Rất nhanh cuối tuần đã đến, đúng 3 giờ Đan Đan và Tiểu Trì đứng chờ ở cổng học viện.
Sơm đã hẹn đi cùng Lạc Quý Nhân và Lâm Lục Ngạt nên cả ba cũng cùng đi trang điểm.
Lạc Quý Nhân báo với Lạc Hồ Ưng rằng mình đi cùng bạn, Lạc Hồ Ưng cũng không hỏi vì y biết “bạn” trong lời em gái nói là ai.
Liên hôn hai gia tộc Mạc – Mai là sự kiện lớn nhất trong năm nay, đám cưới được tổ chức vô cùng hoành tráng.
Đàn ông thì ngưỡng mộ, phụ nữ thì ghen tị, Mạc thái tử đào hoa, tuấn tú rốt cuộc cũng rơi vào tay Mai An Yên, đúng là không ai ngờ tới.
Lần nữa đến Trung tâm dạ tiệc Khánh Niên, Trương Ý Nhi có chút cảm thán và có chút rung động.
Lần đầu tiên cô xuất hiện ở đây với thân phận là tình nhân của Frederick Nhược Đông, lần thứ hai đặt chân đến lại dùng thân phận cháu họ của hắn.
Chuyện cô là chủ mẫu tương lai của dòng họ Frederick chỉ có nội bộ dòng họ biết, còn chưa công bố ra ngoài.
Chuyện này rất lớn, một khi chưa giải quyết dứt khoát những mầm mống đang bao vây cô và hắn thì chưa thể công khai.
Đây cũng là điều Trương Ý Nhi muốn.
Tạm thời cô dùng thân phận Frederick Ý Ý là thích hợp nhất.
Ba cô gái bước xuống khỏi chiếc Limouesin sang trọng thu hút không ít ánh mắt.
Lạc Quý Nhân khoác trên người bộ âu phục xanh dương hết mực “men”, khí chất quý tộc ngời ngời tỏa sáng, một vẻ đẹp có thể khiến đàn ông hay phụ nữ đều muốn đắm chìm.
Lâm Lục Ngạt đã gỡ bỏ hình tượng “con mọt sách”, “oan hồn sống”, hôm nay cô đã biến hóa thành một cô công chúa cao ngạo trong chiếc đầm dạ hội không tay màu xanh.
Và cuối cùng là nàng công chúa mà Frederick Nhược Đông yêu mến, tóc búi hờ được cố định bằng cây trâm gỗ đơn giản.
Bộ sườn sám xẻ tà màu xanh ngọc, không hở hang nhưng lại quyến rũ chết người.
Ban đầu cũng không định chọn sườn sám, thế nào Lâm Lục Ngạt nghĩ ra ý tưởng mặc cùng màu, cuối cùng trong những lễ phục Đan Đan chuẩn bị chỉ có mỗi bộ sườn sám này là màu xanh.
Thế nên mới có một Trương Ý Nhi như hiện tại.
Lạc Quý Nhân đi bên cạnh không ngừng tấm tắc khen: “Công nhận cậu mặc sườn sám đẹp thật, cứ như nó sinh ra đã dành cho cậu vậy.” Cô nàng còn thầm nghĩ nếu mình là đàn ông nhất định sẽ say trước cô bạn mất thôi, đương nhiên cô là một người phụ nữ chân chính nhé.
Trương Ý Nhi ở giữa, liếc Lạc Quý Nhân một cái, mỉm cười, lại ngó sang Lâm Lục Ngạt.
“Lục Ngạt à, về sau cậu nên thay đổi cách ăn mặc đi.”
Lạc Quý Nhân hoàn toàn đồng ý còn không quên ghẹo: “Tí nữa Hứa Hâm mà nhìn thấy cậu đảm bảo tim đập bịch bịch.”
Da mặt ai kia mỏng, tức khắc nổi lên một tầng hồng hồng, rất muốn nhéo Lạc Quý Nhân một cái nhưng vướng Trương Ý Nhi ở giữa chỉ có thể lườm liếc cô bạn.
Ba người mỗi người một vẻ, trên đường bước vào sảnh chính ai ai cũng ngoái nhìn đến không chớp mắt.
Hứa Hâm từ xa vừa ngó một cái thấy, nói với Hứa Bác Diễn một tiếng rồi bước nhanh đến.
“Ôi, Hứa công tử hôm nay thật lịch lãm nha.” Lạc Quý Nhân lạnh lùng của trước đây đâu rồi, hiện tại cô nàng này càng ngày càng nói nhiều, toàn tranh thủ trêu ghẹo bạn bè thôi, đã vậy còn trêu rất ngứa đòn.
Hứa Hâm ngại ngùng, gãi gãi mũi, sau đó đảo qua ba cô bạn, mắt giật giật: “Mấy đứa còn mặc đồng phục đi dự đám cưới à.” Ánh mắt dừng trên khuôn mặt xinh đẹp của Trương Ý Nhi, bị nụ cười của cô đánh động, trái tim lần nữa lỡ nhịp.
Trương Ý Nhi nói: “Là ý của Lâm tiểu thư đấy.”
Lúc này Hứa Hâm mới nhận ra Lâm