Ngã Dục Phong Thiên

Chương 909: Trảm Tiên có gì khó


trước sau

Suốt dọc đường, nơi hắn đi qua, phàm là đệ tử nhìn thấy hắn, ai nấy đều cảm thấy đố kỵ. Vì cảnh tượng trên Yêu Tiên Tháp, cái danh lêu lổng của hắn trong Yêu Tiên Tông, càng lớn hơn.

Về đến núi thứ tư, Hứa Thanh vẫn còn bế quan, so với Mạnh Hạo, độ chăm chú của Hứa Thanh Mạnh Hạo không thể nào so sánh được.

Nhưng mỗi người có một cơ duyên khác nhau, phương pháp thích hợp với Hứa Thanh, không nhất định thích hợp với Mạnh Hạo, đồng dạng, phương pháp của Mạnh Hạo, cũng không thích hợp đối với Hứa Thanh.

Mấy ngày sau, đệ tử cả núi thứ tư đều biết tiểu chủ của bọn họ, không biết lên cơn điên gì, lại nói muốn bắt đầu luyện đan. Chuyện này chấn động cả núi thứ tư, truyền ra ngoài, khiến cho mấy ngọn núi khác đều biết đến chuyện này.

Nhất thời, đủ cách nói dần dần truyền ra, nhưng bề ngoài, lại không ai dám nói gì, mà đám lêu lổng của Yêu minh, ai nấy đều cực kỳ ủng hộ chuyện này.

Lúc Mạnh Hạo nói cần lượng lớn thảo dược, Yêu minh lập tức phát động, đưa đến chỗ Mạnh Hạo rất nhiều dược thảo luyện đan, vì thế cuộc sống của Mạnh Hạo, mỗi ngày chỉ có bốn việc.

Cảm ngộ đạo pháp, luyện chế đan dược, khu trừ hàn độc, ngâm mình trong Yêu Tiên Trì luyện thể.

Đặc biệt là luyện chế đan dược, núi thứ tư có một phòng luyện đan, là vật của Kha Vân Hải, Mạnh Hạo đương nhiên chiếm lấy nó, không ngừng luyện chế đan dược. Vì thế cả núi thứ tư, thường xuyên nghe thấy tiếng đan dược nổ tung.

Tiếng động này cho dù là ban ngày hay đêm tối, đều thường xuyên xuất hiện, mỗi lần xuất hiện, tất cả mọi người đều hiểu, tiểu chủ của bọn họ, lại luyện đan thất bại rồi.

Mạnh Hạo cũng bụi đất đầy người, chuyện này không như ý hắn, mà đan đạo của hắn sau mấy vạn năm sinh ra, khác với đan đạo hiện giờ, cho nên hắn cần từ từ thích ứng, mới có thể phát huy thực lực bản thân.

Quan trọng nhất là … Mạnh Hạo phát hiện đan dược bản thân luyện chế, có lẽ là vì nơi này là hư ảo, có lúc rõ ràng luyện chế ra, mặc dù không phải là vô trung sinh hữu, chỉ là đan dược hư ảo, nhưng cuối cùng lại luôn không thể thành công.

Như có một cỗ lực lượng quấy nhiễu, khiến cho đan dược của thế giới hư ảo này, bị cố định trong một phạm trù nào đó. Mà đan dược Mạnh Hạo luyện chế, rõ ràng là nằm ngoài phạm trù đó, nên không được xuất hiện.

Mạnh Hạo không hề tức giận, cũng không bỏ qua, liên tục thử nghiệm, tìm kiếm cảm giác luyện chế vô trung sinh hữu lúc xưa ở Tử Vận Tông. Thời gian cứ thế từ từ trôi qua, đảo mắt đã một tháng.

Một tháng này, trên bảy sơn phong của Yêu Tiên Tông, gần như không ai không biết Mạnh Hạo luyện đan, đặc biệt là tiếng nổ đến từ núi thứ tư, đã trở thành một trong những tạp âm ở đệ nhất trùng thiên Yêu Tiên Tông.

Vô số lần thất bại, lượng dược thảo hao phí cũng khó mà tưởng tượng ra. Nhưng cũng chính là nhờ vào thân phận của hắn và tích lũy của Yêu Tiên Tông, nếu không hao phí như vậy, sớm đã khiến một tông môn tầm trung khô kiệt.

Đặc biệt là... Mỗi lần Mạnh Hạo luyện chế, dược thảo dùng đều là những dược thảo hiện giờ vô cùng quý giá. Cứ như thế, mỗi lần thất bại, đều có không biết bao nhiêu người đau đớn trong lòng.

Tuy nói vẫn mãi không thành công, nhưng thu hoạch của Mạnh Hạo cũng không nhỏ. Đan đạo của hắn đã từ từ dung hợp với viễn cổ, thậm chí từ từ xuất hiện con đường đan đạo thuộc về bản thân. Hơn nữa nhiều lần luyện đan như vậy, độ thuần thục của Mạnh Hạo, cũng tinh tiến rất nhiều.

Đồng thời, trong hơn một tháng này, Thôn Sơn quyết của hắn, cuối cùng cũng hoàn toàn minh ngộ tầng thứ nhất, lạc ấn trong đầu hắn, có thể mang ra khỏi cảnh giới thứ hai này.

Còn hàn độc trong cơ thể Mạnh Hạo, theo thời gian trôi qua, đã bị khu trừ quá nửa. Nếu không phải Mạnh Hạo thường xuyên đi ngâm mình trong Yêu Tiên Trì, lúc này hàn độc đã hoàn toàn biến mất.

Tuy nói vậy, nhưng hàn độc này, cũng đã đạt đến một trình độ có thể khống chế, chỉ cần thời gian dài không tiếp xúc với nước hồ nữa,
là có thể hoàn toàn tiêu tán.

Thân thể Mạnh Hạo, trong một tháng này, biến hóa cực lớn, khiến bản thân hắn cũng kinh hãi không thôi, đối với sự kỳ dị của Yêu Tiên Trì, vô cùng khiếp sợ. Vì lúc này thân thể hắn ở đệ nhất mệnh, đã có thể so với trình độ đệ ngũ mệnh.

Dựa theo suy đoán của Mạnh Hạo, một khi bản thân ở đệ nhất mệnh, thân thể có thể mạnh ngang với đệ thất mệnh, vậy thì khi hắn mở ra đệ thất mệnh, hắn sẽ có... Thân thể Trảm Linh thực sự.

Mà một khi đến lúc đó, cho dù gặp lại Hô Diên Lão Tổ, Mạnh Hạo nắm chắc không cần gian khổ như vậy cũng có thể khiến đối phương hình thần câu diệt, chém giết triệt để.

- Đáng tiếc nếu muốn đạt đến trình độ đệ lục mệnh, cần phải chìm xuống đáy hồ... Mà hàn độc nơi đó nặng nề, cần một tháng thời gian mới có thể loại bỏ.

- Hơn nữa dựa theo tính toán, ta cần ngâm mình ở đáy hồ ít nhất tầm mười lần, tính như thế, cần thời gian khoảng một năm.

Mạnh Hạo im lặng, đi trong khu vực của Yêu Tiên Tông.

Trong lúc đi, đột nhiên hắn dừng lại, thế giới xung quanh, trời đất, tất cả trong khoảnh khắc này, xuất hiện trùng điệp hư ảo, may mà chỉ trong thời gian mấy hô hấp lại khôi phục như thường.

- Trong một tháng này đã xuất hiện lần thứ ba rồi.

Mạnh Hạo cau mày, hắn mơ hồ nhận thấy, cảnh giới thứ hai này sắp sửa tiêu tán. Một khi cảnh giới này biến mất, tất cả người tới từ vùng đất Nam Thiên, đều sẽ rời khỏi nơi này. Mà chuyến đi tới Yêu Tiên Cổ Tông lần này, đối với rất nhiều người, biến mất chính là kết thúc.

- Nếu nhanh, có lẽ sẽ cực gần, nếu chậm, e là cũng chỉ khoảng một hai tháng nữa thôi.

Mạnh Hạo hơi tiếc nuối, thời gian không đủ, không đủ để hắn ở nơi này đạt đến trình độ đệ lục mệnh.

Lúc này hắn lắc mình, rồi xuất hiện ở bên ngoài Yêu Tiên Tông, ở một khu vực hẻo lánh, xung quanh không có một ai, nơi này rất ít người đi qua, bình thường rất yên tĩnh.

Mạnh Hạo cúi đầu nhìn mặt đất, lại nhìn xung quanh, đột nhiên tay phải vỗ lên túi trữ vật, lập tức bay ra một thanh tuế nguyệt mộc kiếm. Trên mộc kiếm tồn tại không biết bao nhiêu ấn ký, đều là Mạnh Hạo gia cố lên trong thời gian này.

Nhìn thanh kiếm này, lại nhìn mặt đất, trong mắt Mạnh Hạo thoáng hiện tia quyết đoán.

- Nếu không thử nghiệm một phen, sẽ không cam lòng, cho dù biết rõ khó có khả năng, nhưng nếu thực sự có một tia khả năng...

Mạnh Hạo vung tay, mộc kiếm trong tay lập tức đâm xuống mặt đất, rồi lan ra, biến mất vô ảnh, ẩn sâu trong mặt đất.

- Trong tất cả pháp bảo trên người ta, chỉ có tuế nguyệt mộc kiếm cần lắng đọng lực lượng tuế nguyệt, nếu có một tia khả năng thành công...

- Vậy khi ta về đến hiện tại, ta có thể có được một thanh Tuế Nguyệt kiếm mấy vạn năm. Với uy lực của nó, một kiếm chém giết mấy vạn năm, trảm tiên có gì khó!

- Chí bảo như vậy, cược một lần thì có làm sao!

Đôi mắt Mạnh Hạo lóe lên, quay người đi về phía xa. Trong Yêu Tiên Tông này, hắn tổng cộng tìm bốn khu vực, lần lượt giấu bốn thanh Tuế Nguyệt kiếm ở đó.

Tuế Nguyệt Mộc Kiếm của Mạnh Hạo, có tất cả mười thanh, có thể kết hợp thành Liên Hoa Đệ Nhất Trận.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện