"Vì con bé là chị của mày!" Lục Triệu Y nhíu mày, từ bao giờ Lăng Nhiễm lại dám nói với bà ta bằng cái thái độ như vậy chứ.
"Là chị con, thì con nhất định phải làm sao? Nếu chị ấy có thực lực sao không để chị ấy vô ban quản trị của Lăng thị đi, hà cớ phải đi làm một thư ký nhỏ trong công ty lớn?"
"Con ăn nói với mẹ kiểu gì vậy?!" Lăng Mộ Đổng gằn giọng nói, sợ Hoắc Mạc Đình sẽ nghe thấy.
"Ba, mẹ hai người cái gì cũng nghĩ tới chị gái, vậy còn con thì sao? Có đạo lý con là em gái bắt buộc phải giúp chị những việc như vậy ư!" Lăng Nhiễm thực sự chịu không nổi, trên đời có loại ba mẹ như vậy luôn hả.
"Phản rồi! Phản rồi! Mộ Đổng ông thấy chưa đứa con gái ngoan của ông đấy, nó lại dám ăn nói như vậy với tôi, thật là vô pháp vô thiên!" Lục Triệu Y tức giận trừng Lăng Nhiễm.
"Quỳ xuống!" Lăng Mộ Đổng nhìn vợ đang tức giận đùng đùng rồi lại nhìn Lăng Nhiễm đang không kém khí thế đứng đó, trước đây dù hai người nói con bé cũng sẽ không phản đối thành lời như hôm nay, con bé sẽ hậm hực mà rời khỏi nhà luôn.
"Sao con lại phải quỳ chứ! Con có làm gì sai đâu!" Lăng Nhiễm thở hắt ra một hơi cố gắng nhắc nhở bản thân, đây là ba mẹ, là trưởng bối, không được lỡ miệng.
"Mày còn dám cãi? Mày không coi cái gia đình này ra cái gì đúng không?" Lục Triệu Y vượt lên trên chỉ vào người Lăng Nhiễm quát.
"Gia đình? Mấy người thực sự coi tôi là gia đình à? Hay là kẻ ăn nhờ người ở đợ?" Lăng Nhiễm nghe xong bật cười nhẹ.
Hành động này khiến ông bà Lăng ngây người, Lăng Nhiễm lại dám nói ra những lời này ư?
"Mày...hỗn láo!" Lục Triệu Y giơ tay hướng về phía Lăng Nhiễm muốn cho cô một bạt tai.
Lăng Nhiễm không thể đáp trả chỉ có thể né xang một bên, nhưng vẫn bị móng tay sắc nhọn của Lục Triệu Y cào qua.
Cảm giác đau rát trên má làm tâm trạng Lăng Nhiễm tụt dốc không phanh.
"Tao không có đứa con như mày!"
"Em bình tĩnh lại một chút, để anh giải quyết cho!" Lăng Mộ Đổng cản vợ mình lại, nếu như bây giờ làm Lăng Nhiễm tức giận có thể nó sẽ nói với chồng nó bỏ hợp đồng của công ty, thiệt hại sẽ rất lớn.
"Tiểu Nhiễm, bây giờ con lập tức quỳ xuống xin lỗi mẹ con thì chuyện hôm nay ba sẽ bỏ qua không tính toán"
Lăng Nhiễm còn chưa kịp đáp lời thì giọng nói quen thuộc mang đầy khí thế vang lại: "Vì sao cô ấy phải quỳ?"
"Con rể..
không sao đâu chỉ là tiểu Nhiễm có chút hỗn láo với mẹ nó ta chỉ muốn bảo ban con bé chút thôi" Lăng Mộ Đổng thấy Hoắc Mạc Đình trở vào liền thay đổi giọng điệu một cách chóng mặt.
"Bảo ban là phải quỳ xuống sao?" Hoắc Mạc Đình không nhanh không chậm nói, anh nhíu mày nhìn vết xước trên mặt Lăng Nhiễm rồi nói với cô:
"Cô không biết né à?"
"Né rồi nhưng vẫn bị trượt qua" Lăng Nhiễm thề nếu đây không phải ba mẹ cô ở thế giới này thì có lẽ cô đã cho họ một trận nhớ đời rồi, dù là trưởng bối đi chăng nữa.
"Tiểu Nhiễm không nghe lời, tính tình bướng bỉnh, vẫn là nên để ba chỉnh đốn lại đã" Lăng Mộ Đổng có chút sợ, nhưng lại bị vợ thúc giục nên đành nói.
"Được! Ba dạy dỗ con đi, sau hôm nay chúng ta đoạn tuyệt quan hệ!" Lăng Nhiễm mạnh mẽ dứt khoát tiến lên nói.
Ba người trong nhà lập tức dồn ánh mắt lên người Lăng Nhiễm, Lăng Nhiễm đang nghiêm túc hay sao? Đoạn tuyệt quan hệ?
"Ăn nói hàm hồ! Con là con gái của ba, nói đoạn tuyệt là có thể à!" Lăng Mộ Đổng nghe lời đó giống như sau hôm nay Hoắc thị sẽ hủy bỏ hợp tác với Lăng thị.
"Nếu nó đã muốn thì sao còn phải giữ lại làm gì! Tôi chỉ cần tiểu Kì thôi! Thứ vô dụng như nó thì làm được gì!" Lục Triệu Y không nghĩ chồng mình lại nói như vậy, bà liền phản bác.
"Trong lòng các người có thực sự coi tôi là con ruột hay không? Từ