Ngã Dục Phong Thiên

Chương 953: Hắn là đệ đệ của ta!


trước sau

Xúc tu nhanh chóng lay động, cửa ra gần trong gang tấc, Mạnh Hạo thấy sắp thoát khốn... Nhưng đột nhiên, trong mặt đất đang sụp đổ, lộ ra cái đầu lâu khổng lồ của chân linh Dạ, lúc này đã chui ra quá nửa, hình như hít mạnh một hơi.

Cái hít này, lập tức hình thành một lực hút khổng lồ ở trong thông đạo bán trong suốt, trong khoảnh khắc trở nên kinh người, Mạnh Hạo căn bản không thể khống chế thân thể, trợn mắt nhìn thân thể mình, trong khoảnh khắc bị hút nhanh về phía sau.

Mạnh Hạo hoảng sợ, bộc phát tu vi toàn thân, tay phải chộp mạnh về phía bên cạnh, lập tức túm lấy một đám dây leo...

Đám dây leo đó, lúc này Mạnh Hạo sao mà còn không nhìn ra, đó chính là những xúc tu trong cơ thể chân linh Dạ, giống như những sợi lông...

Một phát túm được, thân thể Mạnh Hạo hơi dừng lại trước lực hút này, nhưng tiếp đó, dây leo vỡ vụn, Mạnh Hạo trợn to mắt, một lần nữa bị hút xuống phía dưới. Cả quá trình, cũng chỉ mười mấy nhịp thở, nhưng đối với Mạnh Hạo mà nói, lại giống như cực kỳ, cực kỳ lâu.

- Đây là hô hấp của chân linh Dạ ư... Nếu là hô hấp, vậy nhất định là có hít thì sẽ có thở, chỉ cần chống được khi hít, vậy thì tiếp theo, sẽ là thở ra!

- Cược một phen!

Trong mắt Mạnh Hạo lập tức lộ vẻ quyết đoán, hắn không còn cách nào khác, chỉ có thể cược.

Hắn không ngừng chộp lấy dây leo, không ngừng bộc phát toàn bộ tu vi, lúc này mới miễn cưỡng giảm được tốc độ. Mười mấy nhịp thở sau, khi phía dưới hắn xuất hiện tận cùng, mơ hồ có thể nhìn thấy đại não của Dạ, đột nhiên, lực hút biến mất, một luồng lực đẩy mạnh mẽ lập tức bộc phát.

Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, toàn thân ầm vang, phun ra máu tươi, thân thể ở trong xung lực trong nháy mắt này, lao thẳng lên trên. Trong mắt hắn hiện lên vẻ mừng như điên, bộ phát tu vi, giúp cho tốc độ nhanh hơn

Cả quá trình, không đến mười nhịp thở, thân thể Mạnh Hạo lập tức ầm lên một tiếng, trong khoảnh khắc liền bay thẳng ra khỏi thông đạo bán trong suốt này!

Trong khoảnh khắc cả người bay ra, mặt đất Yêu Tiên Tông, hoàn toàn tan vỡ sụp đổ, núi thứ sáu, núi thứ bảy cũng chấn động, đột nhiên trồi lên, lộ ra phía dưới... Nửa cái đầu lâu khổng lồ có thể sánh với mặt đất của cả Yêu Tiên Tông.

Khuôn mặt giống con người, nhưng lại tràn đầy vẩy màu đen, đỉnh đầu có bảy cây sừng khổng lồ, còn có một cái xúc tu đang lay động. Ở đỉnh xúc tu đó, phát tán từng đợt ánh sáng màu lục.

Đôi mắt nửa mở, sâu trong mắt còn có vẻ mờ mịt trước khi thức tỉnh, một cỗ khí thế khó có thể hình dung, kinh thiên động địa ở trên người nó!

Chính là chân linh... Dạ!

Chỉ bảy cây sừng trên đầu lâu, đã hóa thành bảy ngọn sơn phong, mà đầu lâu lúc này lộ ra một nửa, đã có khí tức ngập trời, khiến cho tất cả những người nhìn về phía nó, đều bất giác bị chấn động tâm thần.

Mạnh Hạo nhanh chóng lui về phía sau, so với chân linh Dạ trước mặt lúc này, hắn quả thực nhỏ bé không đáng kể. Thậm chí trong mắt Mạnh Hạo, trong ký ức của hắn, có thể so sánh độ lớn nhỏ với chân linh Dạ, cũng chỉ có Kháo Sơn Lão Tổ khi hắn bắt đầu tu luyện ở Triệu quốc.

- Không phải là lấy một cái gương vỡ thôi sao, sao đến mức kích thích tỉnh lại chứ!

Trên trán Mạnh Hạo vã đầy mồ hôi, một lần nữa nhủ thầm trong lòng, trong khoảnh khắc lao đi thẳng về phía đám người vùng đất Nam Thiên ở. Lúc này mọi người của vùng đất Nam Thiên, ai nấy cũng sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt kinh hãi nhìn chân linh Dạ.

Trong đầu họ chấn động, hiện giờ toàn bộ chìm nghỉm, chấn động không nói được câu nào, thân thể họ, lúc này đã sắp trong suốt hoàn toàn, nhìn giống như một đám quang ảnh.

Tốc độ Mạnh Hạo cực nhanh, triển khai toàn bộ tu vi, hóa thành khói xanh, ẩn chứa hắc nguyệt, trong khoảnh khắc xông vào cửa ra nơi này. Sau lưng hắn, truyền lại âm thanh đầu tiên không phải tiếng khóc của chân linh Dạ!

- Dạ!!

Cùng xuất hiện với thanh âm của chân
linh Dạ, là từng đạo tinh quang lóe ra ở hư không xung quanh nhóm người vùng đất Nam Thiên. Trong những tinh quang đó, cuốn theo vô số đá bụi, sau khi dung hợp cũng những tinh quang này thì nháy mắt bành trướng, mơ hồ như muốn hóa thành một dải ngân hà …

Ngân hà này khí thế như cầu vồng, vô số đá vụn trôi nổi trong đó, đang rất nhanh thành hình, một khi hoàn toàn mở ra, sẽ vòng quanh mọi người, rời khỏi nơi này, trở lại vùng đất Nam Thiên. Bởi vì bọn họ lúc đến, chính là bị ngân hà xoắn tới, đương nhiên khi rời đi cũng là như vậy.

Trong nháy mắt khi nhìn thấy ngân hà xuất hiện, tất cả mọi người đều buông lỏng, hận không thể ngưng tụ ngân hà ngay lập tức, nháy mắt liền rời khỏi nơi này. Bởi vì nơi đây hiện giờ đã gần như không khống chế được nữa, nguy hiểm tới cực hạn rồi

Giờ khắc này, đã không phải cảnh giới thứ tư của Yêu Tiên cổ tông nữa, mà là … cảnh giới thứ năm, trước nay chưa từng có!

Cảnh giới thứ năm, chân linh Dạ thức tỉnh!

Theo thanh âm của chân linh Dạ truyền ra, thiên địa bát hoang lập tức vặn vẹo, giống như xuất hiện trùng điệp. Có lúc, toàn bộ trời đất trong thế giới sẽ trở về viễn cổ, có vô số bóng dáng bay múa, thịnh thế đỉnh cao. Khi thì, toàn bộ hóa thành đống hoang tàn, thi hài đầy đất, chốc chốc lại hóa thành bộ dạng hiện giờ, Dạ ngẩng đầu, bảy đỉnh thành sừng!

Tại trong lúc toàn bộ thế giới không ngừng trùng điệp, chân linh Dạ … hoàn toàn, lộ hết cái sọ ra từ trong mặt đất!

Chân linh Dạ, khi ngủ say, thế giới là mạnh. Khi thức tỉnh, thiên địa đại họa!

Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, nhóm người vùng đất Nam Thiên cũng mang vẻ mặt hoảng sợ, ai nấy cho dù thân thể đã hơi mờ, cũng đều theo bản năng nhanh chóng lui về phía sau, hận không thể lập tức được truyền tống rời khỏi nơi này.

- Trả bảo kính … lại cho ta!

Cái đầu lâu vô cùng khổng lồ kia của chân linh Dạ, sau khi gào rú, đột nhiên truyền ra một … thanh âm mơ hồ như vậy!

Thanh âm này vang vọng khiến Mạnh Hạo chấn động tâm thần, phun ra một ngụm máu tươi lớn, khiến tu sĩ vùng đất Nam Thiên, đều như có sấm sét nổ bung trong đầu, đinh tai nhức óc.

Sau đó, gần như tất cả tu sĩ của vùng đất Nam Thiên đều lập tức nhìn về phía Mạnh Hạo.

- Mạnh Hạo, ngươi cầm đi cái bảo vật gì!!

- Chẳng lẽ là ngươi trộm đi chí bảo của yêu thú này, khiến cho nó thức tỉnh!!

- Bảo kính … chẳng lẽ … chẳng lẽ là chỉ, mặt đất như gương chúng ta thấy ở trong cảnh giới thứ tư!!!

Tu sĩ vùng đất Nam Thiên lập tức kinh hô lớn tiếng.

Thanh âm của bọn họ tản ra, trong mắt đại đa số mọi người, đều lập tức hiện lên vẻ rung động và hoảng sợ, cũng có sự tham lam mãnh liệt đột nhiên xuất hiện.

- Trả lại Đại Địa bảo kính … cho ta!!

Đúng lúc này, thanh âm của chân linh Dạ lại lần nữa truyền ra, lúc này đây đã rõ ràng hơn. Khi thanh âm truyền ra, bảy ngọn núi trên đỉnh đầu chân linh Dạ, trong phút chốc nhấc lên tia chớp ngập trời.

Không đợi Mạnh Hạo mở miệng, không ít người vùng đất Nam Thiên đều đã hô hấp dồn dập trước nay chưa từng có. Lời nói của chân linh Dạ, rõ ràng để lộ một tin tức.

Trong cảnh giới thứ tư kia, mặt đất như gương ẩn chứa vô số chí bảo kia, thế nhưng … bị Mạnh Hạo lấy đi!!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện