Edit: Linh Lung
Lâm Thanh tất nhiên sửng sốt, hỏi lại Trần Tinh: "Đạo diễn, diễn cảnh đầu tiên được không?"
Trần Tinh cười nhạo nói: "Tôi kêu cậu diễn mấy cảnh đầu tiên thì diễn mấy cảnh đầu tiên, cậu nghĩ đây là kỳ thi đại học hả, để cho cậu chọn khoa học hay xã hội?!"
Lục Yến sửa lại cho anh: "Hiện tại khoa học xã hội không phân khoa nữa."
Trần Tinh:...
Lâm Thanh không hề hoảng sợ, thành thật nói: "Mấy ngày nay tôi hơi bận rộn, chỉ mới có thời gian xem được cảnh đầu tiên của kịch bản."
Trần Tinh giọng điệu bình tĩnh: "Ồ, vậy cậu ra ngoài luôn đi."
....
Sau khi Lâm Thanh rời khỏi đây, Thi Tình không nhịn được ngáp một cái: "Đạo diễn Trần à, không phải lúc trước anh nói đã sàng lọc rồi sao? Sao lại có loại người này đến lãng phí thời gian của mọi người thế?"
Không ngờ, Trần Tinh liếc Lục Yến một cái sắc lẹm: "Còn không phải do thằng nhóc này!"
Lục Yến bị điểm danh, không thể hiểu nổi: "Liên quan gì đến em đâu."
"Người quản lý của cậu ta xin tôi rất lâu, còn nói Lâm Thanh và cậu là anh em với nhau, mong tôi cho cậu ta một cơ hội." Trần Tinh nhìn hắn như thể đang nhìn kẻ vong ơn bội nghĩa, "Nếu tôi không đáp ứng, thế chẳng phải không nể mặt chú mày?"
Trần Tinh nói đến mức văng lời thô bạo, nhưng Lục Yến nghe xong chỉ cảm thấy ấm lòng, nói: "Được rồi, cảm ơn anh đã cho em thể diện."
Thi Tình: "Em còn tưởng đâu là bên phía nhà đầu tư nhét người vào."
Trần Tinh thong thả nói ra một phần thông tin của buổi thử vai: "À, thật ra người quản lý kia cũng có ám chỉ chút ít, bảo Lâm Thanh có thể mang vốn vào đoàn."
Thi Tình:....
Lục Yến:....
Trái tim ấm áp của Lục Yến cứ như vậy bị nhét trở lại thảo nguyên để gió lạnh thổi qua.
....
Cuối cùng cũng quyết định được, là một diễn viên mới, kỹ thuật diễn trung bình nhưng quan trọng là dáng người tốt, cơ bắp còn rắn chắc hơn cả Đường Minh, lúc cậu ấy đi vào phòng hội nghị Lục Yến cảm giác như ánh mắt của Trần Tinh sáng rực lên.
Buổi thử vai diễn ra không lâu, hơn một giờ, sau khi quyết định được ứng cử viên sáng giá, Trần Tinh vội vàng nói chuyện với mọi người về bộ phim.
Phòng của Thi Tình và Lục Yến ở cùng một tầng, cách nhau mấy gian, Thi Tình đứng dậy, dùng tay lấy ra chiếc kính râm lớn treo trên ngực cô: "Nào, chúng ta lên lầu thôi."
Thi Tình mang chiếc kính khổng lồ, nhưng Lục Yến không có ý định hỏi cô vì sao lại mang kính râm vào làm gì.
Hai người cùng nhau bước ra khỏi phòng họp, mới đi được vài bước liền nhìn thấy Lâm Thanh và Trần Lập đang đứng ở thang máy.
Tất nhiên Lâm Thanh đứng đợi Lục Yến, nhìn thấy hắn liền bước vội đến.
Cậu ta cười đến nhiệt tình: "Anh Yến, chị Tình!"
Mặc dù Thi Tình mang một chiếc kính râm lớn, nhưng dường như Lục Yến vẫn cảm nhận được đằng sau chiếc kính ấy là vô vàn sự khinh thường.
Hắn cười: "Chưa về à?"
Lâm Thanh: "Em quyết định ở lại đây chơi vài ngày rồi mới đi, anh Yến chuẩn bị về phòng hả?"
Lục Yến gật đầu.
Lâm Thanh cười nói: "Anh mới vừa ký với Danh Thắng, em vẫn không có nhiều thời gian rảnh để gặp anh, lần này rốt cuộc cũng gặp được anh, trước đây bận quá, không có thời gian nói với anh vài lời, bây giờ em rảnh, em mời anh uống cà phê nhé?"
Lục Yến đang muốn cự tuyệt, Thi Tình đang đứng bên cạnh bỗng vươn tay, ôm lấy cánh tay hắn.
Truyện Đam Mỹ
Sau đó cô ấy mỉm mười nói: "Tôi với Lục Yến còn có việc riêng, không rảnh đi uống cà phê."
Lời nói này đủ mập mờ, Lâm Thanh và Trần Lập lập tức hiểu ra.
Lâm Thanh thông minh nói: "Vậy thì em không làm phiền hai người nữa, tạm biệt anh Yến, chị Tình."
Cậu ta nói xong liền kéo Trần Lập đi lên cầu thang.
Nhìn hai người biến mất ở hành lang, Thi Tình khịt mũi, buông cánh tay của Lục Yến ra để bấm thang máy.
"Gì chứ, gọi ai là chị thế?"
Vào thang máy, Lục Yến hỏi: "Làm sao chế biết em không muốn đi với cậu ta?"
Thi Tình chế nhạo: "Viết hết ở trên mặt đó, hơn nữa chế không thích nghe những lời thằng nhóc thối kia nói."
Lục Yến bật cười: "Bởi vì xưng hô à?"
"Tất nhiên không phải." Thi Tình vòng tay ôm lấy eo cô, "Thật ra cũng có chút vì lý do đó.
Chế chỉ cảm thấy lời nói của cậu ta nghe rất khó chịu, gì mà anh mới vừa ký với Danh Thắng, cậu ta vẫn luôn không có thời gian gặp em chứ? Cậu ta nghĩ cậu ta là ai, phải chờ được gặp cậu ta."
Thi Tình càng nói càng khó chịu: "Người khác không biết còn tưởng rằng cậu ta là ông chủ của Danh Thắng nhà các em nữa."
"Bớt giận chế ơi." Vốn Lục Yến nghe không thoải mái xong hiện tại lại biến thành hắn an ủi Thi Tình, "Mời chế ăn tôm hùm đất được không? Để em nói Tiểu Lưu mang một ít về cho chế."
"Cút cút cút!" Thang máy đến, Thi Tình bước vội vào trong, giống như đang trốn dịch bệnh gì đấy, chỉ để bóng lưng cho Lục Yến, "Bà đây đang giảm cân, ai cần cậu mời ăn chứ!"
Trần Lập và Lâm Thanh đi xuống dưới tầng: "Vì sao mình không xuống bằng thang máy?"
Lâm Thanh: "Lục Yến với Thi Tình không chừng muốn ở thang máy làm chuyện gì đấy, không dưng đi quấy rầy người ta làm gì?"
Trần Lập nhíu mày: "Không thể nào, cơ mà cũng lạ, anh nghe nói Lục Yến không thích phụ nữ mà."
Lâm Thanh lập tức dừng lại, mất tự nhiên hỏi anh ta: "Hắn là gay?"
Trần Lập: "Cái này thì anh không xác định được, có điều lúc trước cậu ta và Hứa Trạch ở bên nhau, ông chủ của Tinh Ngu đấy.
Lần này hình như cũng vì hai người chia tay nên mới không gia hạn hợp đồng thêm."
Lâm Thanh đột nhiên cảm thấy có chút buồn bực, cậu ta cái gì cũng không nói, suy nghĩ mấy giây liền lấy điện thoại di động ra gọi Cố Tư lần nữa nhưng vẫn không gọi được.
Lâm Thanh: "Anh nói xem, vì sao Lục Yến lại muốn ký với Danh Thắng chứ? Dự án lớn lại không tới lượt anh ta."
Trần Lập: "Không biết nữa, anh chưa nghe gì về chuyện này cả."
Hôm nay, Lục Yến xuống từ xe của trợ lý Từ.
Lâm Thanh càng nghĩ càng bất an, cau mày hồi lâu, cuối cùng gọi điện thoại cho Từ Phi.
Từ Phi nghe máy rất nhanh: "Chào cậu."
"Trợ lý Từ à? Làm phiền anh một chút."
"Phía công ty có thể lấy giúp tôi một dự án được chứ?"
"Thu Dung của [Chiến ca], mới thử vai xong, tôi phát huy không tốt tắm."
Nghe được câu trả lời, Lâm Thanh cúp điện thoại, khóe miệng nhếch lên, tiếp tục đi lên lầu.
Trần Lập trợn tròn mắt: "Đồng ý rồi?"
"Tất nhiên." Lâm Thanh cười nói, "Anh Tư đã hứa chuyện gì cũng sẽ đồng ý.
Đi, chúng ta đi dạo thôi, vào đoàn phim rồi không có thời gian chơi đâu."
*
Lúc Lâm Thanh chào hỏi Lục Yến ở phim trường, Lục Yến có chút không phản ứng kịp.
Sau màn chào hỏi đấy, hắn đi hỏi Trần Tinh.
"Không phải chọn người khác rồi sao?"
Trần Tinh ngồi trên ghế sa lon, nhìn kịch bản trong tây, vẻ mặt không thay đổi: "Tôi vì tiền mà dao động."
Nói xong, anh ta ngước mắt, dùng ngón tay cái giay giay "Ừ": "Trước đây nói mang vốn vào đoàn, hiện tại tham gia vẫn có vốn, lại còn tăng gấp đôi."
Lục Yến:...
Thi Tình vừa vặn nghe được câu này cô liền chế nhạo: "Anh tham tiền à? Đây là bộ điện ảnh đầu tiên của Lục Yến, nếu bị phá hỏng, cậu ấy là người đầu tiên không để anh yên đấy."
"Chẳng lẽ không phải bộ điện ảnh đầu tay của tôi chắc?!" Trần Tinh hét lên, "Tôi đây còn không phải vì hai người? Cô biết với số tiền nhiều hơn này, tôi có thể bố trí trang phục đẹp hơn cho mấy người, bối cảnh càng thêm hoành tráng, còn có, cơm hộp sẽ ngon hơn nữa! Cậu ta không phải xuất thân từ chính quy? Hẳn sẽ không đến nỗi tệ hại? Cơ bắp à...Tìm chuyên viên trang điểm dùng phấn vẽ cho cậu ta vài đường không phải là được sao?"
Thi Tình ngay thẳng nói: "Anh đây là đang lừa gạt người xem."
Trần Tinh: "Im ngay."
Anh ta nhìn về phía Lục Yến: "Chú không có ý kiến đúng không? Nếu không để tôi thử xem đã, không được thì bàn lại?"
Lục Yến nhún