Trang Hãn Học giật mình, bồn chồn ngồi dậy trả lời điện thoại: “Con chào ba…”
Ba hỏi: “Anh đi đâu rồi? Gọi mấy cuộc không được.
Mẹ anh bảo anh về công ty đi làm nghiêm túc lắm, sao giờ nghỉ lại chạy ra ngoài? Mới về vài ngày lại chứng nào tật nấy, anh còn muốn học đàng hoàng không?”
Con không muốn đâu.
Trang Hãn Học kêu thầm trong lòng.
Biết ba không phát hiện, hắn liền trấn tĩnh lại, Trang Hãn Học lợn chết không sợ nước sôi, nói: “Lát nữa con về ạ.”
Hắn cảm thấy nhiệt độ trên người còn chưa giảm, Thu Triết Ngạn ôm hắn từ phía sau, hắn ngả người dựa vào vai anh, lúc này đã bình tĩnh lại, làm bộ làm tịch nói: “Không phải đang giờ nghỉ trưa sao ạ? Con ra ngoài ăn cơm thôi, còn chưa tới giờ đi làm mà.
Con dạo một vòng rồi về ạ.”
Ba thúc giục: “Vậy anh mau về đi.”
Thu Triết Ngạn lưu luyến hôn lên vành tai hắn: “Giờ anh phải về rồi à?”
Trang Hãn Học liếc nhìn đồng hồ đeo tay, còn chưa tới một giờ, bèn quay người ôm lấy Thu Triết Ngạn, “Không về, công ty thiếu tôi cũng chẳng sao.”
Thu Triết Ngạn cũng không nỡ, nhưng vẫn lấy đại cục làm trọng: “Nhưng ba anh gọi anh về ngay mà?”
Trang Hãn Học nói: “Không sao đâu, nhân tiện cho ông ấy biết tôi vô dụng thế nào luôn.”
Thu Triết Ngạn: “Anh không sợ bị phát hiện sao?”
Trang Hãn Học hùng hồn nói: “Lúc này càng hoảng càng dễ lộ.”
Hắn hôn môi anh, nói với ánh mắt rực lửa: “Nào, chúng ta chơi tiếp.
Bây giờ là lúc vui vẻ.”
“Tình yêu mang tư vị tầm thường, muốn nếm ngọt bùi thì phải lén lút vụng trộm.”[1]
“Anh còn đọc thơ nữa à?” Thu Triết Ngạn bị hắn trêu mà ngứa ngáy trong lòng, nhưng cảm thấy có gì đó không ổn, bèn nghiêng người, “anh giỏi vụng trộm lắm chứ gì? Học ở đâu? Lúc trước anh vụng trộm với phụ nữ đúng không?”
Trang Hãn Học cười hì hì, vòng tay qua cổ anh: “Không có, tôi chỉ vụng trộm với em thôi.”
Hắn nói bên tai Thu Triết Ngạn: “Đừng lo, em yêu, thường thì lần đầu sẽ không bị phát hiện đâu, về sau mới phải lo.
Lần đầu tiên đã nhát như thế, sau này lại càng nhát hơn.
Hóa ra lá gan em nhỏ vậy à?”
Thu Triết Ngạn bật cười: “Để em cho anh thay lá gan em lớn nhỏ thế nào.”
Cả hai đều vô cùng phấn khích, Trang Hãn Học cố gắng kéo đến phút cuối mới chịu đi.
Trang Hãn Học ôm hôn Thu Triết Ngạn như ôm chú cún bự, hắn cảm thấy mình như học sinh trung học nội trú, cuối tuần mới được nghỉ ngơi, lén lút lên mạng chơi game, còn phải giấu ba mẹ, “Tiểu Thu, tôi thực sự không nỡ xa em.”
Thu Triết Ngạn bảo: “Em cũng không nỡ xa anh.
Nhưng em cũng phải về rồi.”
Trang Hãn Học đồng ý với anh: “Một thời gian nữa mọi chuyện ổn thỏa rồi, chúng ta lại có thể ở bên nhau.”
Thu Triết Ngạn gật đầu, trong mắt có một chút lo lắng.
Trang Hãn Học suy nghĩ thật đơn giản, anh lại cảm thấy không dễ dàng như thế.
Hy vọng mọi việc đều suôn sẻ.
Trên mạng có một câu chuyện cười.
Một người đàn ông khăng khăng đòi vợ phải sinh con trai, bị cư dân mạng chế giễu rằng nhà anh ta có ngai vàng để thừa kế.
Còn nhà Trang Hãn Học thực sự có gia sản hàng tỉ để thừa kế mà.
Trang Hãn Học thực sự không muốn rời đi.
Ở bên Tiểu Thu như thiên đường, còn ba mẹ hắn là địa ngục.
Ai lại muốn bỏ thiên đường xuống địa ngục chứ?
Hắn kéo dài đến giây cuối cùng, tắm vội vàng, mặc quần áo vào rồi ào ào lao về công ty cho kịp giờ.
Sợ cái gì? Có gì phải sợ?
Trang Hãn Học luôn tự hào về kỹ năng của mình, mấy năm nay lăn lộn ở nhiều công ty, hắn luôn có thể đến công ty vào phút chót, chưa bao giờ bị trừ tiền.
Đỉnh vãi!
Ba đã đợi hắn trong văn phòng rồi.
Trang Hãn Học trực tiếp bước vào.
Thấy dáng vẻ vội vã của Trang Hãn Học, với hơi nước còn đọng trên đuôi tóc, ba ngẩn người một lúc, ông lờ mờ đoán được thằng con hư thân này đã đi đâu.
Chắc chắn là đi gặp phụ nữ.
Nhất định là thế.
Dù sao ông cũng đã quá kinh nghiệm trong chuyện này.
Còn tưởng lang thang bên ngoài bao năm, không chịu liên lạc với gia đình là đã tiến bộ chứ? Không ngờ vẫn ham chơi như thế.
Ba chế nhạo: “Anh ghê gớm nhỉ, vừa về đã cặp kè với phụ nữ mới? Hay là đám bạn gái chơi bời ngày trước? Tôi cứ tưởng anh đã tiến bộ, hóa ra vẫn thế.
“
Người khác mắng hắn thế này cũng không sao, nhưng bị ba mắng như vậy, Trang Hãn Học không phục: “Ba, chuyện này ba đâu nói con được? Ba cũng nuôi cả đống phụ nữ bên ngoài mà.”
Thái độ dạy dỗ của ba giống hệt mẹ: “Sao không? Tôi chơi bời bên ngoài, nhưng chưa bao giờ trì hoãn việc công ty.
Cũng không đem người vào công ty gây chuyện.
Công ra công, tư ra tư.”
“Vả lại, tôi cảm thấy phụ nữ tôi nuôi có đẳng cấp hơn anh.”
“Tôi còn nhớ đám bạn gái trước đây của anh là loại gì đấy? Ngôi sao tuyến mười tám à, còn dâng tiền cho nó nữa.”
“Bạn bè đều nói với tôi rằng con trai mình bị lừa phụ nữ lừa tiền.
Đúng là mất mặt.”
“Nếu anh thật sự muốn chơi, lần sau tôi dẫn anh đi.”
Trang Hãn Học xin miễn thứ cho kẻ bất tài, kính cẩn lễ phép thưa: “Con xin cảm ơn lòng tốt của ba, nhưng không cần đâu ạ.
Ai cũng có sở thích riêng, con thích tự tìm hiểu.
Không thích kiểu phụ nữ có khí chất văn nghệ chua ngoa như vậy đâu.
Con không có phúc phận này, con chỉ thích thẳng thắn thôi ạ.”
Ba tò mò hỏi: “Vậy anh thích kiểu thế nào?”
Mới đầu Trang Hãn Học hơi ngại nói, nhưng nghĩ đến Thu Triết Ngạn không hiểu sao lại cảm thấy phấn khích, úp úp mở mở: “Con thích kiểu người nói năng, làm việc gọn gàng, ý chí kiên định.
Bình thường hiền lành nhưng đôi khi cũng ghen tuông và mắng con, nhưng chỉ cần con dỗ dành, sẽ lập tức tha thứ cho con.
Quan trọng nhất là dù con không muốn đi làm, không chịu phấn đấu, cũng sẽ tùy ý con, không đòi hỏi con phải làm việc, phải vươn lên.
Con chỉ thích người như thế thôi!”
Trang Hãn Học nói quá cụ thể, nghe là biết đã có người rồi.
Ba hắn cười: “Đây là bạn gái anh vừa nói à? Cũng cừ đấy, Trang Hãn Học, ha ha ha ha.”
Trang Hãn Học thấy ba cười, còn tưởng ba đang khen người yêu hắn, xấu hổ cười hì hì: “Chính là vậy.
Con thích thế đấy!”
Ba cười một lúc rồi ngừng, không cười nữa, lúc này Trang Hãn Học mới nhận ra trong mắt ba chắng có ý cười nào, ba nghiêm túc nói với hắn: “Trang Hãn Học, nếu anh thật sự nghiêm túc thì hãy chia tay càng sớm càng tốt.
Cô ta mà đòi tiền thì cứ đưa một ít rồi đuổi đi đi.”
“Còn nếu chỉ vui qua đường thì không sao.
Để nuôi ở ngoài cũng được.”
“Kết hôn với một người phụ nữ bình thường sẽ chỉ kìm hãm anh, chẳng giúp ích gì.”
“Tôi và mẹ anh sẽ tự chọn vợ tương lai cho anh.”
Trang Hãn Học lẩm bẩm: “Bộ con là động vật chắc? Muốn phôi giống con à?”
“Con thấy mình cũng chẳng phải