Ngã Dục Phong Thiên

Chương 849: Hô Diên bản tôn!


trước sau

- Ngươi hiểu? Ngươi thật sự hiểu rõ? Trời ạ, ngươi thật sự hiểu rõ, ngươi hiểu ta. Ta và ngươi nói về một sự kiện ở hơn ba vạn năm trước đi. Hơi quá đáng, rất khinh người. Đúng rồi, nói về lúc trước, chúng ta nói một chút về khí trời hơn bảy vạn năm trước đi …

Miếng mỡ đông hưng phấn mà run hẳn lên, không ngừng mở miệng nói đâu đâu. Hai lỗ tai Mạnh Hạo ù ù, ngơ ngác nhìn Huyết Ngao và chim anh vũ tư đấu phía trước, bên tai nghe miếng mỡ đông dông dài nói đâu đâu.

Một cảm giác muốn điên rồi, nảy sinh trong đầu Mạnh Hạo. Hắn cảm thấy, cho dù là một người bình thường, ở cùng với miếng mỡ đông và chim anh vũ một thời gian dài, cũng sẽ trở nên không bình thường.

Giờ phút này, hắn bỗng nhiên rất thông cảm cho Lão Tổ Lý gia ở trong mặt nạ huyết sắc.

Mạnh Hạo thở sâu, ngoan ngoãn trầm mặc, không nói một lời, mặc cho miếng mỡ đông nói đâu đâu, mặc cho chim anh vũ không ngừng bị Huyết Ngao đập bay, rồi lại không ngừng bay trở về, nói những lời mà sau khi nghe xong, Mạnh Hạo cảm thấy cực kỳ buồn nôn.

Thời gian, cứ như vậy chậm rãi trôi qua…

Nửa ngày sau, trong lúc chim anh vũ và Huyết Ngao còn đang không ngừng thổ lộ cầu yêu và bạo lực cự tuyệt, thì phía trước Mạnh Hạo, xuất hiện sơn môn của Thiên Tòng bộ!

Cửa sơn môn này, là một ngọn núi hồ lô cực lớn. Bộ dáng của núi này, giống như một cái hồ lô đá, sừng sững giữa vùng đất. Bốn phía thân núi, không có vật gì, không có một ngọn cỏ, cửa vào duy nhất, chính là miệng hồ lô – đỉnh núi.

Khoảnh khắc nhìn thấy núi Hồ Lô này, Mạnh Hạo bỗng nhiên có loại cảm giác giải thoát. Thân thể hắn nhoáng lên một cái, lao thẳng tới miệng hồ lô đỉnh núi, tốc độ cực nhanh, lập tức tới gần. Nháy mắt khi tới miệng hồ lô này, hắn ngay lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng cấm chế mãnh liệt.

Miệng hồ lô, giống như miệng núi lửa, lớn chừng trăm trượng.

Một cái phù văn thật lớn, khắc trên miệng hồ lô này, giống như hư ảo trôi nổi, ngăn cản tất cả thần thức, tất cả thân thể bước vào. Mơ hồ nhìn xuyên qua miệng hồ lô hư ảo này, Mạnh Hạo có thể nhìn thấy trong miệng hồ lô, tồn tại một mảnh thế giới.

Hắn nhìn thấy lượng lớn ốc xá, thấy được điêu lan ngọc thế tinh mỹ, thấy được vô số đại điện, còn có một khu vực bộ lạc.

Có khoảng chừng vạn người, đang khoanh chân ngồi trên mọi chỗ của ốc xá, giống như tản ra toàn bộ tu vi, thân thể như mục nát, dường như đã dung hợp lại với những tòa ốc xá đó, không tiếc bất cứ giá nào, cho dù là trả giá bằng sinh mạng, để đẩy mạnh cấm chế này vận chuyển.

Ánh mắt Mạnh Hạo đảo qua, hắn thậm chí còn có thể nhìn thấy trong hồ lô này, có hai tầng khu vực. Tầng thứ nhất, chính là thế giới mà bản thân nhìn xuyên thấu mà thấy qua miệng hồ lô. Còn tầng thứ hai, lại nằm ở nửa dưới của hồ lô này.

Nhưng cụ thể hơn nữa, thì Mạnh Hạo không thấy rõ được.

Gần như trong nháy mắt khi Mạnh Hạo đi tới núi Hồ Lô này, hắn đã nhận ra, ở trên bầu trời này, tại bốn phương tám hướng, hình như có tồn tại một tia thần thức của Trảm Linh.

Ngoài ra, còn có một vài tia khác nhưng đều không phải là Trảm Linh, nhưng cũng dũng mãnh như thần thức. Một vài tia có thể tập trung pháp bảo ở cự ly xa, giúp cho tu sĩ có được pháp bảo của bộ lạc, có thể ở địa phương xa xôi, nhìn tình huống bên này.

Đối với những thứ này, Mạnh Hạo không để ý đến. Trong lòng hắn biết, một trận chiến lúc trước giữa mình và Thiên Tòng bộ, không có một ai đến quấy nhiễu, cũng đã biểu hiện một loại thái độ.

Mà hiện giờ, sự tồn tại của những thần thức này, liền biểu hiện thái độ rõ ràng hơn. Bọn họ muốn xem xem, mình cùng Hô Diên Lão Tổ … cuối cùng sẽ là kết quả gì.

Về phương diện này có quan hệ đến một chút khúc mắc lợi ích, mà Mạnh Hạo không muốn hiểu rõ.

Không cần Mạnh Hạo chỉ bảo, Huyết Ngao cả đoạn đường này bị chim anh vũ phiền đến khó chịu, đã khoảnh khắc mà đến, toàn thân
hồng quang lóng lánh, khí tức Trảm Linh ầm ầm bùng nổ. Một móng vuốt, trực tiếp đánh lên cấm chế phù văn.

Ầm một tiếng, phù văn kia trong tiếng ken két lập tức hỏng mất, đồng thời, trong miệng hồ lô khi phù văn sụp đổ lại xuất hiện một cấm chế nữa. Toàn thân Huyết Ngao khuếch tán ra khí tức hung thần, gầm nhẹ đánh ra tiếp. Mỗi một lần đánh ra, núi Hồ Lô đều bị chấn động, cho đến hơn mười hô hấp sau, Huyết Ngao đã phá bỏ mấy trăm tầng cấm chế, nhưng miệng hồ lô nơi đây, cũng chỉ mới lõm xuống … hơn năm mươi trượng mà thôi.

Trong hồ lô này, rõ ràng … đều là cấm chế trận pháp!

Huyết Ngao đang muốn tiếp tục ra tay, thì Mạnh Hạo thản nhiên ngăn cản. Hắn đứng ở ngoài miệng hồ lô, nhìn xuống phía dưới, trong mắt hiện lên chút hàn quang, tay phải vung lên, trong bảy người khổng lồ biển tím, lập tức có một người cất bước đến. Trong phút chốc, tại ngoài miệng hồ lô này, thân thể người khổng lồ chấn động mạnh một cái, thế nhưng lại hóa thành một mảnh biển tím vô biên, từ miệng hồ lô, lao thẳng vào trong.

- Người đã chết, cấm chế dĩ nhiên được phá.

Mạnh Hạo bình tĩnh lên tiếng. Khi còn ở Nam Vực, Mạnh Hạo còn không học được sự lãnh khốc, nhưng trải qua những rèn luyện ở Mặc Thổ, Tây Mạc, nhất là khi mang theo Ô Thần bộ một đường di chuyển, tất cả, đều khiến Mạnh Hạo sớm lột bỏ vẻ ngây ngô từng có. Dưới hoàn cảnh và những gì đã trải qua, Mạnh Hạo đã âm thầm thay đổi, đã trở nên hoàn toàn phù hợp với thân phận tu sĩ của bản thân.

Đối đãi với kẻ thù, cho dù là dùng tất cả thủ đoạn, đều là chính xác. Đối đãi ân nhân, mặc kệ bất cứ giá nào, cũng phải báo ân!

Trong khoảnh khắc Mạnh Hạo lên tiếng, trong Hồ Lô, khi biển tím dũng mãnh vọt vào, lực diệt tuyệt cũng ầm ầm bùng nổ, tạo thành tiếng ầm ầm liên tiếp vang lên, tại thời khắc này, truyền khắp bốn phía, toàn bộ núi Hồ Lô đều chấn động mãnh liệt.

Sống và chết va chạm, lực diệt tuyệt bùng nổ. Những cấm chế trong hồ lô này, cho dù dũng mãnh hơn nữa, nhưng cũng đều ẩn chứa sức sống bên trong. Những sức sống này, có lẽ không phải do bản thân cấm chế có được, nhưng tại trong miệng hồ lô này, theo biển tím dũng mãnh tiến vào, sức sống của mười ngàn tộc nhân Thiên Tòng bộ kia, liền từng chút một bạo nổ.

Trong tiếng nổ vang, toàn bộ thế giới trong miệng hồ lô, những tu sĩ khoanh chân ngồi trên đỉnh ốc xá kia run rẩy, bắt đầu xuất hiện dấu hiệu sụp đổ.

Tiếng nổ ầm ầm không ngừng truyền ra, cấm chế trong miệng hồ lô, lập tức nổ vỡ từng tầng một. Cùng lúc đó, người khổng lồ thứ hai, cũng tiến đến, hóa thân thành nước biển, dũng mãnh lao vào miệng hồ lô.

Sau đó là người thứ ba, thứ tư, cho đến người khổng lồ thứ năm, cũng đều trở thành nước biển, dũng mãnh lao vào miệng hồ lô, thì toàn bộ thế giới trong hồ lô, nổ vang ngập trời.

Cấm chế, sớm đã tự phá bỏ, nước biển tràn ngập, chiếm cứ toàn bộ thế giới ở tầng thứ nhất của hồ lô. Tất cả tồn tại, tất cả sinh mạng, tất cả tu sĩ, ở trong biển tím này, trong tiếng nổ vang này, đều bị lực lượng diệt tuyệt hủy diệt.

Hơn mười vạn u hồn, cũng theo đó nhảy vào trong biển tím, hoành hành bát phương trong thế giới ở tầng thứ nhất trong miệng hồ lô này. Cho đến khi phát hiện một cái trận pháp thật lớn ở tầng thứ nhất này.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện