"Có người bị đẩy ngã, các người có nghe thấy không?""......"Giọng nói của Sở Diệc trầm thấp lại gợi cảm, nhưng một phần lớn fans cũng bị hù dọa."Tôi cảm ơn các bạn theo đuổi tán dương tôi như vậy, nhưng mà nếu các người theo đuổi tán dương tôi tới không muốn sống như vậy, vậy thì đừng theo đuổi tán tụng tôi hay hơn!"Trợ lý bên cạnh Sở Diệc cảm thấy đau đầu đỡ trán, chỗ nào của Sở Diệc cũng tốt, có một gương mặt minh tinh, có một thân năng lực trời sinh làm diễn viên, nhưng tính cách lại là trời sinh không hợp làm diễn viên nhất."Các vị, ý của Sở Diệc là muốn mọi người nhất định chú ý an toàn, nếu không may mọi người vì anh ấy bị thương, trong lòng anh ấy nhất định sẽ lo lắng, đừng để anh ấy lo lắng được không?" Trợ lý ngay lập tức lên sân khấu với hy vọng cứu lại tình huống xấu hổ như này.Lúc này Fans mới gật đầu, đều nói: "Chúng tôi biết rồi."Phía sau Hứa Thanh Tri đã đứng lên, đi tới trước mặt Sở Diệc, đưa ra danh thiếp của mình."Xin chào anh, tôi là Tổng giám đốc công ty tạo hình Tri Thấm, chúng ta có thể nói chuyện chút được không......."Nhưng mà ánh mắt Sở Diệc không có nhìn về phía cô ấy, mà ngửa đầu nhìn về phía Thẩm Phồn Tinh bên người cô ấy."Xin lỗi anh, hiện tại Sở Diệc không nhận phát ngôn."Nhưng mà Sở Diệc lại duỗi tay chặn lời trợ lý nói, xoay người nhìn thấy Thẩm Phồn Tinh đi tới trước mặt Hứa Thanh Tri."Thanh Tri, cậu không sao chứ?"Hứa Thanh Tri lắc đầu.Thẩm Phồn Tinh nhìn thoáng qua Sở Diệc, cuối cùng im lặng bình tĩnh không nhìn nữa.Sở Diệc cong môi, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên người Hứa Thanh Tri, nhỏ giọng nói:"Cô muốn tôi tiếp nhận làm người phát ngôn bên cô?""Đúng!""Được, chúng ta nói chuyện trước.""Sở Diệc!" Lần này tới lượt mấy trợ lý mở rộng tầm mắt.Kết quả bị ánh mắt lạnh lẽo của Sở Diệc liếc qua nên bọn họ đều không mở miệng.Phải!Không thể chọc tới!........Vốn dĩ yêu cầu lớn sẽ gặp phải khó khăn, kết quả lại thảo luận ngay trên xe bảo mẫu bên ngoài sân bay.Chẳng qua điều kiện của Sở Diệc là khi anh ta không ở trong nước sẽ có người làm đại diện cho anh