Không sai, chính là Thẩm tiểu thư!Chỉ là……Không phải lúc trước tiên sinh nói cô ấy có thể tự giải quyết, cậu không cần quan tâm sao?Hiện tại như thế nào?Thẩm tiểu thư ở đó như thế nào, cậu cũng đâu biết được nha?“Tiên sinh, cái này……”Đây là lần đầu tiên Du Tùng không biết phải nói gì trước mặt Bạc Cảnh Xuyên.Này muốn cậu phải trả lời như nào?Đi theo tiên sinh bao năm rồi, lần đầu tiên cậu gặp phải loại sinh vật mang tên “phụ nữ” này.Cậu cứ như một đại cô nương lên xe hoa vậy, là lần đầu tiên a!Bạc Cảnh Xuyên hơi cau mày.Thân thể Du Tùng càng cúi thấp hơn, thật đáng sợ.“Hay là…….Chờ cuộc họp kết thúc tôi lại đi tra?”Bạc Cảnh Xuyên lại nhàn nhạt liếc cậu một cái, Du Tùng lập tức sửa miệng: “Tôi lập tức đi tra!”“Ừ.”Bạc Cảnh Xuyên lúc này mới nhăn mày lên tiếng, tiếp tục xem văn kiện trong tay.Du Tùng như có như không nhếch môi, xoay người bước nhanh ra khỏi phòng họp.Ngã một lần khôn hơn một chút!Trải qua chuyện này, Du Tùng quyết định, ngoại trừ việc Thẩm tiểu thư ăn cơm, đi ngủ, đi tắm và đi vệ sinh, cậu nhất định sẽ dành sự chú ý đặc biệt với những chuyện liên quan đến Thẩm tiểu thư!Lúc này, cậu lại nhớ lại cuộc đối thoại của bọn họ về Thẩm tiểu thư trước cuộc họp ngày hôm nay.Tóm lại câu “Không cần lo lắng” kia là tiên sinh đang tự an ủi chính mình đi?Du Tùng nhịn không được ở trong lòng ha hả cười hai tiếng.Thật muốn hỏi tiên sinh, mặt có đau hay không?Mười phút sau, Du Tùng sắc mặt có chút khó coi, lại lần nữa tiến vào phòng họp.Trong phòng là một trận áp suất thấp, cậu vừa mới bước vào đã bị một trận âm phong ập tới trước mặt.Hiển nhiên, đây là lại bị tiên sinh bắt được vấn đề gì rồi.Du Tùng bất động thanh sắc đi vào, tới cạnh Bạc Cảnh Xuyên khom lưng nói nhỏ hai câu.Đem chuyện Thẩm Phồn Tinh mạnh mẽ từ chức như thế nào kể lại ngắn gọn cho Bạc Cảnh Xuyên.Chờ đến khi Du Tùng nói xong, sự nghiêm nghị cùng lạnh lùng khó phát hiện giữa hai đầu mày Bạc Cảnh Xuyên liền thu lại vài phần.Nhìn kỹ căn bản không có bao nhiêu biến hóa, nhưng bầu không khí trong phòng họp trong nháy mắt như có cảm giác tái sinh, tựa làn gió xanh tươi mát, xuân về hoa nở, mặt trời chiếu rọi khắp nơi.Mọi người âm thầm