạo ngẩng đầu gầm lên, kèm một chút khinh miệt.

Trong tiếng gầm, khí tức Trảm Linh thuộc về Huyết Ngao đột nhiên bộc phát. Khí tức vừa truyền ra, lập tức dẫn tới cuồng phong vô hình lấy Huyết Ngao làm trung tâm, ầm ầm xoay tròn. Tất cả tộc nhân Thiên Tòng bộ tiếp xúc với khí tức này, dù là Nguyên Anh hay đồ đằng Thánh Tổ, cũng đều tái mặt, lộ vẻ kinh hãi, đồng thời không thể tin tưởng.

- Trảm Linh!

- Đây là... dị yêu Trảm Linh!

Đúng lúc này, mặt đất chấn động mãnh liệt, bảy người khổng lồ ầm ầm lao tới, sải chân rất rộng, tốc độ cực nhanh, thoạt nhìn đã sắp tới gần.

Còn cả mấy chục vạn u hồn, mang theo sự lạnh lẽo vô biên, lập tức khiến cả chiến trường như hóa đá.

Nhưng Huyết Ngao dưới chân Mạnh Hạo còn nhanh hơn, ầm ầm lao tới, hóa thành một tia sáng đỏ tươi, từ trên không trung lao thẳng tới màn sáng màu đen đang bao bọc Ô Thần bộ.

Mạnh Hạo lắc mình, lập tức hóa thành làn khói, ẩn trong hắc nguyệt, lúc xuất hiện, đã ở bên cạnh một cây đinh, đồng thời mở ra đệ tam mệnh.

Cùng lúc đó, chim anh vũ và miếng mỡ đông dùng tốc độ cực nhanh, lập tức tiến tới, đậu trên vai Mạnh Hạo, giống như tìm được người tâm phúc, lập tức diễu võ giương oai, đắc ý vô cùng.

- Đến đây, mẹ các ngươi, các ngươi hiện giờ tới đi! Sức mạnh vừa rồi đi đâu rồi? Mẹ các ngươi, dám chọc Ngũ gia, Tiểu Hạo Tử, đi, đánh bọn chúng!

- Hừ hừ, Tam gia lần này không độ hóa các ngươi, Tam gia muốn đùa các ngươi đến chết, Tiểu Hạo Tử, đi, chơi chúng nó!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện