Trở về ký túc xá, sau một khoảng thời gian dài Trương Ý Nhi chính thức chạm mặt Mạc Thiếu Thư mà hiện tại đến cả một cái nhìn cũng không cho cô.
Đánh giá cô ta từ trên xuống dưới một lượt, Trương Ý Nhi nhếch miệng thầm nghĩ xem ra sống cũng không tốt đâu.
Có vẻ Mạc Chính Thiên đã ra tay không nhẹ.
Hiếm khi cô thấy y làm được một chuyện tốt.
Mạc Thiếu Thư nghiến răng nghiến lợi lườm bóng lưng của kẻ thù, cô ta thề sẽ không bỏ qua cho Frederick Ý Ý chuyện lần này, hai anh em cô ta đã chịu phải gia pháp kinh khủng của Mạc gia ra sao, những gì cô ta đã trải qua, cô ta sẽ bắt Frederick Ý Ý nhận phải gấp đôi.
Cứ chờ đó đi, thời gian còn dài, cô ta muốn chơi với cô từ từ mà ám ảnh một cách sâu sắc.
Trong một phòng khách sạn hạng sang, người đàn ông anh tuấn khoác hờ áo choàng tắm mỏng manh đứng trước khung cửa kính, ánh mắt xuyên qua cảnh đêm hoa lệ ngắm thành phố chìm trong vô số ánh sáng nhân tạo như đang soi rực từng cảnh tượng ẩu giấu trong mỗi ngóc ngách.
Dù vừa trải qua vài trận k1ch tình, các cơ bắp vẫn còn căng chặt, thậm chí là hương rượu nồng ấm chưa tiêu tan thì tâm tình của y vẫn bị một cổ ngột ngạt bao phủ.
Kể từ ngày liên lạc với Đan Đan tỏ ý muốn đến thăm Trương Ý Nhi thất bại y không gọi lại cho Đan Đan nữa.
Y biết mệnh lệnh của Frederick Nhược Đông một khi đã ban hành thì đến cả một con ruồi cũng khó mà lọt vào.
Thật ra nếu giở chút quỷ kế y vẫn có thể thành công xâm nhập vào trận địa nhưng y không muốn hạ mình đi làm chuyện đó.
Vì một người phụ nữ đã trở thành người của kẻ khác, y tuyệt đối không lụy tình đến mức ấy.
Chẳng qua… y không cam tâm.
Dù cho chiếm được thân thể của cô đi nữa thì trái tim cô vẫn chẳng thuộc về y, mà điều y muốn là cả thể xác lẫn tâm hồn người con gái đó đương nhiên y có cách của mình.
Việc lén lút xâm nhập vào ma trận của kẻ khác, trò này rất ấu trĩ và không đáng cho một người đàn ông có địa vị như y thực hiện.
Sau lưng chợt truyền đến cảm xúc mềm mại, ấm áp, quanh quẩn khoang mũi ngoại trừ mùi khói thuốc chỉ còn hương nước hoa nồng đậm của người phụ nữ tồn tại duy nhất trong căn phòng.
Đôi bàn tay như rắn nước vòng ra trước ngực rồi siết lấy bờ eo săn chắc của người đàn ông: “Sao em cảm giác anh vẫn chưa thỏa mãn nhỉ?” Vừa thả giọng dịu ngọt, vừa c ởi thắt lưng áo choàng tắm mà vốn nó đã chẳng được chủ nhân thắt đàng hoàng.
Chẳng qua là ngay sau đó bị một lực không nhẹ siết chặt lấy cổ tay cùng với âm thanh khàn khàn mang ý cảnh cáo: “Đừng làm phiền tôi.”
Đối với một người phụ nữ có sự nghiệp, có nhan sắc và cả địa vị xã hội như Mai An Yên, thì vài chữ đơn