Bích Lạc Doanh đỡ Tỉnh Y Hồng mình đầy vết thương chạy tới đây: "Cứu người!"
Mọi người trong phòng đều giương mắt lên nhìn biểu cảm từng người chợt trở nên trầm tư.
Cẩn Vĩ Thành sửng sốt lập tức chạy lại dìu Tỉnh Y Hồng đỡ cho Bích Lạc Doanh.
Lăng Nhiễm bàng hoàng: "Bị sao vậy?"
Bích Lạc Doanh chưa trả lời nhìn Triệu Khải đi tới chỉ tay vào Tỉnh Y Hồng.
"Em bị thương ở đâu?" Triệu Khải rối rít nhìn khắp người cô ấy.
"Không phải em là tiểu Hồng!"
Triệu Khải lúc này mới để ý tới người trên tay Cẩn Vĩ Thành: "Đưa xang bên kia!"
Hai người phụ trách cứu người đã rời đi, Vương Thiếu Tuyền đưa túi khăn ướt cho Bích Lạc Doanh đồng thời giúp cô lau những chỗ khuất tầm mắt.
Lúc này cô nàng mới từ từ nói: "Là Quách Tuấn Khanh! Hắn nói mạng đổi mạng!"
Lăng Nhiễm và Hoắc Mạc Đình lập tức hiểu vấn đề có lẽ vì cái chết của Dung Liên.
Trước đó vài tiếng Tỉnh Y Hồng đi đón Bích Lạc Doanh bọn họ đã di chuyển gọn gàng đổi phương tiện đi lại 3 lần phòng trách bất trắc nhưng cuối cùng vẫn là bị Quách Tuấn Khanh bắt được.
Hắn không còn vẻ biếng nhác thường ngày nữa mà người hắn chi chít vết thương nhỏ phỏng chừng là do dao găm gây nên, đằng đằng sát khí lao vào ẩu đả riêng với bọn họ.
Hắn liếc nhìn hai người từ trên nóc xe gằn giọng: "Các người còn sống được hôm nay thì về nói với Hoắc Mạc Đình, nợ máu trả máu! Nếu chết thì về báo mộng cho hắn ta!"
Hắn không thể nào quên hình ảnh chói mắt trong nhà giam cùng với thân thể lạnh buốt của Dung Liên, cmn hiếm lắm hắn mới để ý được một người chưa giấu dưới đôi cánh đã bị hủy hoại.
Hoắc Mạc Đình! Lần thứ hai rồi! Lần thứ hai vì anh mà tôi phải mang tâm trạng thống khổ như thế này! Con đàn bà bên cạnh anh, cùng tất cả những người xung quanh đều phải chết!
Quách Tuấn Khanh vốn hướng tới Bích Lạc Doanh tấn công nhưng Tỉnh Y Hồng luôn bảo hộ cô ta nên xử Tỉnh Y Hồng trước.
Dù cho 2 người bọn họ liên thủ cũng không chống đỡ nổi một người đàn ông bá chủ của Đại Nghĩa đang mất khống chế.
Tỉnh Y Hồng bị tấn công gần như không còn gì nhanh chóng gục xuống, ngay lúc Bích Lạc Doanh định mạo hiểm sử dụng bom nổ mini để thoát thân thì tự nhiên có một chiếc trực thăng quân đội áp xuống một người phụ nữ có tuổi xuất hiện giải vây cho bọn họ nhưng người đó trông khá già lại vô cùng nhanh nhẹn chỉ vung tay mấy nhát đã khiến Quách Tuấn Khanh bất tỉnh gục xuống.
Nhanh chóng đưa hắn rời đi.
"Vậy là người đó cứu bọn em à?" Lăng Nhiễm hỏi.
"Vâng, thật kì lạ trạng thái của hắn rất bất ổn giống như vừa chịu kí.ch thích vậy, còn người phụ nữ kia thì quá nhanh, trông bà ấy cỡ sáu mươi đến bảy mươi thôi có khi nào là mẹ hắn không?"
Hoắc Mạc Đình lại nói: "Hắn ta không có ba mẹ"
Vương Thiếu Tuyền cũng cảm thấy kì lạ: "Vậy người đó là ai?"
"Bà ngoại em"
Lăng Nhiễm vừa dứt lời hai người trong